Hai ông họ Nguyễn đau đầu với hai ông họ Trịnh

Cac Bai Khac

No sub-categories

Hai ông họ Nguyễn đau đầu với hai ông họ Trịnh

FB Huỳnh Ngọc Chênh

25-8-2017
Ảnh: internet
Đó là ông TBT Nguyễn Phú Trọng và ông TT Nguyễn Xuân Phúc. Còn hai ông kia là doanh nhân Việt Kiều yêu nước Trịnh Vĩnh Bình và doanh nhân nhà nước tham nhũng Trịnh Xuân Thanh.
Ông Nguyễn Phú Trọng đương nhiên là người chịu trách nhiệm trực tiếp trong vụ đưa Trịnh Xuân Thanh về nước để “đầu thú”. Còn ông Nguyễn Xuân Phúc là người đứng đầu chính phủ kế thừa hậu quả để lại của các tiền nhiệm, nên phải đối mặt trực tiếp với vụ Trịnh Vĩnh Bình kiện chính phủ VN.
Trịnh Xuân Thanh được cho là người của phe Đinh La Thăng và Nguyễn Tấn Dũng, thời làm chủ doanh nghiệp nhà nước đã làm thất thoát trên 3000 tỷ đồng nên là nghi can trong vụ đại án kinh tế đang bị xử lý theo chỉ đạo trực tiếp của TBT Nguyễn Phú Trọng, nhưng đã trốn thoát qua nước Đức xin tị nạn. Sau đó xảy ra vụ y bị đưa về nước xin “đầu thú” như công bố chính thức từ phía VN. Tuy nhiên phía Đức đã phản ứng mạnh mẽ và cho đó là một vụ bắt cóc vị phạm nghiêm trọng chủ quyền và pháp luật Đức cũng như công pháp quốc tế.
Ông Trọng đau đầu và cơn đau này cứ kéo dài như bị tra tấn mỗi khi từ Berlin, một trung tâm lớn của Châu Âu hé ra từng thông tin về vụ bắt cóc kèm thêm thông tin về các biện pháp trừng phạt của Đức.
Bắt đầu là phản ứng mạnh mẽ của bộ ngoại giao Đức, rồi lệnh trục xuất một nhân viên tình báo của tòa đại sứ VN, rồi tin cho nghỉ việc để điều tra một người gốc Việt trong cơ quan xét duyệt tỵ nạn (BAMF) vì nghi ngờ dính líu đến vụ bắt cóc, rồi chuyển việc điều tra bắt cóc lên cơ quan công tố cấp liên bang, rồi toàn thể dân biểu quốc hội Đức đòi trừng phạt VN, rồi tin tìm ra chủ hảng xe cho thuê để bắt cóc, rồi hành trình xe bắt cóc bị ghi lại toàn bộ qua máy định vị GPS, rồi tìm ra người gốc Việt ở Sec thuê xe phục vụ bắt cóc, rồi tin người nầy bị bắt và bị dẫn độ về Berlin, rồi tin người bị bắt cóc được đưa vào sứ quán VN ở Berlin trước khi bị đưa về VN qua sân bay ở Sec trong tình trạng nằm trên cáng khiêng, rồi tin phát hiện ra nhân tình của TXT cũng có mặt tại hiện trường vụ bắt cóc và bị đánh đến gãy tay….
Mỗi thông tin đưa ra như một tiếng búa nện vào tai ông ấy. Mà gần một tháng qua, từ trung tâm Berlin cứ thế, chậm chạp, đều đặn và từ tốn vang lên từng nhát búa, chưa biết đến lúc nào mới ngưng. Khổ thân ông. Phải chi trắng đen, nước Đức lạnh lùng ấy làm quách một lần cho xong để ông Trọng dứt cơn đau đầu, yên tâm lo việc đốt lò cứu đảng.
Ở trung tâm khác của Châu Âu còn lớn hơn, một ông Trịnh khác đang làm đau đầu nhức óc ông Nguyễn thứ hai. Việc xét xử vụ án đang diễn ra căng thẳng. Hai đội ngũ luật sư danh tiếng từ hai nước Mỹ và Anh đại diện quyền lợi cho hai phe Trịnh và Nguyễn đang nã pháo lý lẽ vào nhau, tranh giành từng milimet lợi thế. Mấy ngày nay, ông Nguyễn này phải mất ăn mất ngủ để hóng tin thuộc cấp báo về từng giờ diễn biến tranh tụng tại tòa.
Ông Phúc ắt rất hận mấy tay tiền nhiệm cấp trên và cấp dưới quá tham lam và lạm quyền để xảy ra cớ sự này. Phải chi sau vụ hòa giải thành ở Singapore, đừng tham tiếc, trả quách hết tài sản lại cho ông Trịnh như đã cam kết. Tôi thấy ở đường Trần Hưng Đạo Sài Gòn, ngay bên cạnh tòa nhà đồ sộ của công an thành phố có một khách sạn 10 tầng của ông Trịnh xây dựng cách đây hơn 20 năm vẫn còn bỏ hoang, sao không trả lại cho ông ta? Còn bao nhiêu tài sản khác, nhiều lắm, do tham lam tẩu tán hết rồi thì tịch thu lại hoặc không thu lại được thì quy ra tiền rồi rút tiền ngân khố ra đền bù cho ông ta. Hồi đó không làm những việc đó để bây giờ phải đi hầu tòa.
Ở phiên tòa Paris này, dù ông Nguyễn có thắng ông Trịnh thì VN cũng thua to. Bao nhiêu cái xấu xa của hệ thống tư pháp không độc lập bị phơi bày ra trước mắt thiên hạ qua vụ hình sự hóa quan hệ kinh tế với nhà đầu tư Trịnh Vĩnh Bình trước đây ở VN.
Qua hai sự việc lùm xùm ở hai trung tâm trời Âu nầy chúng ta thấy nổi lên số phận của hai ông họ Trịnh. Một ông là dân thường sinh ra ở miền Nam, được hấp thu nền giáo dục khai hóa nhân bản, sau 75 không thể sống chung được với cộng sản nên bỏ nước ra đi, tự thân lập nghiệp ở xứ người, vươn lên thành doanh nghiệp thành đạt có tiền triệu đô la. Với số tiền đó, ông có thề ở không hưởng thụ suốt đời hoặc tiếp tục đầu tư mở rộng để phát triển lên hơn.
Nhưng nghe lời kêu gọi của những người cộng sản mà ông tin rằng đã thay đổi, cộng thêm thôi thúc của lòng yêu nước, ông Trịnh mang bạc triệu đô la về đầu tư phát triển quê hương. Và thế là ông dính bẫy, không những bị cướp hết tài sản mà bản thân còn bị đày đọa vào chốn ngục tù. Quá sức bi kịch cho số phận của một con người.
Ngược lại, ông Trịnh kia là công tử đỏ, sinh ra, lớn lên, học tập trong cái nôi cộng sản, chẳng cần tự thân nỗ lực, học hành chưa qua trình độ viết đúng chính tả cơ bản, vẫn được o bế đưa lên ngồi vào những chức vụ ngon lành nhất, nắm trong tay một doanh nghiệp với hàng ngàn tỷ đồng vốn. Rồi lại thăng tiến lên phó chủ tịch tỉnh, rồi đại biểu quốc hội, rồi sẽ mọi thứ chức tước cao ngất nữa đang chờ phía trước, nếu như…
Kiểu công tử đỏ, thái tử đỏ như Trịnh Xuân Thanh có đầy rẫy đang ngồi trên đầu nhân dân ở khắp mọi nơi để làm tàn lụi đất nước. Trường hợp công tử đỏ TXT chỉ là một sự cố hết sức cá biệt bị lộ, bị hy sinh, bị biến thành củi để nhóm lò cứu đảng.
Nhưng mệnh đời run rủi thế nào, hai ông họ Trịnh, hai số phận xa lạ khác biệt ấy lại gặp nhau ở một điểm chung. Cùng xuất hiện trong một khoản thời gian tại hai trung tâm lớn ở Châu Âu, được nền luật pháp công minh của nhân loại tiến bộ bảo vệ, để gây ra những cơn đau đầu chưa biết khi nào dứt cho hai ông họ Nguyễn đầy quyền lực ở VN.
Cũng qua vụ đau đầu của hai ông Nguyễn mà chúng ta hiểu ra rằng luật pháp của nhân loại văn minh là luật pháp vì con người, bảo vệ cho từng thân phận con người, dù đó là con người gì.
baotiengdan.com/2017/08/25/hai-ong-ho-nguyen-dau…