Lại Nói Về Mật Ước Thành Đô

Cac Bai Khac

No sub-categories

Lại Nói Về Mật Ước Thành Đô

Hội Nghị Thành Đô 1990 là một mật nghị bán nước đã khiến các nhà nghiên cứu lịch sử, các nhà đấu tranh cùng phần đông dân chúng đã bàn tán xôn xao trong suốt khoảng thời gian dài sau khi hội nghị đã xảy ra tại Thủ phủ Tứ Xuyên vào 2 ngày 3 và 4 ở Trung Quốc. Nhưng cho đến nay, tất cả đều được đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) giữ im tuyệt đối.

Những câu hỏi được đặt ra trong bài viết rất ngắn này để nhấn mạnh tầm quan trọng của nó là: Tại sao ĐCSVN giữ im lặng? Tục ngữ dân gian có nói “Im lặng là đồng lõa”. Thứ đến, vào trường hợp này thì im lặng còn có nghĩa là chấp nhận chủ trương của đảng về “Mật Nghị Thành Đô” chấp nhận là khu tự trị thuộc nhà cầm quyền trung ương Bắc Kinh, chứ không thể nào ĐCSVN vin vào cớ cho rằng toàn dân Việt gồm đủ các thành phần tất đều ngu dốt nên không thèm trả lời. Sự im lặng là động thái cố tình che giấu những sự thật mà thái độ tệ hại, nhu nhược, ươn hèn… và kể cả tội lỗi tày đình là bán nước. Chỉ những kẻ điếm hèn, bất chính và rất sợ sự thật mới có thái độ che giấu này.

(Nguyên Thạch – Tại sao ĐCSVN im lặng trong vụ “Mật Nghị Thành Đô 1990”?)

Chệt Tập đã trả lời thay cho bọn nô tài hán ngụy việt cọng đã từ lâu:
Không cần đánh, Hán ngụy việt cọng vẫn dâng Nước!

Chúng ta không cần đánh bởi chúng đã đánh dân của chúng thế chúng ta.

Chúng ta cũng không cần phải cướp vì chúng đã tự cướp nước của chúng để dâng để bán và sẽ tiếp tục dâng, tiếp tục bán cho chúng ta.

Khi cần chúng ta sẽ chuyển quân, kéo đại pháo, xe tăng chạy vòng quanh biên giới để giúp đảng của chúng nhân danh hòa bình, ngăn chặn hiểm họa chiến tranh mà trị đám dân muốn vọng động của chúng.

Chúng đã làm đúng bổn phận của một chư hầu trung thành với chính sách trị dân thuộc địa: hãy lo làm giàu và sống yên ổn. Dân của chúng chỉ được làm giàu và đó là phương thức duy nhất được cho phép để bảo vệ tổ quốc của chúng.

Không cần phải đánh. Cờ đại Hán của chúng ta sẽ từ 5 sao thành 6 sao phất phới trên toàn cõi lãnh thổ của chúng. Không bằng súng đạn mà sẽ bằng những văn kiện ký kết từng phần giao nhượng. Văn kiện sau cùng là văn kiện chúng ta viết sẵn cho chúng để chúng XIN ký kết được làm một vùng tự trị trong Đại hán vĩ đại của chúng ta.

(Vũ Đông Hà – Tập Cận Bình: Cần gì phải đánh chúng nó!)

Không cần phải đánh. Cờ đại Hán của chúng ta sẽ từ 5 sao thành 6 sao phất phới trên toàn cõi lãnh thổ của chúng.”

Đây, cờ hán chệt 6 sao đã ngạo nghễ thượng lên trên đài truyền hình của hán ngụy việt cọng và trẻ em an nam cầm cờ chệt 6 sao phất đón chào phó vương Tập tuần du phương Nam:

Và sau đây là tình thế nguy ngập của nước nhà do hán ngụy việt cọng gây ra để đi tới chỗ mất nước, diệt tộc mà hán chệt Tập mới ngang tàng nói: ” Cần gì phải đánh chúng nó! “

Chệt không cần đánh cũng không cần chiếm, chỉ thôn tính trên thực tế và dùng bọn việt cọng hồ bác cụ làm ” thổ quan cai trị ” ít tốn tiền và an toàn hơn.

Diệt cọng hay Diệt vong?

Mật ước Thành Đô

Và cái gì chờ đợi cũng đã đến, khi tổ chức Wikileaks công bố một tài liệu “tuyệt mật” động trời liên quan đến Việt nam. Đó là biên bản họp kín giữa ông Nguyễn Văn Linh Tổng BT Đảng CSVN, ông Đỗ Mười Chủ tịch HĐBT đại diện cho phía Việt nam và ông Giang Trạch Dân Tổng BT và ông Lý Bằng Thủ tướng Chính phủ đại diện cho phía Trung quốc trong hai ngày 3-4/9/1990 tại Thành đô.

Trong tài liệu tuyệt mật liên quan tới Việt nam này của mình, Wikileaks khẳng định thông tin dưới đây nằm trong số 3.100 các bức điện đánh đi từ Hà nội và Thành phố Hồ Chí Minh của cơ quan ngoại giao Hoa kỳ tại Việt nam gửi chính phủ Hoa kỳ, tài liệu này có đoạn ghi rõ “… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công CNCS, Đảng CSVN và nhà nước Việt nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt nam bảy tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt nam được hưởng quy chế Khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng tây…. Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020)để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”.

( vnchdalat.blogspot.com/…/wikileaks-vn-thanh-khu-tu.. )

Bản tin trên được loan truyền từ cuối năm 2010 đền nay đã gần 6 năm. Có người nói nó là đòn tâm lý chiến do các ông ”phản động” loan truyền.

Nay thì mọi việc ngày càng thêm sáng tỏ: Đó là việc ngụy quyền việt cọng đã và đang tiếp tục ” giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”.

Hiệp định phân định biên giới Trung – Việt

Kết quả Hiệp định biên giới năm 1999 của Việt Nam và Trung Quốc

Theo Thứ trưởng Ngoại giao Vũ Dũng, đến 31/12/2008, hai bên đã phân giới khoảng 1.400 km biên giới, cắm 1.971 cột mốc,trong đó có 1.549 cột mốc chính và 422 cột mốc phụ. Toàn bộ 38 chốt quân sự trên đường biên giới đều đã được dỡ bỏ. Tại cửa khẩu Hữu Nghị Quan, Việt Nam và Trung Quốc đã tiến hành cắm mốc 1117 trùng với vị trí mốc 19 cũ, đường biên giới đi qua Km số 0, mốc 19 cũ đến điểm cách điểm nối ray hiện tại 148m.Một nhượng bộ lớn của Việt Nam là khoảng cách 300 m cuối tuyến đường sắttừ Đồng Đăng đến đường biên giới cũ đã phải cắt cho Trung Quốc.

Khu vực cửa sông Bắc Luân năm 1888. Công ước năm 1887 giữa Pháp và nhà Thanh lấy cửa sông này làm đường biên giới

Tại khu vực thác Bản Giốc, theo quy định của Hiệp ước 1999, hai nước điều chỉnh đường biên giới đi qua cồn Pò Thoong, qua dấu tích trạm thủy văn xây dựng những năm 1960, quy thuộc 1/4 cồn, 1/2 thác chính và toàn bộ thác cao cho Việt Nam.

Tại cửa sông Bắc Luân, biên giới quy thuộc 3/4 bãi Tục Lãm và 1/3 bãi Dậu Gót cho Việt Nam, 1/4 bãi Tục Lãm và 2/3 bãi Dậu Gót cho Trung Quốc, và thiết lập khu giao thông đường thuỷ tự do cho nhân dân địa phương sử dụng luồng hai bên bãi Tục Lãm và Dậu Gót. Tại khu vực Hoành Mô, đường biên giới đi giữa ngầm như từ trước đến nay chứ không theo trung tuyến dòng chảy qua cống mới do Trung Quốc xây dựng những năm 1960. Khu vực mồ mả ở mốc 53 – 54 cũ (Cao Bằng) được giữ lại cho người dân Việt Nam mặc dù hai bên có nhận thức khác nhau về quy định của Hiệp ước 1999 về biên giới khu vực này đi theo chân núi. Khu vực rừng hồi người dân Trung Quốc trồng gần biên giới Quảng Ninhđược bảo lưu cho phía Trung Quốc.

Theo Hiệp ước 1999, đường biên giới cắt ngang qua bản Ma Lỳ Sán (gồm 05 hộ, 35 khẩu thuộc tỉnh Hà Giang) và khu 13 nóc nhà của người dân Trung Quốc gầnLạng Sơn, hai bên hoán đổi cho nhau trên cơ sở cân bằng diện tích, không xáo trộn đời sống dân cư…

( https://vi.wikipedia.org/…/Vấn_)

Tóm tắt, công luận đã có lý khi cho rằng:

Bằng hiệp định kể trên, ngụy quyền ” hán ngụy” đã dâng cho chủ chệt:

1/ Một giải đất biên giới 900Km2, bằng diện tích tỉnh Thái Bình

2/ Trọn Ải Nam Quan, di tích lịch sử dân tộc

3/ Một nửa thác Bản Giốc, giang sơn gấm vóc của tổ tiên

4/ Một phần bãi Tục Lãm của dân Việt

Hiệp định phân định Vịnh Bắc Bộ

Sau 27 năm đàm phán, hiệp định Vịnh Bắc Bộ được Việt Nam và Trung Quốc ký kết ngày 25/12/2000. Việt Nam được 53.23% và Trung Quốc được 46.77% diện tích Vịnh.

Hiệp định này đã gây ra nhiều tranh cãi giữa người Việt.
Ở một thái cực là quan điểm cho rằng công ước Pháp-Thanh năm 1887 đã phân định toàn bộ Vịnh Bắc Bộ bằng kinh tuyến 108°3’ (đó cũng là quan điểm ban đầu của Việt Nam trong đàm phán), phân định lại là sai và thiệt hại cho Việt Nam. Ở thái cực kia là quan điểm cho rằng hiệp định Vịnh Bắc Bộ năm 2000 là công bằng.

( http://www.bbc.com/…/110122_bacbo_agreement_10y)

Đặt ra một bên về các chi tiết kỷ thuật phức tạp, phần đông công luận đều cho rằng ” hán ngụy ” việt cọng đã nhượng cho chệt cọng 1/3 Vịnh Bắc Bộ với tiềm năng khai thác dầu hỏa lớn lao và mất một phần lớn ngư trường truyền thống của ngư dân Việt.

Nhượng quyền khai thác Mỏ bauxite Tây nguyên

Dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên là một loạt các dự án khai thác mỏ bô xít ở khu vực Tây Nguyên, Việt Nam. Dự án này đã gây ra nhiều ý kiến tranh cãi khác nhau trong dư luận, báo chí, Quốc hội.Các ý kiến chủ yếu xoay quanh vấn đề an ninh, quốc phòng, hiệu quả kinh tế, hậu quả xã hội, tác động đối với môi trường sinh thái, công nghệ Trung Quốclạc hậu, việc sử dụng lao động phổ thôngTrung Quốc tại khu vực Tây Nguyên trái với Luật lao động Việt Nam.

Từ năm 2001, trong Ðại hội IX, dự án này đã được Bộ Chính trịĐảng Cộng sản Việt Namthông qua:Chủ trương thăm dò, khai thác, chế biến bauxite là chủ trương nhất quán từ Ðại hội IXÐại hội Xcủa Ðảng đến nay”.

Ngày 1 tháng 11 năm 2007, Thủ tướngChính phủ đã ký quyết định 167 phê duyệt quy hoạch phân vùng, thăm dò, khai thác, chế biến, sử dụng quặng bô xít từ giai đoạn 2007-2015, có xét đến năm 2025.

Một số ý kiến của đại biểu Quốc hộicho rằng Chính phủ Việt Namđã “lách luật” khi tách cụm dự án thành nhiều dự án nhỏ để Chính phủ phê duyệt vì theo quy định của Luật xây dựng, đối với những dự án có tổng mức đầu tư từ 10.000 tỷ đồng trở lên phải được Quốc hội chấp thuận.

Sự cố

Ngày 8 tháng 10 năm 2014 hồ thải quặng đuôi số 5 của dự án Tân Raiđã bị vỡ đê, 5 ngàn mét khối nước và bùn đỏ đã tràn ra ngoài.

Ngày 13 tháng 2 năm 2016 đường ống dẫn nước có chứa chất xút độc hại từ hồ bùn đỏ của Nhà máy alumin Tân Raibị vỡ khiến nước chảy tràn ra ngoài.Sau khi tiến hành kiểm tra, Sở Tài nguyên – môi trường tỉnhLâm Đồngkết luận: nguyên nhân dẫn đến sự cố vỡ đường ống được xác định là do khớp nối bị “lão hóa” dẫn tới bục đường ống.Đánh giá việc đường ống bị lão hóa chỉ sau 4 năm sử dụng, ông Nguyễn Văn Ban – nguyên Trưởng ban Nhôm – Titan, Tổng Công ty Khoáng sản Việt Nam, cho rằng đó là: “hệ quả công nghệ Trung Quốc”

Ngày 18/03/2009, nhà báo Lê Phú Khải đã viết thư lên tổng bí thư Nông Đức Mạnhrằng:

Vấn đề bauxite còn nguy hại gấp trăm ngàn lần cải cách ruộng đất, vì nó hủy diệt cả dân tộc ta như các nhà khoa học đã dự báo. Mười năm nữa sông Đồng Nai và những con sông khởi nguồn từ Tây Nguyên bị nhiễm bùn đỏ thì cả miền Trung, Đông Nam Bộ và TP.HCM lấy gì mà uống, những bà mẹ sẽ đẻ ra toàn quái thai. Vì sự tàn khốc đó mà Trung Quốc đã đóng cửa các mỏ bauxite của họ trên toàn quốc vào năm 2008. Chính vì lẽ đó, với tư cách một công dân, một nhà báo lâu năm, tôi kiến nghị lên Ông Tổng Bí thư, người có trách nhiệm cao nhất của Đảng cầm quyền: Hãy đưa vấn đề khai thác bauxite ở Tây Nguyên ra bàn ở cấp lãnh đạo cao nhất của Đảng, Quốc hội và Nhà nước để dừng lại dự án này khi chưa quá muộn.

An ninh quốc phòng

Một trong các quan ngại lớn trong dư luận là sự tham gia của hàng ngàn người Trung Quốc tại địa bàn Tây Nguyên, nơi có vị trí chiến lược to lớn về an ninh, quốc phòng.

( https://vi.wikipedia.org/…/Dự_á… )

Bất chấp mọi phản kháng của mọi người, mọi giới, hán ngụy việt cọng vẫn một mực tiến hành dự án nhượng cho chệt khựa quyền khai thác bauxite Tây nguyên với hoạn họa tiềm phục chết người, mất nước.

Từ thời triều Nguyễn, Tây nguyên vẫn là vùng đất trọng yếu của Quốc gia, mệnh danh là ” Hoàng Triều Cương Thổ. “

Các chiến lược gia Miền Nam, từ Tổng thống Ngô Đình Diệm đến các hàng tướng lãnh đều mệnh danh ” Tây nguyên là Nóc nhà Việt Nam. ” Ai chiếm đóng Tây nguyên sẽ khống chế cả Miền Nam.

Hiện tại, lực lượng cả vạn công nhân chệt có thể là ” đặc công “, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay phá hoại: Cho nỗ các hố chứa bùn đỏ tràn xuống Lâm Đồng và cả một dãy vùng duyên hải Cam Ranh, Ninh Thuận, Bình Thuận gây hỗn loạn và lập đầu cầu không vận cho đại quân chệt cọng đổ quân xuống Tây nguyên tiến chiếm cả Nam Phần giống như chiến dịch ” hồ ” 1975!

Nhượng Quyền Khai thác Rừng Đầu nguồn

Chúng đã nhượng biển, nay nhượng nốt rừng!!!

Và người ta những tưởng như thế là đủ các mặt xâm lăng của Trung Cộng, các mặt nhượng bộ của Việt Cộng rồi. Đùng một cái, bức thư tố cáo của hai tướng CS là Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh hôm 22-01 làm cho tất cả cộng đồng người Việt trong lẫn ngoài nước giật mình kinh hoảng. Hai ông viết: “Theo chỉ thị của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bộ trưởng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn Cao Đức Phát đã cử đoàn cán bộ liên ngành trực tiếp kiểm tra hai tỉnh Lạng Sơn và Quảng Ninh, đồng thời tổng hợp báo cáo 8 tỉnh Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum và Bình Dương… Kết quả cho thấy 10 tỉnh đã cho 10 doanh nghiệp nước ngoài thuê đất rừng đầu nguồn dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích 305,3534 nghìn ha, trong đó Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc chiếm trên 264 nghìn ha; 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới”.Tiếp đó hai ông cảnh báo cách mạnh mẽ: “Đây là một hiểm họa cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của quốc gia. Hám lợi nhất thời, vạn đại đổ vào đầu cháu chắt. Mất của cải còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn. Cho Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc khai thác rừng đầu nguồn là tiềm ẩn đầy hiểm họa. Họ đã thuê được thì họ có quyền chặt phá vô tội vạ. Rừng đầu nguồn bị chặt phá thì hồ thuỷ lợi sẽ không còn nguồn nước, các nhà máy thuỷ điện sẽ thiếu nước không còn tác dụng, lũ lụt, lũ quét sẽ rất khủng khiếp. Năm qua nhiều tỉnh miền Trung đã hứng chịu đủ, chẳng phải là lời cảnh báo nghiêm khắc hay sao? Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước. Còn các nước mua rừng của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai họa cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo. Nếu chúng ta không có biện pháp hữu hiệu, họ có thể đưa người của họ vào khai phá, trồng trọt, làm nhà cửa trong 50 năm, sinh con đẻ cái, sẽ thành những “làng Đài Loan”, “làng Hồng Kông”, “làng Trung Quốc”. Thế là vô tình chúng ta mất đi một phần lãnh thổ và còn nguy hiểm cho quốc phòng”.

(Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 94 (01-03-2010 )

Trong cuộc chiến tranh biên giới 1979, chệt Đặng Tiểu Bình đại ngôn: ” Đây là cuộc hành quân có giới hạn không gian và thời gian. Còn như muốn đánh chiếm VN thì chỉ cần một tuần lễ là lực lượng xe tăng bát nhất tq sẽ có mặt ngay tại Hà Nội.”

Hồi đó, quân chệt còn phải hành quân tiến chiếm các cao điểm biên giới để bảo vệ trục tiến quân. Còn như ngày nay, dân quân, đặc công chệt trá hình công nhân làm rừng đầu nguồn, khi cần, bất ngờ tiến chiếm các cao điểm, yểm trợ trục tiến quân và hai xa lộ cao tốc Lào Kay – Hà Nội và Móng Cái – Hà Nội, rộng thênh thang cho xe tăng chệt chạy thì chỉ trong vài ba ngày chệt Tập có thể ngự nơi hang ổ Ba Đình.

Đông đô Đại phố, Bình Dương

Đông Đô Đại Phố được xây dựng trên quy mô 26 ha ngay tại trung tâm của thành phố mới Bình Dương. Dự án được xây dựng theo phong cách Trung Hoa với mục tiêu tạo ra một khu đô thị hiện đại phục vụ cho cộng đồng người Hoa sinh sống và làm việc tại Bình Dương.

Dự án có vị trí rất đắc địa tại trung tâm thành phố mới Bình Dương, tận hưởng các tiện ích xã hội hoàn hảo mà không nhiều nơi có được: gần trung tâm văn hóa – hành chính – chính trị tập trung; gần khu công nghiệp Việt Nam – Singapore 2; gần chùa bà Thiên Hậu;…

Đông Đô Đại Phố bao gồm nhiều hạng mục như: nhà phố liên kế, văn phòng cho thuê, trung tâm thương mại,… kết hợp hài hòa giữa phong cách hiện đại, sang trọng nhưng vẫn mang đậm dấu ấn kiến trúc Trung Hoa.

( diaoconline.vn › Dự án › Khu dân cư – Đô thị mới )

Phố Tàu” xuất hiện ngày một nhiều tại Việt Nam

Không phải những khu phố Hoa kiều đượm màu thời gian với những nét sinh hoạt truyền thống quen thuộc nơi khu vực quận 5, quận 6 ở TP. HCM, giờ đây những khu phố Tàu mọc lên nhan nhản từ Nam ra Bắc đang gây bao sự lộn xộn, hỗn loạn do thói ăn ở, sinh hoạt bừa bãi của hàng vạn lao động phổ thông Trung Quốc, cho đến chiêu kinh doanh kiểu tận thu, tận diệt của các doanh nghiệp nước này.

Dường như những gì đang diễn ra trên đất liền chẳng mấy liên quan đến chuyện ngoài khơi. Cùng lúc với việc liên tục đưa ra những hành động và tuyên bố khiêu khích có liên quan đến chủ quyền lãnh hải Việt Nam trên Biển Đông thì Trung Quốc vẫn bình thản triển khai rộng rãi các hoạt động kinh tế từ quy mô nhỏ lẻ cho đến những dự án nhiều tỷ USD trên hầu khắp các tỉnh thành trải từ Bắc vào Nam. Thậm chí, cách thủ đô Hà Nội chưa đầy 20 km cũng vừa hiện diện cả một “phố Trung Quốc” ở Bắc Ninh: dãy phố Phù Khê Thượng treo toàn biển tiếng Trung Quốc với mục đích thu mua gỗ trắc để xuất sang Trung Quốc.

Điều đáng quan ngại là các hoạt động kinh tế có liên quan đến người Trung Quốc thường hay dẫn đến những hệ lụy không mấy tích cực. Chẳng bao lâu sau khi phố huyện Kỳ Anh bị “Tàu hóa” với chằng chịt biển hiệu tiếng Trung Quốc và sự xuất hiện ồ ạt của người nước này, nơi đây đã chìm trong mưa bụi bởi hàng trăm lượt xe chở đất san nền cho một dự án lớn của Trung Quốc qua lại mỗi ngày. Các con đường bị băm nát, biến dạng, các mỏ đá, đất đồi, đất vườn… ở Kỳ Anh cũng bị bằm nát để khai thác tận thu vô tội vạ.

Không đến mức ô nhiễm khói bụi như Kỳ Anh, nhưng ở Thanh Hóa, Đak Nong, người dân sống xung quanh khu vực có lao động phổ thông Trung Quốc thường xuyên bị các đối tượng này quấy rối bởi lối sinh hoạt bừa bãi, thiếu văn hóa. Tình trạng lao động Trung Quốc gây gổ và hành hung người Việt Nam ở đây không còn là chuyện hiếm.

Trong khi tài nguyên ngày một cạn kiệt bởi nạn khai thác tràn lan dưới sự quản lý yếu kém của các cơ quan hữu quan thì gỗ quý, than, cát sỏi cùng nhiều loại tài nguyên thiên nhiên khác hằng ngày vẫn “chảy” về Trung Quốc. Trong lúc Biển Đông vẫn chưa thôi dậy sóng thì Quảng Ninh lại mở toang cửa mời gọi người Trung Quốc làm ăn với nhiều biệt đãi.

(songmoi.vn › Xã hội › Thời sự )

Hai bản tin kể trên tự thân đã nói đủ về tình trạng hán chệt ” xâm thực ” Đất nước ta. Chúng lập ra những làng chệt khắp nơi trên Đất nước, từ Móng Cáy, Lào Kay đến tận mủi Cá Mau vừa phá hoại môi sinh, cướp đoạt tài nguyên cho chí tới phá hoại văn hóa bản địa. Vấn đề hán hóa bắt đầu từ nơi đây.

Đặc khu Kinh tế Vũng Áng

Rủi ro gì từ ‘đặc khu kinh tế’ Vũng Áng?

Giới chuyên gia cho rằng Việt Nam sẽ đối mặt với những nguy cơ tiềm ẩn nếu phê chuẩn dự thảo đặc khu kinh tế ở Vũng Áng của tập đoàn Formosa.

Hôm 25/6, lãnh đạo một chi nhánh tại Việt Nam của Formosa – tập đoàn có 100% vốn Đài Loan, đã gửi văn bản đến chính phủ Việt Nam đề nghị thành lập một đặc khu kinh tế ở Vũng Áng để phục vụ cho việc xây dựng cảng nước sâu Sơn Dương và các ngành công nghiệp liên quan như gang thép, điện, theo truyền thông trong nước.

Cắt Đôi Việt Nam

Ông Doanh cũng nói về mặt quốc phòng, Vũng Áng “là một địa điểm hết sức nhạy cảm”.

Ở trên mạng Trung Quốc đã lưu hành kịch bản tấn công Việt Nam trong 32 ngày, trong đó nói Trung Quốc sẽ đánh vào miền trung, chia cắt Việt Nam ra.”

Vũng Áng hay Quảng Trị là những vùng hẹp nhất trên đất liền của Việt Nam, vì vậy tôi hy vọng những nhà chiến lược quốc phòng của Việt Nam sẽ quan tâm và thận trọng trước những yêu cầu này.”

Trong một cuộc phỏng vấn gần đây với BBC, chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành cũng cảnh báo về những nguy cơ nảy sinh từ việc Việt Nam cho Trung Quốc thuê hàng chục cây số dọc bờ biển Hà Tĩnh và vùng cửa khẩu Vũng Áng.

Vũng Áng hay Quảng Trị là những vùng hẹp nhất trên đất liền của Việt Nam, vì vậy tôi hy vọng những nhà chiến lược quốc phòng của Việt Nam sẽ quan tâm và thận trọng trước những yêu cầu này.

Kinh tế gia Lê Đăng Doanh: “Từ Vũng Áng ngó qua Hải Nam không bao xa, nếu ngày nào đó, Trung Quốc đưa một hạm đội từ Hải Nam sang Vũng Áng thì cả Vịnh Bắc Bộ sẽ không giao thông được nước ngoài, không giao thông được với miền Nam Việt Nam, bị biến thành một cái hồ riêng của Trung Quốc”, ông nói.

Hạm đội trên biển của Trung Quốc đã rất mạnh rồi, nếu bây giờ họ có một điểm tựa trên đất liền nữa thì đó sẽ là nguy cơ rất lớn.”

( http://www.bbc.com/…/140626_vungang_special_zone… )

Đó là câu chuyện các chuyên gia VN khuyến cáo hán ngụy việt cọng về nguy cơ của việc chấp nhận cho Formosa chệt cọng, với võ bọc Đài Loan, đòi ngụy quyền Hà Nội cho chúng lập ” Khu Tự Trị ” mệnh danh là Đặc khu Kinh tế Vũng Áng từ hồi tháng 6 năm 2014.

Sự thể ngày nay còn vượt xa những điều các chuyên gia VN tiên liệu. Bọn cẩu trệ chệt đã thiết lập đường ống ngầm xả chất thải độc hại ra biển, dài tới cây số rưởi mà ngụy quyền ăn hại vc không một ai hay.

Chỉ đến khi ” cá chết ” gây náo động công luận, hán ngụy vc mới chịu xác nhận có cho phép Formosa thiết lập đường ống sát nhân ấy.

Thật ra thì chúng không có chút thẩm quyền gì đối với khu tự trị Formosa, bằng cớ bọn chệt đã cho treo bảng lớn ngay trên cổng chính vào khu vực, ghi rằng:

NGHIÊM CẤM NGƯỜI VIỆT LAI VÃNG

Nếu như hán ngụy vc có uy quyền thì nó phải ngay lập tức ra lịnh cho Formosa ngưng hoạt động chờ xử lý thì mới phải.

Bây giờ cho dầu chúng có kêu gọi LHQ và các tổ chức Môi Sinh quốc tế cứu giúp thì hậu quả nghiêm trọng về môi sinh và đời sống người dân suốt một dãy duyên hải từ Vũng Áng tới Nha Trang phải còn lâu mới khắc phục được.

Hà huống chi hán ngụy vc chỉ mãi chày cối, lấp liếm, binh vực bọn chủ chệt của chúng, bình chân như vại!

Đầu độc Toàn dân

Sáu năm về trước, trên net có loan tải câu chuyện: Một thanh niên từ Mỹ về thăm quê nhà ” xứ Một Ngàn “. Đó là vùng quê hẻo lánh xa xôi ngày trước thuộc quận Cờ Đỏ, tên chữ là quận Nhơn Nghĩa thuộc tỉnh Phong Dinh.

Ngày nay là thị trấn Một Ngàn, một thị trấn nhỏ thôn quê.

Một bửa, cậu thanh niên ra chợ Một Ngàn ngó nghiêng, nhìn vào kệ bày đồ hộp của gian hàng xén với vẻ tò mò. Bà bán hàng thấy vậy mới phân bua: Đồ hộp thực phẩm nầy là của china. Biết rằng nó là độc hại mà cũng phải mua về bán, bởi dzì không có thứ nào khác. Rồi, bước ra lượm đôi dép cao su, bảo: Dép nầy cũng của china. Chỉ mang vài ngày là đứt quai mà cũng phải mua về bán. Và chỉ ra chiếc xe đạp trưng bày, bảo: Xe nầy cũng do china sản xuất, chạy vài ngày là sút sên, bể lóp mà cũng phải mua về bán!

Vậy đó, từ thành thị tới tận thôn làng, tràn ngập hàng hóa chệt: Thực phẩm thì độc hại, đồ dùng thì dõm mà dân Việt vẫn phải tiêu dùng, chết sống phú cho số mạng. Tiền bạc thì các quan cắt mạng thu lấy của xì thẩu chệt để cho chúng mặc sức mua bán hoành hành.

Điều mỉa mai, chua chát là đây: Trong khi dân chết lần mòn vì nhiễm độc thực phẩm chệt thì các quan lớn hán ngụy và tư bản đỏ vẫn sống phây phây:

Lê Khả Phiêu sai người trồng rau ở sân sau để ăn riêng, khỏi ra chợ mua rau nhiễm độc hóa chất.

Có một mụ đại gia, tư bản đỏ khoe với bạn: Tháng nào con mẻ cũng bay qua Singapore mua thực phẩm sạch về trữ cho cả nhà ăn để khỏi phải ngộ độc thực phẩm nội địa độc hại.

Đây là Đại họa diệt chủng lâu dài!

Tạm thay Lời Kết

Trên đây là những điểm trọng yếu về tình hình nghiêm trọng của Đất nước hiện nay. Ai đó rất có lý khi dùng thành ngữ truyền thống ” Sơn hà nguy biến. “

Toàn dân nghe chăng?

Sơn hà nguy biến!

Nào người hào hùng

Nên hòa hay nên chiến? “

Ngày nay, nội xâm hán ngụy còn nguy hiểm hơn ngoại xâm chệt Bắc phương.

Nó vừa tự thực dân vừa gieo họa diệt tộc diệt chủng, dâng Đất nước cho chệt khựa.

Ngày nào Đất nước còn nằm trong tay hán ngụy vc, Dân Việt, Nước Việt như cá nằm trên thớt, mặc tình cho chệt cọng băm vằm, mổ xẻ.

Nếu sĩ phu nước Việt cứ mãi mắt lấp tai ngơ thì họa mất nước, diệt tộc thấy liền trong sớm tối khỏi cần đợi ngày hán ngụy thi hành Mật ước Thành Đô.

Chỉ cần kéo dài nạn ” đầu độc toàn dân ” trong vài mươi năm nữa thì giống nòi Lạc Việt sẽ còi cọc, tinh thần bạc nhược đi tới chỗ diệt vong!

Diệt hán ngụy việt cọng hay chấp nhận Tổ quốc – Dân tộc diệt vong?

Cập nhật hóa:

Vừa rồi hán ngụy mưu toan đưa ra luật ” Đặc khu Hành chánh – Kinh tế ” để đem dâng 3 trọng điểm chiến lược quốc gia Vân Đồn – Bắc Vân Phong và Phú Quốc cho chệt bành trướng để chệt tập dùng làm ” 3 yếu điểm tiếp vận ” trong sách lược bá quyền thé giới ” Con đường Tơ lụa trên biển ” ( OBOR One Belt – One Road ).

Hiện tại, toàn dân Việt đang vùng lên hài tội và xóa bỏ chế độ toàn trị bán nước, hại dân việt cọng’

Nguyễn Nhơn

Viết lại giáp Tết Kỷ Hợi

17/12/ 2018