Lãnh tụ CSVN sẽ là ai?
Posted by adminbasam on 28/09/2015
Đôi lời: Đại hội 12 gần kề, nhưng dường như phần nhân sự vẫn chưa quyết định. Có lẽ anh Ba, anh Tư và anh Phúc… hiện đang quyết liệt tranh giành cái ghế cao nhất, nên anh Bá Thanh, cho dù đã “ngủm củ tỏi” rồi nhưng vẫn còn lo lắng đến độ phải hiện hồn về để giúp anh Ba, đánh anh Tư và anh Phúc?! Tội nghiệp anh Bá Thanh, lo lắng quá độ mà quên cả chuyện thăm hỏi vợ con hiện còn đang ở trần thế, từ lúc hiện hồn về cho tới lúc hồn bay đi, đã phải liên tục minh oan cho anh Ba, tấn công anh Tư và anh Phúc…Kính mời bà con đọc bài viết của người có nick Người Đà Nẵng, kể chuyện người này đã trò chuyện với “hồn thiêng” của ông Nguyễn Bá Thanh về nhân sự ĐH Đảng 12 như thế nào.
____
Phiếm: Nói chuyện với hồn thiêng Nguyễn Bá Thanh
Người Đà Nẵng – 28-9-2015
Cả nước có thể đã nguôi cơn đau vì sự ra đi đường đột của Nguyễn Bá Thanh, với người Đà Nẵng thì anh vẫn còn luôn bên cạnh họ, họ coi anh là Thần hoàng Đà Nẵng.
Trong dịp tháng 7 âm lịch vừa rồi, cũng là 7 tháng anh vĩnh biệt cõi trần, chúng tôi đi gọi hồn Nguyễn Bá Thanh. Nhờ một người có khả năng đặc biệt mà trong cõi tâm linh gọi là “ghế” chịu khó mới mời được hồn thiêng của Nguyễn Bá Thanh.
Sau khúc thăm hỏi chuyện riêng tư, anh Thanh rất thiêng, anh biết tất cả chuyện trên đời, chuyện ở nhà, chuyện ở quê hương và đất nước. Trả lời câu hỏi của chúng tôi có phải anh bị Trung Quốc thông qua Nguyễn Xuân Phúc để đầu độc. Anh nói:
– Nói chi rứa, nói thế là khinh cái chế độ này. Trung Quốc thì không ưa chi những người Việt Nam trung kiên, nhưng nó làm sao đầu độc được. Nhưng về cái bịnh, cái chết của tôi có phần do Nguyễn Xuân Phúc.
Các Giáo sư ở Mỹ có nói với tôi có 4-5 nguyên nhân để cái bịnh này nó phát mạnh như hút thuốc, như ăn đồ sống, nhưng cái chính là sốc, là “stress”. Các anh thấy tôi bình tĩnh làm việc nhưng cả năm trời trăn trở, bứt rứt và chính chuyện ni mới làm tôi ngã bệnh. Các anh biết đó, tôi đang làm Bí thư Đà Nẵng, cứ để thế tôi sẽ góp được nhiều cho Đà Nẵng. Trung ương rút tôi ra, ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng bảo tôi làm Trưởng ban Nội chính và nói như đinh đóng cột là đưa tôi vào Bộ chính trị.
Chuyện đó làm Nguyễn Xuân Phúc khó chịu. Bởi vì lúc đó cả Bộ chính trị mỗi Phúc là Uỷ viên Bộ chính trị là “đại diện” miền Trung. Phúc quyết tâm ra đòn để đánh tôi. Tay này bề ngoài thì “thơn thớt nói cười, bề trong nham hiểm giết người không dao”. Nguyễn Tấn Dũng đưa y lên nhưng y phản cả 3 Dũng, định hè hất 3 Dũng để y lên Thủ tướng. Do vậy khi nghe đưa tôi lên y sợ mất thế độc tôn nên y ra tay, y nói xấu tui, y vận động cả Trương Tấn Sang, cả Nguyễn Phú Trọng. Chính vì thế mà khi bỏ phiếu, nếu ông Tổng bí thư nói cho một câu vì sao giới thiệu Nguyễn Bá Thanh thì mọi người sẽ hiểu, nhưng không, ông im lặng. Rồi Nguyễn Xuân Phúc bày trò thanh tra đất đai Đà Nẵng để vừa gây cho tui hiểu lầm ông 3 Dũng đánh, vừa ảnh hưởng uy tín của tui. Sự thực này có bài viết của Inova trên Dân Luận và có bài của ông Trần Nhân Văn nào đó viết trên Đàn Chim Việt “Sự thật về thanh tra đất đai ở Đà Nẵng”, họ nói đúng đến 70% – sự thật là vậy, vì cái ghế, vì sự tham vọng mà Nguyễn Xuân Phúc không từ một hành động nào để tiêu diệt tui. Cú sốc đó đã làm cho cơn bịnh tiềm ẩn phát ra và tui ngã bịnh… Như vậy rõ ràng là Nguyễn Xuân Phúc đã “đầu độc” ám hại tôi.
Dưới đây là một số câu chuyện chúng tôi trao đổi với hồn thiêng anh Nguyễn Bá Thanh.
Hỏi: Hiện nay ở cõi trên anh nghĩ gì về tình hình đất nước?
NBT: Nguy lắm, cứ cái đà lẩn quẩn với thể chế và cơ chế hiện nay thì đất nước vẫn như rứa thôi. Phải đột phá, phải mạnh dạn tìm cái mới, phải đổi mới thật sự. Phải có tư duy về chọn con người. Ở Việt Nam mình cứ hể có người giỏi lộ ra là bị đánh, là bị tố cáo. Và các vị đứng đầu cho rằng có dư luận phải dừng lại. Cái đó khó, phải đổi mới tư duy về công tác tổ chức nhân sự.
Hỏi: Theo anh, trong tình hình hiện tại có nên trẻ hóa chưa? Có giữ người lớn tuổi ở lại?
NBT: Trung Quốc bành trướng như rứa, Đại Hán như rứa, thế giới đổi thay như rứa, phải có một người từng trãi, có kinh nghiệm, có bản lĩnh, biết vì dân tộc, bảo vệ chủ quyền đất nước, dám nghĩ dám làm… Mới lãnh đạo đất nước được.
Hỏi: Anh chọn ai?
NBT: (cười) Cái này anh hỏi thế, khó nói. Phải Ban chấp hành TW chọn. Phải thật sự dân chủ để họ giới thiệu – 200 cái đầu, tôi tin họ sẽ chọn ra. Nhưng nhìn vào thực tế tôi thấy hơi lạ: Vừa qua Bộ chính trị họp, các vị lớn tuổi ghi tên quá tuổi xin nghỉ, nhưng lại có 4 ông xin ở lại, chắc mấy anh chưa biết – đó là ông Trương Tấn Sang, ông Phạm Quang Nghị, ông Lê Hồng Anh, ông Lê Thanh Hải. Người ta cười cho, sao mà tham quyền cố vị thế, quá tuổi thì cứ nghỉ. Xét trường hợp đặc biệt là của Trung ương, phải không?
Hỏi: Anh đánh giá sao về 4 vị này?
NBT: Đánh giá thì dành cho dân, cho tập thể. Tôi chỉ nói theo suy nghĩ của tôi:
– Ông Trương Tấn Sang trình độ không có, tư duy không có và nhiều mưu vặt, sống không thật tâm. Lúc tôi làm Trưởng ban Nội chính, Phó ban phòng chống tham nhũng, mỗi lần làm việc với tôi ông luôn dặn tôi phải tìm, phải chú ý những sai phạm của Chính phủ, không dưới 3 lần ông bảo tôi chú ý ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Còn nhắc vụ này vụ kia dù Bộ chính trị đã kết luận, lại biểu tui chú ý vợ, con, gia đình Nguyễn Tấn Dũng. Tôi cho rằng như vậy là xoàng, Chủ tịch nước dùng công cụ của Đảng để đánh Thủ tướng, đánh Chính phủ là hạ sách, quá hạ sách. Đó là cách làm cho Đảng mất uy tín. Chính phủ không giỏi, Thủ tướng không giỏi thì Đảng có giỏi không? Cả khối hành pháp là đội quân ra trận của Đảng, Đảng, Chủ tịch nước phải hè vô, xốc lên thì mới ngon, phải hông?
Hôm rồi tôi hỏi một vị Thánh về thật hư của Trương Tấn Sang, ông nói:
– Nó được bao che lắm mới yên bề như thế, chứ những vụ bê bối của Sang đều nặng cả:
+ Vụ quan hệ đỡ đầu cho trùm xã hội đen 5 Cam mà chỉ bị kỷ luật cảnh cáo là quá nhẹ. Sau đó dù bị kỷ luật mà lại ra Trung ương làm lớn.
+ Trương Tấn Sang chính là người chỉ đạo, cung cấp thông tin cho “bà Nghị” Đặng Thị Hoàng Yến, tay sai của Mỹ mở mạng “Quan làm báo” đánh ông Nguyễn Tấn Dũng, đánh Chính phủ Việt Nam là chuyện điển hình. Hồi làm Trưởng ban Nội chính tôi đã nghe bên Công an, bên Viện Kiểm sát báo cáo, giờ nghe bậc tiên thánh nói càng rõ hơn. Đặng Thị Hoàng Yến, Đặng Thành Tâm nuôi 4 Sang, bồ bịch Tư Sang và làm theo chỉ đạo 4 Sang.
– Rồi vụ phản động Trần Huỳnh Duy Thức, bọn nó đã uống rượu với 4 Sang, dựng 4 Sang là Minh Chủ.
Chỉ 3 vụ như vậy cũng đủ hạ chức Chủ tịch nước rồi. Các ông thổ thần ở TP. Hồ Chí Minh cho biết 4 Sang rất mị dân, gặp dân bao giờ cũng nói những câu được lòng dân, nhưng thật ra là hắn phá chế độ. Nào là “con sâu”, “hàng đàn sâu”, Chủ tịch nước thấy có sâu trong bộ máy nhà nước, thậm chí thấy kẻ “Cõng rắn cắn gà nhà” mà không xử lại kêu với dân là sao? Rồi nữa, trước việc Trung Quốc lấn chiếm biển Đông, Chủ tịch nước im lặng. Thần hoàng Quận 1 nói Trương Tấn Sang là kẻ bất tài, tay sai Trung Quốc.
Theo tôi các vị nên để ông nghỉ là đẹp.
Trương Tấn Sang thì như thế. Ba vị kia thì cứ coi phiếu tín nhiệm thì rõ. Ông Lê Thanh Hải người ta nói là “siêu chạy chức”, Lê Thanh Hải có sân sau thân thiết là bà Mỹ Lan, người có nhiều dự án lớn nhất ở TP. Hồ Chí Minh, là người “lấp sông Đồng Nai”. Cả 15 năm ở TP. Hồ Chí Minh, Lê Thanh Hải chỉ làm những cái các vị tiền bối giao lại, không có gì mới, không đột phá.
Ông Phạm Quang Nghị thì còn ê chề hơn ông Lê Thanh Hải. Hà Nội ngổn ngang trăm thứ.
Ông Lê Hồng Anh thì nói không nên lời, đọc bài diễn văn còn không xong làm sao lên chức này chức kia.
Hỏi: Vậy ông chọn ai?
NBT: Điều này quan trọng, đất nước cần một người lãnh tụ giương cao cờ, tập họp nhân dân, đột phá đưa đất nước tiến lên, bảo vệ chủ quyền độc lập. Nếu được thì hỏi dân muốn ai. Nếu không thì cứ thực hiện dân chủ, khách quan, không vận động để Ban chấp hành giới thiệu, ắt sẽ có người.
Hỏi: Xin hỏi thêm anh một câu: Có ý đề xuất ông Nguyễn Phú Trọng làm tiếp có tốt không?
NBT: Đức Thánh nói với tôi ông Trọng tốt, trong sạch, hiền lành nhưng lãnh đạo chưa đủ tầm, thiếu kinh nghiệm thực tế, không biết kinh tế. Nên để anh ấy nghỉ. Đừng lập lại nước cờ người giỏi lưu ban, như thời ông Nông Đức Mạnh thì nguy cho đất nước.
Chúng tôi xin tạm dừng ở phần này với mong mỏi đất nước sẽ có người đứng đầu có tâm, có tầm.