Lại bổn cũ soạn lại – Dùng võ để đối với văn…

Cac Bai Khac

No sub-categories

Lại bổn cũ soạn lại – Dùng võ để đối với văn…

Nguồn: Theo blog Mai Tú Ân  

Nhà văn Nguyễn Quang Lập đã nhập kho. Thế là chính quyền lại bổn cũ soạn lại, lại bắt bớ trấn áp những người đấu tranh dân chủ trên khắp đất nước VN, một việc làm mà thế giới văn minh bên ngoài coi như một điển hình của việc bóp nghẹt tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do bày tỏ chính kiến…ở cái đất nước mà những quyền căn bản của con người luôn bị bóp nghẹt, bị xuyên tạc, cắt xén hoặc đơn giản là không có… Và trong những quyền tự do hiển nhiên mà tạo hoá đã ban cho loài người thì cái quyền “tự do ngôn luận” là cái thứ hàng mã tốt nhất mà chính quyền VN đã đem ra trưng toàn dân Việt Nam cũng rơi rớt một cách thảm hại nhất khi chỉ có một phương cách duy nhất, một bài bản duy nhất để chống lại những tiếng nói của lương tâm thời đại. Nhốt họ vào tù để bịt miệng họ… Báo chí đối lập thì tuyệt đối không xuất hiện dưới ánh sáng mặt trời trên đất nước chúng ta. Chỉ còn các Bloger, web…do các cá nhân mắc nợ với quê hương mà lên tiếng như Ba Sàm, Bolap QueChoa, Huỳnh Ngọc Chênh…thì cứ đều đặn mỗi năm lại có một vài người đình đám nhất bị chính quyền cho nhập kho. Basam, Người Lót Gach, Bolap QueChoa rồi. Tiếp đến sẽ là ai… Huỳnh Ngọc Chênh, Osin, Đỗ Trung Quân hay… Mai Tú Ân? Tên tuổi, địa chỉ… của những tên họ Văn trên đã sẵn, chính quyền chỉ việc điểm tên rồi cho đám sai nha AN đem lượm về kho là xong… Mấy thằng văn ấy có gì đâu mà chống, cứ điều 258 úp vào đầu chúng như úp sọt. Thế là xong! Không biết ai có phước tiếp theo nhưng chẳng ai thấy run sợ hết. Tuyệt đối không! Không bao giờ! Never! Người trước ngã, người sau tiếp bước, tất cả sẽ vẫn tiếp tục viết những điều đã viết, và thanh thản sắp hàng chờ lên đường nhập kho. Chẳng ai sợ cả vì sợ thì không viết, viết thì không sợ. Những kẻ mắc nợ quê hương thì phải trả nợ cho quê hương là lẽ thường tình, đời nào cũng có, thời nào cũng có. Chuyện nhỏ như con thỏ ăn cỏ… Những nho văn trói gà không chặt chỉ có ngòi bút chưa nhuốm bụi trần thì có xá chi khi phải chấp nhận đưa thân vào chốn dặm trường gió bụi để biết gió bụi thế nào chứ… Những kẻ thơ văn chưa bao giờ biết đến tù tội thì cũng chẳng hề chi khi phải dấn thân để biết tù tội, chưa thấy cái chết thì phải biết chết để thấy cái chết nó như thế nào chứ… Và cuối cùng thì chính quyền cũng làm rơi rớt cái bộ mặt của một kẻ giả nhân giả nghĩa, “tự do ngôn luận”, “tự do bày tỏ chính kiến”, “phản biện”… khi trấn áp bắt bớ liên tục những người đấu tranh dân chủ ôn hòa trên đất nước Việt Nam.
Mai Tú Ân