Hãy Vực Dậy Truyền Thống Kẻ Sĩ Nước Việt!
Trích: ” Đương nhiên mỗi câu chuyện mỗi khác nhau về mặt bản chất. Nhưng rõ ràng, cái đích đến, thân phận của người Việt, nói cho cùng, một con số không nhỏ đã cam chịu và cuồng si đảng Cộng sản này suốt nhiều chục năm. Và cái trạng thái cách mạng của người Việt có hơi hướm giống với trạng thái của người vợ hết chịu nổi ông chồng thì nổi loạn, giết chồng hoặc cắt của quí hoặc có một hành vi nào đó mang tính trả thù, man rợ hơn là tỉnh táo suy xét thiệt hơn khi chưa quá muộn màng để đưa ra quyết định li hôn, để giải thoát cho bản thân lúc chưa quá muộn.
Đáng sợ nhất của Việt Nam nằm ở chỗ những cuộc cách mạng dù chỉ mới manh nha hay phôi thai thôi đã thấy hơi hướm của thù hận và trừng phạt nhiều hơn là bao dung và hướng đến tiến bộ, hướng đến cái chung của quốc gia, dân tộc!
(Số đông người Việt cuồng si Cộng sản?_VietTuSaiGon RFA)
Vì sao 42 năm đã trôi qua, triển vọng về một cuộc cách mạng vì Dân sinh – Dân chủ, vì Độc lập tự chủ, vì Chủ quyền Quốc gia xa tít mù khơi?
Câu trả lời khá rõ ràng là: Thiếu vắng sự khởi xướng của giới trí thức cũng như thiếu vắng những nhà hào kiệt.
Thuở nay, giới trí thức gốc cọng sản vì quá am tường thủ đoạn gian manh, hung tàn của cọng sản chủ trương: Không làm cách mạng được dưới chế độ toàn trị việt cọng!
Họ lại cũng nêu lên câu tắc trách giả dối rằng: Cách mạng là bạo động, đưa tới Đổ máu – Tàn phá. Nước ta trải qua chiến tranh, đổ máu, chết chóc đã nhiều, thôi đừng gây nên chết chóc tàn phá nữa! ” Chế độ nào rồi cũng qua đi – Chỉ có dân tộc là trường tồn!!!”
Thậm chí họ tụng kinh Phật MỘT CHIỀU, ” Tâm bình hế giới bình ” mặc cho ma quỷ lộng hành bức hiếp dân lành, ” bồ tát ” vẫn làm thinh để cho tâm bình!
Hiện tại cũng có những nhà phân tích thời cuộc rằng: Chế độ độc đảng toàn trị đang bế tắt ” Nó sẽ TỰ SỤP ĐỔ!? “
Bây giờ, tác giả VietTuSaiGon chưa chi đã hô hoán: ” Đáng sợ nhất của Việt Nam nằm ở chỗ những cuộc cách mạng dù chỉ mới manh nha hay phôi thai thôi đã thấy hơi hướm của thù hận và trừng phạt nhiều hơn là bao dung và hướng đến tiến bộ, hướng đến cái chung của quốc gia, dân tộc! “
Hởi ơi! Trước đây vì sợ vc không dám làm cách mạng, bây giờ đường cùng, dân sắp nổi dậy làm loạn thì sợ trả thù, trả oán ” Thù hận và Trừng phạt nhiều hơn là bao dung!”
Cách mạng là ” bạo lực “: Phải có đổ máu, tàn phá, TRỪNG PHẠT BỌN CẦM QUYỀN BẠC ÁC BẤT NHƠN theo công lý cách mạng.
Muốn có ” CÔNG LÝ CÁCH MẠNG ” PHẢI CÓ CÁCH MẠNG ” CÓ TỔ CHỨC.
Vì vậy, thay vì theo sách lược đà điểu chúi đầu dưới cát trốn tránh thực tại và trách nhiệm, giới trẻ và trí thức cần hy sinh dấn thân HƯỚNG DẨN – GIÚP TỔ CHỨC để cho các phong trào quần chúng tranh đấu có TỔ CHỨC – LÃNH ĐẠO – CHỈ HUY – KỶ LUẬT – TRẬT TỰ hành động – chiến đấu dũng mãnh theo ké hoạch.
Hiện tại, sự thể còn chưa trễ, thay vì lo sợ suông, hãy hăng hay kêu gọi nhau tích cực sát cánh cùng đại chúng hành động.
Được như vậy thì khi cách mạng bùng nỗ, những nhà lãnh đạo quần chúng mới có đủ uy tín và sức mạnh kềm chế các vụ trả thù, trả oán cá nhân và thu xếp để cho các vụ bắt giữ bọn tội phạm đương quyền theo một trình tự pháp lý ” nhất định “.
Bằng bất cứ cách nào, cách mạng vẫn có tổn thất ít nhiều. Vì vậy mà giới trí thức cần can đảm tham dự ngay từ buổi ban đầu mới giữ được vị trí lãnh đạo, chỉ huy thực tế và hết sức cố gắng điều hướng để hạn chế tổn thất về nhân mạng và tài sản.
Muốn được như vậy, giới có học thức phải tự nhận thức, vực dậy truyền thống kẻ sĩ nước Việt:
” Nơi lang miếu trỗ tài lương đống
Ngoài biên thùy rạch mũi can tương “
(Nguyễn Công Trứ)
ĐÔI DÒNG VỀ VAI TRÒ NHÂN SĨ, TRÍ THỨC TRONG TRANH ĐẤU
Trích: ” Đoàn biểu tình hoàn toàn tự phát, ô hợp, không có tổ chức lãnh đạo gì cả. Phần đông họ là những người bị mất đất mất nhà oan ức ở địa phương, khiếu kiện nhiều năm không được giải quyết. khi nghe tin có đoàn dân Tiền giang tập trung trước VPQH, giăng cờ, biểu ngữ ở đó liên tục nhiều ngày rồi; thế là họ bàn và kéo nhau tới đó để giăng biểu ngữ lên, đòi hỏi.
( Từ đó, dân oan chúng tôi đã biết! – Dân Oan Thủ Thiêm )
Vấn đề nằm ở chỗ ” không có tổ chức, lãnh đạo gì cả!”
Mười mấy năm nay, cường quyền vẫn ù lì, dùi đánh đục, đục đánh săng là vì vậy.
Những người có hiểu biết mãi nói về dân chủ, nhân quyền mà không ai chịu hạ cố nhìn vào nỗi khổ của người dân, dấn thân hành động: Giúp đở tổ chức và LIÊN KẾT đám đông dân oan trong các tỉnh, các vùng thành một PHONG TRÀO TOÀN QUỐC.
Như vậy mới uy hiếp được cường quyền phải thoái nhượng hoặc bị đánh đổ.
Còn như cứ biểu tình tự phát cò con thì chỉ làm mồi cho côn an đàn áp, bắt bớ như đã thấy.
Tổ chức ” dân sự ” dân oan, nếu lập ra chỉ để tương trợ, thăm nuôi tù, tặng quà cho người mới ra tù thì chỉ là an ủi nhau tiêu cực.
Thậm chí, việc lên tiếng trên các diễn đàn trong, ngoài nước thì cũng chỉ gây được chút ít tiếng vang.
Tổ chức “ xã hội dân sự, “ nếu muốn trở thành tiền đề cho phong trào vận động dân chủ, cần hành động cụ thể, tích cực hơn, đi thẳng vào lãnh vực vận động đấu tranh thì mới mong tạo được sức mạnh.
Huống chi các điều kiện thuận lợi để TỔ CHỨC PHONG TRÀO NÔNG DÂN TRANH ĐẤU chẳng những hiện hữu mà đã chín mùi:
Nông dân Văn Giang thường giương khẩu hiệu ” Yêu cầu đảng hỏa tốc cho nông dân có ruộng cày ” trong các cuộc biểu tình tại Hà Nội.
Nông dân Dương Nội mỗi khi biểu tình đều giương cao biểu ngữ trực tiếp tố cáo cường quyền địa phương “ Tham nhũng đất đai. “
Ngày kỷ niệm 30 tháng tư đen tối năm nay, các bà các chị căng biểu ngữ ngay trước Tổng lãnh sự quán Mỹ Sài gòn, chửi thẳng vô mặt bọn việt cộng rằng: “ VNCH cấp đất, cấp nhà cho dân. Cộng sản cướp nhà, cướp đất của dân. “
Nếu được giúp đở tổ chức thì phong trào nông dân tranh đấu chính lả tử huyệt của chế độ “ sở hữu toàn dân “ việt cộng.
Cũng vậy, về lãnh vực CÔNG NHÂN, đã có một mẫu mực can trường, sống động: Bộ ba Đỗ Thị Minh Hạnh – Huy Chương – Quốc Hùng dù thua cuộc, vẫn là mẫu mực cho các nhóm VẬN ĐỘNG PHONG TRÀO CÔNG NHÂN TRANH ĐẤU.
Nếu hàng thức giả đang sinh hoạt trong môi trường công nhân mà chịu dấn thân, hy sinh nhập cuộc vào công việc vận động, tổ chức thì phong trào công nhân chắc chắn sẽ trở thành mủi nhọn đánh thẳng vào dinh lũy bạo quyền.
Tháng 5, 2014 vừa qua, chỉ cần một cuộc đình công, biểu tình bạo động ở Bình Dương, Biên Hòa và Vũng Áng, Hà Tĩnh mà đã gây rúng động bạo quyền việt cộng lẫn quan thầy chệt cộng. Cho dù chính chúng dàn dựng để làm trò chánh trị đi nữa thì cũng vẫn là mẫu mực cho những người vận động tranh đấu trong phong trào công nhân học hỏi, rút kinh nghiệm.
Về PHONG TRÀO THANH NIÊN SINH VIÊN, sau biến cố lẫy lừng Phương Uyên – Nguyên Kha:
Trước pháp đình của bạo quyền vc Long An, cô gái nhỏ 20 tuổi Phương Uyên dõng dạc kêu vô tội khi trương 2 biểu ngữ với lời nguyền thắm máu:
“ Đi, chết đi đảng cộng sản bán nước VN “
“ Tàu khựa cút khỏi Biển Đông “
Thanh niên hào kiệt Nguyên Kha tiếp lời:
“ Tôi trước sau là người yêu nước, yêu dân tộc
Tôi chỉ chống đảng. Mà chống đảng thì không có tội “,
người lờn, tiêu biểu là các bậc phụ huynh, trực tiếp là các giáo sư thầy dạy học, nếu muốn góp phần tranh đấu vì Tự do – Dân chủ, đáng lẽ phải vận động, giúp đở khuyến khích tổ chức PHONG TRÀO THANH NIÊN – SINH VIÊN TRANH ĐẤU thì lại làm ngơ để cho gương sáng ấy bị thui chột, tiêu trầm.
Đừng trách giới trẻ, nhất là đám đông đồng bào ít học là vô tâm, vô cảm! Những ai có hiểu biết vào hàng phụ huynh hãy tự trách mình hèn yếu, là sĩ phu mà không chịu dẫn lối đưa đường cho đáng mặt NHÂN SĨ – TRÍ THỨC!
Chẳng đừng mà phải nhắc lại đây lời khuyên của 2 người ngoại quốc khi “ nhân sĩ, trí thức “ Miền Nam vận động phục hồi Hiệp định Paris về Việt Nam:
“ Bà J. W. E Spies, lúc đó Bà là Chủ Tịch Đảng Christian Democratic Appeal và dân biểu Quốc Hội Hòa Lan, và hiện nay Bà là Bộ Trưởng Bộ Nội Vụ. Khi được hỏi về vấn đề vận động quốc tế cho tự do dân chủ ở Việt Nam, Bà nói rằng người Việt Nam trước tiên phải hi sinh, phải tranh đấu cụ thể cho đất nước của chính mình trước khi mong đợi người ngoài giúp đỡ. “ (*)
“ Ông David Steinman, một luật sư Hoa Kỳ và cộng sự viên của TNS Daniel Moynihan cũng khuyến cáo rằng:
“Sớm muộn gì quý vị cũng phải dùng biện pháp bất tuân dân sự (civil disobedience).Phải có phong trào bất tuân dân sự trên toàn quốc mới hy vọng thay đổi được chế độ cộng sản độc tài.”(*)
“ Quyết chiến – Hy sinh “ là truyền thống Diên Hồng của giống nòi Lạc Long.
Giờ đây, sĩ phu nước Việt vì ươn hèn, bạc nhược để cho người ngoại quốc khuyến cáo ta về đức tính Dân tộc ấy, nghĩ thiệt là mắc cở!
Nguyễn Nhơn
(*) © Nguyễn Quốc Khải:Phục hồi Hiệp Định Paris 1973: Hoang tưởng hay hiện thực?