Những cái nhất của Đại hội Đảng XII
09/01/2016 – Trần Kỳ Trung – Theo blog Trần Kỳ Trung
Đại hội đảng lần tứ 12 chưa diễn ra, nhưng chỉ quan sát thôi, đã thấy nhiều cái nhất , so với những lần đại hội trước.
Trước hết đây là đại hội đảng được dư luận trong và ngoài nước quan tâm nhiều nhất. Quan tâm không phải tính chất hoàng tráng hay nhiều đại biểu mà dư luận quan tâm sự mất đoàn kết trong nội bộ lãnh đạo đảng ngày càng bộc lộ, bộc lộ rõ ràng. Những phe nhóm trong đảng hiện nguyên hình, không cần che đậy. Sự sát phạt, nói xấu nhau không còn bó gọn trong phạm vi của một hội nghị TW mà lan ra toàn xã hội. Một điều chưa từng có trước đây, khi chuẩn bị đại hội đảng . Những điều “ thâm cung bí xử” huỵch toẹt ra trước bàn dân thiên hạ, đến độ ông bộ trưởng bộ công an phải thốt lên, những điều bí mật trong nội bộ đảng đã bị lộ một cách nghiêm trọng.
Cũng chuẩn bị cho đại hội đảng lần này, cũng là lần đầu tiên mọi người thấy một lực lượng quân đội, công an hùng hậu cùng những khí tài đàn áp, chổng khủng bố hiện đại được đưa ra. Nhiều người dân tự hỏi, các đại hội lần trước, như đại hội đảng họp năm 1951 trong chiến khu Việt Bắc chỉ ở trong một ngôi nhà lá, hay như đại hội đảng lần thứ III tổ chức ở Hà Nội năm 1960, khi kết thúc đại hội, trong buổi liên hoan giữa vườn Bách Thảo ông Hồ còn đứng lên vung tay bắt nhịp cho cả dàn hợp xướng hát bài “kết đoàn”…xung quanh đại hội này toàn là dân, nếu có lực lượng công an, quân đội, họ chỉ làm nhiệm vụ bảo vệ, hòa lẫn vào người dân, tuyệt nhiên không có công khai những khí tài đàn áp, chống khủng bố. Vậy để bảo vệ đại hội đảng lần thứ 12, lực lượng chống khủng bố của quân đội, công an cùng những khí tài “khủng” triển khai như trên, vậy hóa ra, đảng cầm quyền, thêm một đại hội lại thêm nhiều kẻ thù hay sao?
Chưa có đại hội đảng nào như đại hội đảng lần thứ 12, tâm tư người dân được bày tỏ nhiều nhất. Từ kiến nghị của hơn một trăm trí thức, tướng lĩnh yêu nước chân chính gửi thẳng đến ông tổng bí thư, ngoài ra còn có hành trăm, hàng nghìn, hàng vạn lời thỉnh nguyện thể hiện bằng đơn gửi đến TW đảng, rồi viết lên các trạng mạng, tựu chung lại cùng chung một ý nguyện, chỉ mong lãnh đạo đảng sáng suốt nhận rõ những chủ thuyết sai lầm kiên quyết sửa chữa, không giáo điều, không đặt quyền lợi đảng trên quyền lợi dân tộc, đồng hành cùng dân tộc chống lại sự phục thuộc, xâm lược của nhà cầm quyền Trung Quốc. Rõ ràng điều này, nếu như những nhà lãnh đạo đảng tỉnh tảo mà nhận rẳng, đây là hồng phúc của dân tộc, đi với dân tộc đảng sẽ giữ được vai trò lãnh đạo. Còn không phải như thế thì ngược lại, vai trò lãnh đạo của đảng yếu đi. Và đảng không thể giữ được vai trò lãnh đạo khi cả dân tộc quay lưng phản đối.
Cũng chưa có đại hội đảng nào như đại hội đảng lần này, hội nghị trung ương họp liên tục, sát đại hội vẫn họp mà nội dung chủ yếu vẫn là chuyện nhân sự, ai sẽ là tổng bí thư? Nếu thực hiện dân chủ rộng rãi, chưa nói với dân, chỉ cần trong nội bộ đảng, có lẽ sẽ không có thư của ông Lê Đức Anh, Phan Diễn cùng một loạt các tướng lĩnh, nguyên lãnh đạo cao cấp khác gửi trung ương đề nghị này, nọ. Chuyện này, so với các đại hội lần trước, cũng là lần đầu tiên người dân được chứng kiến. Đến bây giờ câu nói của ông Hồ: “ Đoàn kết là truyền thống cực kỳ quý báu của đảng ” đã trở thành dĩ vãng, phần nào đó, phù phiếm!
Một đại hội đảng, không giống như các đại hội đảng lần trước, người dân nhìn về tương lai, sau đại hội đảng này có một tâm lý bi quan, ít hy vọng. Hy vọng thế nào, khi đại hội đảng chưa diễn ra, ngoài chuyện Trung Quốc cho rải quân khắp nước Việt dưới danh nghĩa “công nhân”, “khách du lịch”… còn trực tiếp cho máy bay xâm phạm không phận Việt Nam tới 46 lần, bây giờ lại cho máy bay hạ cánh xuống đảo của Việt Nam mà Trung Quốc chiếm đóng trái phép… Cứ thế này, với sự phản đối chiếu lệ, trong tương lai không xa liệu Việt có mất vào tay nhà cầm quyền Trung Quốc hay không? Còn nền kinh tế, nợ công ở mức đáng lo, nạn thất nghiệp lan tràn, đồng lương không đủ sống ở mức tối thiếu của công nhân, cán bộ báo động đỏ, nạn tham nhũng hết thuốc chữa, xã hội không ổn định, giết người, tai nạn giao thông, nạn cát cứ, con ông cháu cha…ngày nào cũng diễn ra, chỗ nào cũng có… Vậy cứ thế này sau đại hội đảng lần thứ 12, đất nước sẽ đi về đâu?
Một câu trả lời không hề dễ dàng.
Thực ra, với một đại hội đảng, ý nguyện của người dân đều mong muốn, ý đảng lòng dân là một, sau đại hội đảng điều này được nhân lên, củng cố. Đảng vẫn giữ được uy tín, ở đây không phải dựa vào sức mạnh quân đội, công an mà dựa vào lòng tin của người dân. Đảng vẫn nắm được vai trò lãnh đạo bằng cách điều hành để nền kinh tế thị trường đi đúng hướng, xây dựng một nền hành pháp dân chủ, dân chủ văn minh thực chất, người dân có quyền thực sự với lá phiếu được tự do bầu người lãnh đạo mà minh ưa thích. Đảng lắng nghe ý kiến người dân, không trù dập, phản đối bằng cách đàn áp, bắt bớ…
Nếu được như vậy, thì cái “nhất” này so với các đại hội đảng khác được nhân dân chờ mong, ủng hộ.
Còn những cái “nhất” đã nêu, so với các đại hội đảng lần trước, là điều người dân không bao giờ mong muốn, muốn loại bỏ.
– See more at: https://www.danluan.org/tin-tuc/20160109/nhung-cai-nhat-cua-dai-hoi-dang-xii#sthash.no03pjXI.dpuf