“Khùng điên” hay… ngây thơ?
Sau ngày “Thứ Ba siêu phàm” (Super Tuesday) 3 tháng 3 vừa qua, cụ xã nghĩa Bernie Sanders bị thấm đòn nặng vì bị đối thủ Joe Biden vượt lên qua mặt khá xa, và có thể bị hạ gục qua một loạt bỏ phiếu sơ bộ trong đảng Dân Chủ vào ngày thứ ba tuần này với 6 tiểu bang và 577 đại biểu dành cho kẻ chiến thắng.
Nhưng Sanders không tỏ ra nao núng và tiếp tục thách thức giới chức quyền đảng Dân Chủ công khai hậu thuẫn Joe Biden. Ông ta khẳng định rằng bị thất thế nhưng không bị loại ra khỏi cuộc tranh cử.
Ông ta nói rằng có thể thua cuộc đua để tranh giành 1991 đại biểu và thua cuộc tranh luận về khả năng đắc cử tổng thống, nhưng ông ta đang thắng cuộc chiến về tư tưởng và thế hệ tương lai nước Mỹ. Trong một cuộc họp báo tại Burlington, Vermont, ông ta nói:
“- Hôm nay, tôi nói với giới chức quyền đảng Dân Chủ, để chiến thắng trong tương lai, chúng ta cần chinh phục những cử tri đại diện cho tương lai đất nước này và cần nói về những vấn đề mà họ quan tâm. Người ta không thể cứ đơn giản hài lòng với chiến thắng nhờ lá phiếu của những người thuộc thế hệ già hơn.” Nghe những lời phát biểu tối mù trên đây, chắc không mấy ai hiểu cụ xã nghĩa Sanders muốn nói gì.
Chỉ trước đó hai tuần, sau khi thắng cuộc bỏ phiếu tại Nevada, Sanders đã nổi lên như là người sẽ được Đại hội Đảng Dân Chủ đưa ra để đánh bại Tổng thống Trump trong cuộc tổng tuyển cử vào ngày 3.11.2020, nên đã mạnh bạo tweet: “Chúng ta vừa mới thắng cuộc bỏ phiếu tại Nevada. Phong trào đáy tầng này là không thể chặn đứng. Cùng nhau siết chặt hàng ngũ để thắng cuộc đề cử của đảng Dân Chủ, đánh bại Trump và biến đổi đất nước này.”
Sau đó, trong cuộc vận động trước ngày được gọi là “Super Tuesday”, Sanders đã thừa thắng xông lên, cao giọng lớn lối hô hào: “Kết hợp một liên minh nhiều thế hệ, nhiều chủng tộc, sẽ là một cuộc càn quét trên đất nước này.”
Tổng thống Trump đã mau chóng lên tiếng “chúc mừng” và gọi cụ xã nghĩa Sanders là “Bernie Điên khùng” (Crazy Bernie).
James Carville, cựu chiến lược gia tự nhận là xấu trai của TT Clinton, đáng lẽ phải là đồng minh với Sanders, lại gọi ông ta là một tên cộng sản, không phải là không có lý do.
Bernie Sanders đã công khai mê chủ nghĩa cộng sản từ khi còn là một thanh niên độc thân. Sau hôn lễ vào năm 1988, anh ta đã đưa cô vợ mới cưới Jane sang hưởng tuần trăng mật ở Mạc-Tư-Khoa, nơi chàng trai trẻ Sanders hằng mơ tưởng như một thiên đường xã hội chủ nghĩa, trên đó không có cảnh “người bóc lột người”, mọi người đều sống bình đẳng, hạnh phúc, “làm theo khả năng, hưởng theo nhu cầu” vân vân và vân vân. Nơi ấy cái gì cũng đều tuyệt vời, kể cả chuyện xếp hàng cả ngày để mua một ổ bánh mì mà Sanders bảo là rất tốt đẹp vì ở đó mọi người đều có bánh mì ăn, còn ở Mỹ thì người nghèo không có ổ bánh mì mà ăn.
Trở về Mỹ, Sanders làm chính trị và thăng tiến dần trong thể chế tự do, trở thành triệu phú và có hai biệt thự tại Vermont. Cũng từ Vermont, Sanders được bầu vào Thượng viện với danh hiệu là một nghị sĩ độc lập, không đảng phái.
Đây là lần thứ hai Sanders ra ứng cử tổng thống trong hàng ngũ đảng Dân Chủ và đã dùng diễn đàn của đảng Dân Chủ để bán rao món hàng “dân chủ xã hội chủ nghĩa” (democratic socialist) mà ông ta khoe là đã gây dựng được một phong trào quần chúng gồm những thế hệ trẻ từ 20 tới 40 tuổi và sẽ “làm thay đổi nước Mỹ”.
Nhưng, trong một bài phân tích và nhận định mới đây của R.Emmett Tyrrell Jr,, Tổng biên tập tờ The American Spectator, thì cái “phong trào quần chúng” của Sanders chỉ gồm toàn những kẻ ngu dốt. “Bọn người này đang diễn hành với Bernie Sanders điên khùng và bà vợ tiêu xài hoang phí của ông ta. Họ diễn hành cùng với cô Dân biểu Alexandria Ocasio-Cortez, người trước đây làm nghề bán bar hầu rượu…” Và, ông Tyrrell viết tiếp: “Trước đây tôi đã gọi họ, và bây giờ tôi gọi họ là những kẻ ấu trĩ (moron). Những người này tin rằng chăm sóc sức khỏe là miễn phí. Giáo dục miễn phí, đặc biệt là không cần phải đọc sách hay rời khỏi giường trước khi mặt trời đứng bóng giữa trưa.”
Thực vậy, trong các cuộc vận động tranh cử gần đây, Sanders đã gào thét trước đám đông rằng: “Chăm sóc sức khỏe, khám bệnh, chữa bệnh là một nhân quyền”, cùng với các “quyền” miễn phí khác, nhưng lại không nói rõ lấy đâu ra tiền để đài thọ cho mọi thứ miễn phí ấy?
Mới đây, không phải vô tình mà Sanders lên tiếng bênh vực Fidel Castro, cũng không phải ông ta đã “ngây thơ” (naïve), như có người nói, trong khi khen ngợi chương trình chống nạn mù chữ và chăm sóc sức khỏe miễn phí cho dân Cuba, Sanders đã ngụy biện để tách xa khỏi chính sách độc tài toàn trị của Fidel Castro. Thực tế lịch sử đã chứng minh chủ nghĩa xã hội là không thể tách rời khỏi chủ nghĩa toàn trị, độc tài.
Bernie Sanders biết như vậy, cử tri Mỹ “không ấu trĩ” biết như vậy, giới chức quyền đảng Dân Chủ cũng biết như vậy, nên khi thấy Sanders vượt lên dẫn đầu, đã dốc toàn lực để vực Joe Biden dậy. Và, cụ xã nghĩa Sanders biết là đã thua, nhưng vẫn không bỏ cuộc, vì bỏ cuộc thì hoàn toàn trắng tay. Hết cơ hội múa may trên chính trường, vừa có danh vừa có lợi. Với 79 tuổi (sinh năm 1941), Sanders không còn cơ hội ra ứng cử tổng thống lần thứ 3.
Có lẽ bà Hillary Clinton đã đúng khi nói: “Bernie Sanders là một chính trị gia chuyên nghiệp. Không ai ưa thích ông ta. Không ai muốn hợp tác với ông ta. Ông ta đã không bao giờ làm nên trò trống gì.”
Bernie Sanders không phải là “một tên cộng sản”, không phải là một kẻ “điên khùng”, cũng không phải là một người “ngây thơ” dại khờ. Ông ta là một người làm chính trị tinh quái, nếu không muốn nói là bất lương, như định nghĩa châm biếm của Tổng thống Reagan: “Chính trị được xem như nghề lâu đời thứ hai (trên trái đất). Tôi đã nhận ra nó có sự tương đồng rất gần với cái nghề lâu đời nhất” (Politics is supposed the second oldest profession. I have come to realize that it bears a very close resemblance to the first).
Những ông hay trốn vợ đi “ăn phở” biết nghề lâu đời nhất là nghề gì?
Cái “phong trào quần chúng” gồm những kẻ ấu trĩ đang mù quáng đi theo cụ xã nghĩa Sanders và ước mơ biến đổi nước Mỹ thành dân chủ xã hội chủ nghĩa nên đọc bức thư của một công dân trẻ can đảm tại nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam vừa được phổ biến trên mạng xã hội để biết cái “thiên đường XHCN” là cái gì và như thế nào. Dưới đây là nguyên văn bức thư:
Tôi là Huỳnh Ngọc Thiên Trường, sinh ngày 22 tháng 12 năm 1981. Hiện tôi sống và làm việc tại TP.HCM. Trước đây, vào năm 2004, tôi từng tốt nghiệp cao đẳng trường Đại học Công nghiệp TP.HCM. Năm 2006, tôi bắt đầu sự nghiệp từ vị trí công việc của một nhân viên chăm sóc khách hàng cho Viettel, rồi sau đó là phụ trách công việc chào mừng khách hàng mới bằng việc Welcome Letter, hỗ trợ Manager quản lý công việc của Tổng đài tại Teleperformance – TP.HCM.
Từ năm 2007, tôi là phó phòng nhân sự của Công ty cổ phần Truyền thông Kim Cương. Hiện tôi đang kinh doanh bất động sản tại Phúc Đức Group, đồng thời chuyên bán điện thoại di động và dụng cụ công nghệ nói chung.
Hôm nay, tôi xin chia sẻ những suy nghĩ thật lòng của mình trước thực tế xã hội mà các bạn đang sống:
Là người Việt Nam, bạn có suy nghĩ gì về hiện tình đất nước? Tôi thuộc thế hệ sinh ra sau chiến tranh, lòng tôi thật sự biết ơn vì sự hy sinh của những thế hệ cha anh đi trước, cho tôi có cuộc sống hòa bình ngày hôm nay. Tôi cảm phục lý tưởng độc lập dân tộc mà các thế hệ cha anh đã chiến đấu để giành được, nhưng tôi cũng rất đau xót khi thấy những lý tưởng ấy đang bị chính quyền ngày hôm nay phản bội.
Đất nước ta đã thống nhất gần 40 năm, vậy mà đến nay nền kinh tế vẫn nghèo nàn, lạc hậu; đời sống của từng người, từng nhà đang đối mặt với nhiều khó khăn chồng chất; đời sống xã hội bất ổn, suy thoái đạo đức, rồi tai nạn giao thông, ô nhiễm môi trường, thực phẩm giả, độc hại của Trung cộng gây bệnh ung thư làm số lượng người chết trong nước hằng năm cao nhất thế giới…
Dịp Tết đến xuân về, xã hội càng bất ổn với nạn trộm cướp, hỏa hoạn, nghèo đói, tai nạn giao thông… Chỉ cần mở truyền hình ra xem, các bạn sẽ thấy những vụ án tham nhũng, quan chức tha hóa, biến chất, công an đánh người,… Và còn biết bao thực tế chua chát đang bị báo chí của nhà nước bưng bít đưa tin, che đậy hoặc định hướng theo kiểu “ngu dân” để dễ bề cai trị? Thử hỏi có xã hội nào “tươi đẹp” như xã hội chủ nghĩa mà chúng ta đang xây dựng không? Thật đáng mỉa mai!
Thực trạng xã hội đầy đau xót đó có nguyên nhân từ đâu?
Có phải do chúng ta không có trí tuệ, do chúng ta lười biếng, hay do chúng ta không có ý chí vươn lên? Hay là do nước ta thiếu tài nguyên, hay do chúng ta không được bạn bè quốc tế ủng hộ, giúp đỡ chúng ta phát triển?
Không phải! Chúng ta có trí tuệ, có sức khỏe, có tuổi trẻ, hoài bão, nhưng dù bạn có cố gắng học hành và làm việc cật lực thế nào thì bạn cũng không bao giờ thoát khỏi thân phận đói nghèo nhục nhã, vì số tiền thuế mà các bạn phải đóng quá nhiều, vì nền kinh tế này đang được điều hành bởi những kẻ tham lam, dốt nát.
Bạn có biết rằng, mỗi năm Việt Nam được nhận biết bao tiền viện trợ của quốc tế, rất nhiều dự án do nước ngoài tài trợ,… nhưng những khoản tiền khổng lồ này đều rơi vào túi tham vô đáy của bọn quan chức tham nhũng. (Ngay cả tôi là người làm kinh doanh trong những năm qua, tôi không ngạc nhiên gì về những thủ đoạn ăn bẩn của các cơ quan nhà nước và nhất là bọn công an phường Tân Quý, CA quận Tân Phú và CA quận 3, chưa kể cả CA quận 1, CA TP.HCM!).
Chắc các bạn cũng đã nhận thấy rõ, cho đến nay thì cả Đảng csViệt Nam và Nhà nước CHXHCNVN hiện nay đã hiện nguyên hình là một bọn cướp. Dân oan khắp nơi cùng quẫn đành đổ về Hà Nội và TP.HCM biểu tình, vì bản thân và gia đình họ bị cướp trắng hết đất đai, nhà cửa, nhưng tất cả hành động biểu tình ôn hòa của họ đều bị đám công an côn đồ đàn áp thẳng tay. Người dân làm lụng lam lũ cực khổ để đóng thuế nuôi bọn công an, để rồi đến lượt chúng ra tay giết chính chúng ta một cách tàn nhẫn, dã man như vậy hay sao?
Trong hoàn cảnh đó, chỉ có một cách để vươn lên, đó là tuổi trẻ của chúng ta phải dũng cảm đấu tranh, đòi đa nguyên, đa đảng, thực hiện dân chủ hóa xã hội, thì mới hy vọng có một tương lai mới, một mùa Xuân mới đúng nghĩa cho cả dân tộc.
Bản thân tôi rất xúc động với Cuộc biểu tình ngày 01 tháng 01 năm 2014 tại Sài Gòn. Bất chấp đàn áp, cuộc biểu tình đúng vào ngày đầu năm mới tại Sài Gòn như một tiếng pháo nổ vang trời báo hiệu một năm đầy sôi động và nhiều biến cố đối với cuộc đấu tranh đòi tự do, dân chủ, nhân quyền cho toàn dân Việt Nam.
Đừng thụ động chờ đợi các thế hệ cha anh tiếp tục đấu tranh cho chúng ta nữa! Họ đã phải hy sinh, mất mát quá nhiều rồi! Giờ đến lượt tuổi trẻ của chúng ta phải gánh vác trách nhiệm trước dân tộc, trước tương lai của chính chúng ta và các thế hệ con em chúng ta!
Cuối cùng, mong các bạn hãy cùng nhau phổ biến thông điệp này trên các phương tiện truyền thông, facebook và các mạng xã hội. Hãy gửi luôn cho các đồng chí công an mà các bạn biết, hy vọng thông điệp của chúng ta có thể cảm hóa được họ, từ đó dần đưa đất nước thoát khỏi chế độ độc tài công an trị, vững bước đi lên!
Tôi công khai tên tuổi, địa chỉ, vì tôi không hèn, không sợ! Tại sao các bạn lại sợ?
Có gì chưa rõ, xin các bạn liên lạc: Huỳnh Ngọc Thiên Trường 0979 22 02 12 hoặc (08) 2200 2243 huynhtruong@phucduc.com.vn hoặc thientruong0808@gmail.com 20/13 Tân Quý , P.Tân Quý, quận Tân Phú, TP.HCMHoặc địa chỉ công ty Phúc Đức Group của tôi: 240 Võ Văn Tần, phường 5 , quận 3, TP.HCM (ngưng trích)
Những kẻ ấu trĩ dân Mỹ gốc Việt ở miền Nam California đang lầm đường lạc lối, hay vì ham tiền, nghe lời tay sai VC xúi dục làm loạn ở “thủ đô của người Việt tị nan” ở Orange County, miền Nam California, cũng nên đọc bức thư trên đây để thấy con đường tội lỗi mà họ đang bước chân vào. Trước mắt là cuộc bỏ phiếu ngày 7 tháng 4 về việc bãi nhiệm (recall) các viên chức gốc Việt trong chính quyền Mỹ tại Thành phố Westminster, trong đó có Thị trưởng Tạ Đức Trí, Phó Thị trưởng Kimberly Hồ và Nghị viên Charlie Nguyễn Mạnh Chí, những người đại diện chân chính cho Cộng đồng người Việt tị nạn lớn mạnh tại đây được thành lập từ sau ngày 30.4.1975.
Cuộc bỏ phiếu ngày 7 tháng 4 sẽ quyết định ai thắng ai. Báo Nhân Dân của CSVN ở Hà-nội đã công khai lên tiếng nhúng tay vào, trong lúc ở hải ngoại có nhiều bài viết được phổ biến kêu gọi người dân Orange County hãy bỏ phiếu “NO RECALL” và vạch mặt chỉ tên những kẻ ấu trĩ gian tà.
Bức thư tâm huyết của anh Huỳnh Ngọc Thiên Trường là ngọn đuốc soi đường cho những kẻ “ấu trĩ, thờ ơ, u tối”.
Ký Thiệt