Tập Cận Bình sẽ thua và còn hơn thế nữa!
Nguyễn Ngọc Già (Danlambao) – Chiến tranh thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc ngày càng dâng cao và không cho thấy có dấu hiệu nào mà cả hai phía lui bước.
Hoa Kỳ không thể nào nhượng bộ, bởi vị trí cường quốc số một thế giới buộc họ không được phép dừng lại. Dừng lại, đối với Hoa Kỳ đồng nghĩa “death by China”.
Hơn thế, sẽ là siêu thảm họa chưa từng được biết đến cho toàn nhân loại, chứ không riêng cho người Mỹ, một khi TT Trump “chịu thua”.
Bởi lẽ, trên tất cả các lãnh vực, người Trung Hoa không bao giờ có đủ nhân cách và tư cách để điều khiển thế giới. Một thế lực bá đạo – được đại diện bởi Tập Cận Bình – mãi mãi không bao giờ có được nhân cách làm người và tư cách văn minh để thế giới, ít nhất, không “đại loạn”, một khi trái đất này “rơi” vào tay họ Tập.
Hãy nhìn ngay vào văn hóa Trung Hoa với khái niệm “quân tử Tàu” – đúng nhất với nghĩa của nó – “thà chịu chết không chịu nhục”! Quả là hay ho! Quý độc giả không tin ư? Hãy nghiền ngẫm lịch sử, dã sử và cả những trang tiểu thuyết kiếm hiệp kỳ tình Trung Hoa để thấy. Dù bại trận mang trọng thương, nhưng người Trung Hoa vẫn cố giấu và ném trả đối phương một câu đầy “khí phách”: Lần này ta tha mạng cho ngươi!”, rồi phi thân vụt đi, sau đó, dừng lại bên ven rừng, ôm ngực và thổ huyết ồng ộc! Thật thảm thương!
Văn hóa phương Tây hoàn toàn ngược lại. Khi họ thua họ chấp nhận sự thất bại. Khi chiến thắng họ hãnh diện với thành công.
Bây giờ, hãy cùng nhau nhìn về giáo dục. Thử hỏi, người Trung Hoa có mấy trường đại học được xếp hạng 100 trường danh tiếng nhất thế giới? Con gái Tập Cận Bình đang du học ở đâu (?). Và hơn hết, trong các trường phương Tây, học sinh – sinh viên không bao giờ “được dạy”… ăn cắp! Đó là nỗi điếm nhục không gì rửa nỗi về phẩm giá và danh dự cho người Trung Hoa trong cuộc chiến thương mại hiện nay. Và chính vì nền giáo dục dạy nhân bản – văn minh, nên người Mỹ không bao giờ có hình ảnh “hộc máu mà chết” như Chu Du trong Tam Quốc Diễn Nghĩa.
Một kẻ – với đầy quyền bính và uy lực trong tay, nhưng vẫn mang tư tưởng “Hoàng a mã vạn tuế, vạn vạn tuế”, một khi tiêu táng tinh lực và suy nhược tinh thần cùng với việc để lại khoảng trống quyền lực quá rộng – như Tập Cận Bình, không lẽ không tạo nên đại loạn ngay trong mảnh đất “đứng giữa thiên hạ”, nơi mà Người Duy Ngô Nhĩ và Tây Tạng đang rên xiết từng ngày với sự cai trị bạo tàn, mà những tưởng nó lui vào quá vãng?!
Quá trình đó đang diễn ra với sự hốt hoảng và hoang mang khi Tập Cận Bình còn ảo tưởng kêu gọi “châu Á đoàn kết chống Mỹ”! Quả thật hoang đường như Bao Đại nhân xưa kia!
Hãy cùng lướt qua “chuyện ngày nay”.
Một Bộ Chín trị già nua, xơ cứng và chậm chạp (cả suy nghĩ cho đến phong cách) mà trong khái niệm “kinh tế phi thị trường” người ta gọi là “trung tâm điểm” – Vâng! Chính cái “trung tâm điểm” của xứ sở Trung Hoa do Tập Cận Bình đứng đầu đã ngăn cản hết tất cả những sách lược đối phó với Hoa Kỳ, trong cuộc chiến không còn là thương mại nữa rồi! Khổ thay! Làm sao mà có được một sách lược gì khả dĩ, khi Tập lấy tư duy “ăn cắp hòa lẫn ăn cướp” cùng tính vô trách nhiệm, được khoác lên màu vàng hoàng đế óng ánh của một thứ vàng mã để “đấu” với “kinh tế thị trường” – một khái niệm khoa học đã đang và sẽ tồn tại mãi mãi. Tập thua là cái chắc!
Rồi đây, loài người sẽ cất lên khúc “khải hoàn ca” xua tan bóng tối hắc ám. Chỉ độ chừng không quá 5 năm nữa thôi!
Còn bây giờ, hãy cùng chắp tay cầu nguyện cho Tập Hoàng Đế và quần thần của “ngài” mau chóng “phiêu diêu nơi miền cực lạc” bằng những lời kinh đêm!