Khi lãnh đạo VN duy ý chí khó bảo

Cac Bai Khac

No sub-categories

Khi lãnh đạo VN duy ý chí khó bảo

3/11/2017

Thực tế người Mỹ họ rất muốn nâng đỡ VN trở thành còn Hổ như các nước Hàn Quốc, Đài Loan,… rất khó, và thất bại. Bởi lẽ VN có nhiều ưu đãi và nhiểu tiềm năng hơn Hàn Quốc rất lớn, là dân số đông, lao động trẻ, địa thế chiến lược về vận chuyền toàn cầu từ kinh tế lẫn chính trị. 
 
Giới lãnh đạo cấp cao của Việt Nam tại Đại hội đảng lần thứ 12, tháng Giêng, 2016.
Nhưng quốc gia này luôn đánh mất tất cả mọi thứ, từ đào tạo nhân cách con người là giáo dục cho tới cái thói ăn xổi của những tỷ phú phá hoại đất nước họ, là giàu có không bằng ai nhưng thích khoa trường làm cõng rắn cắn già nhà, như trường hợp tên gian thương Hoàng Khải với thường hiệu Khaisilk. Nhập hàng TQ bán với mác VN, mà bên Tàu bán với giá chỉ 1,5 $ thôi, nhưng nhập khẩu về VN bán với giá cả 100 $,….

Một đất nước có những loại gian thương và đám tỷ phú kinh doanh bất động sản cứ nhăm nhe vào đất công làm giàu bất chính, trước kia thì sắt thép bán sang Mỹ dán cái mác Sản xuất tại VN (Made in VN), Sản phẩm của VN (Product of VN), rồi “sản xuất bởi ABCD,…XZ” (“Produced by ABCD,…XZ”), nhưng bị nhắc nhở cảnh cáo với cái khẩu hiệu “manufactured in China”, hay Product is assembled in the China most parts or materials are made in China (Sản phẩm được lắp ráp tại Trung Quốc Hầu hết các bộ phận hoặc vật liệu được sản xuất tại Tàu),….

Thật bất hạnh là tôi sẽ rất thạn trọng và sẽ khuyến cáo người tiêu dùng Mỹ soi thật kỹ hàng hóa xuất xứ ở VN dán cái mác Tàu.
Đối với VN, có lẽ quốc gia này được người dành ưu ái nhiều nhất là nhập khẩu hàng hóa của VN rất lớn so với GDP của họ. Bởi lẽ nếu như Mỹ nhập siêu, hya bị thâm hụt nhiều nhất với 5 quốc gia là TQ, Canada, Mexico, Nhật, Đức thì nếu so với GDP trên tỷ lệ mà hàng hóa VN xuất khẩu sang Mỹ thì lại cao nhất. Bởi lẽ nền kinh tế TQ có tổng sản lượng GDP kinh tế năm 2016 là 11.199,15 tỷ $ (họ chỉ chỉ xuất khẩu vào Mỹ là 463 tỷ $, mà chủ yếu là công ty Mỹ đầu tư tại TQ xuất khẩu ngược lại Mỹ, và TQ đạt thặng dư thương mại với Mỹ chỉ có 347 tỷ $). Đối với Nhật, nền kinh tế này có kích thước 4.939,38 tỷ $ (Nhật chỉ xuất khẩu sang Mỹ năm 2016 là 133 tỷ $, và đạt thặng dư thương mại với Mỹ là 69 tỷ $, tức là Mỹ bị thâm hụt thương mại 69 tỷ $). Trong khi nước Đức có kích thước kinh tế là 3.466,76 tỷ $, vậy mà xuất khẩu của Đức vào Mỹ năm 2016 chỉ vào khoảng 115 tỷ $, và Đức đạt thặng dư thương mại với Mỹ chỉ có 65 tỷ $.
Riêng đối với VN, nền kinh tế này chỉ có kích thước của Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) năm 2016 chỉ gần 203 tỷ $ thôi, vậy mà năm 2016 thì hàng hóa quốc gia này xuất khẩu vào Mỹ đạt con số tới gần 43 tỷ $ và đạt thặng dư thương mại tích lũy được 32 tỷ $ còn lớn hơn khối dự trữ ngoại hối mà ADB ghi nhận năm 2015 của VN là 28,6 tỷ $.
Tôi thì nghi ngờ là hàng hóa của quốc gia VN này xuất khẩu giúp TQ bằng trò gian thương này. Vì Âu châu họ cũng nhiều lần nghi ngờ và để ý, và cả Mỹ nữa.
Thật bất hạnh ta cần phân biệt là để sản xuất ra một lượng hàng hóa xuất khẩu mà VN bán hàng qua Mỹ tới 43 tỷ thì nền kinh tế đưa vào sản xuất rất lớn, tạo ra lao động rất nhiều mà cho ra sản phẩm ấy. Vaayjh mà chẳng hiểu sao quốc gia này vẫn nẹt đẹt chẳng bao giờ khá lên nổi là chẳng thể để dành tiền dự trữ ngoại hối mà còn quanh năm đói vốn đầu tư bằng ngoại tệ thì quả là chuyện rất lạ lẫm khó tin nổi.
Cùng một mặt hàng và chiến lược phát triển kinh tế tương đồng mà VN gần giống Thailand thì quốc gia này đã tích lũy được gần 200 tỷ $ dự trữ ngoại hối và dư tiền chi tiêu rất lớn cho đầu tư hạ tầng cũng như an sinh xã hội, trong khi VN thì khó hiểu nổi.
Tôi ngần ngại nói ra, vì mất lịch sự khiếm nhã, có lẽ cũng không kiềm chế được và đành nói ra, đó là sự ngu dốt bất tài của một số lãnh đạo quốc gia này là quá kém cỏi nhiều thứ, bởi lẽ cũng không ngẫu nhiên khi mới đây cơ quan thẩm định tài chính đầy thế lực của Mỹ là Moody’s chiếm đến gần 40 thị phần giấy nợ và đánh giá tín nhiệm của thế giới nâng hạng “triển vọng” một sốngân hàng ở VN thì cũng xác đáng, vì mức hạng ấy thực tế là rất thấp là chỉ khá hơn các ngân hàng Argentina một chút, vì họ không thể nào hạ cấp tín nhiệm các ngân hàng VN được là cần phải nâng hạng lên, vì mức xếp hạng như vậy là quá thấp. Đó là sự nâng đỡ khuyến khích các ngân hàng VN phấn đấu, vì nó sẽ tốt thôi.
Tuy nhiên Moody’s cũng giáng đòn một cái tát trời giáng vào chính quyền ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc này là khó khuyên cáo mức tăng trưởng tín dụng của VN gia tăng quá rủi ro và quá nóng, là rất cao. Thậm chí là cái ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc này và cả ông Thống đốc NHNN rồi đại biểu quốc hội VN có vẻ họ không hiểu nghiệp vụ “tăng trưởng tín dụng bằng đồng nội tệ theo chỉ tiêu 21-22% cho năm 2016” để đeo đuổi con số tăng trưởng GDP đạt được 6,7% thì đúng là chuyện lạ khó tin là họ “điếc không sợ súng” thì phải. Hoặc họ quá ngu ngốc tới mức phải khoe ra thành tích tăng trưởng tín dụng cao nhất thế giới ấy là niềm tự hào thì quả là chuyện lạ mà tôi hay nhắc nhở và phân tích cả chục lần về nó, rồi sau ấy là WB, IMF, ADD cũng khuyến cáo VN.
Thậm chí là cái Ngân hàng Thanh toán Quốc tế (Bank for International Settlements – BIS) cũng khuyến cáo chính phủ VN về gia tăng mức tăng trưởng tín dụng này. Nhiều người ở VN hay nhầm lẫn chỉ trích tôi xuyên tạc sự thật là nói sai, rốt cuộc các tổ chức tìa chính lớn của quốc tế cũng phải lên tiếng thì họ mới tin tôi nói sự thật.
Hãy nhớ rằng về chuyên môn tài chính thì kinh nghiệm của tôi đã có hai màu tóc rồi, là cái hệ thống tài chính ngân hàng ở VN mới tập tành hội nhập quốc tế thì tôi đã có trước họ rồi, quan chức NHNN VN giỏi nhất được cử đi học tiến sĩ hay gì đó về quản trị ngân hàng là học thực tập sinh thì tôi đã có kinh nghiệm thẩm định tín dụng và làm nghiệp vụ ngân hàng cho các tổ chức tài chính quốc tế trước cái NHNN VN kia rồi, nên đừng có mà đả kích ai. Bởi vì cái ông Thống đốc NHNN VN đương nhiệm Lê Minh Hưng hiện tại năm 1998 cũng chỉ là thực tập sinh giúp việc cho cái tổ chức IMF thôi, và Học ông Thống đốc Lê Minh Hưng này học Thạc sĩ về kinh tế tại trường Đại học Tổng hợp Saitama, Nhật Bản vào năm 1996 thì cũng chỉ là sinh viên, học sinh mới vào nghề học thôi,…
Duy ý chí, hay tự cho mình là đỉnh cao trí tuệ thì hậu quả sau này chuốc thất bại đẩy lạm phát thì đánh thuế người dân họ là khó có chấp nhận được rồi lại đổ lỗi cho thế lực thù địch là chả ai còn tin nổi.
Thơ Phương
Chuyên gia kinh tế của Morganstanley – Hoa Kỳ
(Blog Thơ Phương)