Trong nước thì, DC, chính phủ ngầm và truyền thông gọi là dòng chính, nay đã trở thành truyền thông thổ tả – còn gọi là cái “đệ tứ quyền” mà các nhà báo, phát ngôn viên, đài truyền thanh, truyền hình An-nam ăn theo DC thường xưng tụng – ngày đêm bôi lọ, sơn phết, đánh phá nhân cách Tổng thống Trump nát như tương, khiến cho nhiều kẻ – kể cả người có ăn học, trí óc cũng trở nên lu mờ, không còn nhận ra con người thật của ông. Đảng DC ra sức lăn đá cản đường bất kỳ chính sách nào của ông, bất kể đúng sai theo lẽ phải thông thường. Đen ra trắng, trắng thành đen, miễn làm sao cản cho kỳ được từng bước thực thi nghị trình mà Tổng thống đã hứa – dân đã bầu và mong chờ kết quả. Cả nhân viên chính phủ, người ủng hộ và thân nhân của ông cũng bị bới móc, chặn đường, hà hiếp, đe dọa.
Họ đã làm gì thế? Xin bình dân chịu khó xem lại hàng trăm bài viết trước đây của nhiều tác giả trung thực, khách quan, lấy việc, luận việc. Để tóm tắt, ở đây chỉ xin ghi lại tựa đề của những vở kịch có kế hoạch và dễ nhớ nhất của họ: Kỳ thị phụ nữ, kỳ thị tôn giáo, kỳ thị da màu, kỳ thị di dân, thằng hề, ngu khờ, khùng điên, dốt nát… Sau khi ông đắc cử thì, mua chuộc cử tri đoàn không xác nhận kết quả, đếm phiếu lại, gợi ý ám sát, như Kathy Griffin xách đầu của Tổng thống Trump với máu me đầm đìa, hay show kịch diễn ám sát Tổng thống Trump tại New York; kế đến là bịa đặt bệnh tâm thần, bịa đặt chuyện ông thông đồng với Nga để điều tra rùm beng trong hai năm qua; đặt mục tiêu lật đổ, truất phế trước, rồi tìm đủ mọi cách để ghép tội cho vừa… Họ dốc hết toàn lực, chẳng khác nào điều động thiên binh vạn mã để thực hiện cho bằng được mục tiêu ấy. Và cuối cùng, tất cả chẳng những là công dã tràng, nhưng họ còn tự ghi vào lịch sử đảng một trang tệ hại mà bình dân miễn nhiễm bệnh bè phái, khó mà quên cho được.
Cử tri đã bỏ phiếu cho tương lai của mình, lại phải hồi hộp chờ đợi, tưởng chừng hy vọng mỏng manh sẽ dễ dàng tan biến. Nhưng không! Tuy Tổng thống Trump bị bao vây tứ phía, ông vẫn đứng thẳng lưng làm việc, xoay xở, tránh né, xé rào, vượt qua thử thách, và ông đã từng bước thực hiện thành công vượt bực cả về thời gian, về lượng, và phẩm của từng mục, từng mục mà ông đã hứa với cử tri.
Trong hoàn cảnh cực kỳ cay nghiệt như thế, mà ông vẫn thành công ở mức đó. Cho dù ghét ông ta bao nhiêu, ai phủ nhận sự thật hiển nhiên này là chứng tỏ lòng dạ hẹp hòi, thành kiến, hoặc u mê hết chỗ nói. Và đến đây bình dân chắc không cần xem mấy cái poll chính trị lếu láo ấy nữa.
Thành tích về kinh tế của Tổng thống Trump tính ra vượt trên thành tích của Tổng thống Reagan. Ba mươi tháng đầu nhiệm kỳ, Tổng thống Trump đã tạo được gần 5 triệu việc làm – thất nghiệp xuống đến tỉ lệ 3.7%, thấp nhất trong 50 năm qua. Việc làm trong ngành công nghiệp gia tăng trung bình15,800 mỗi tháng trong năm 2017 và 22,000 mỗi tháng trong 2018, trong khi thời Obama 2016 mất 7,000 mỗi tháng trong 2016 và tăng 5,800 mỗi tháng trong 2015. Trong 30 tháng cuối nhiệm kỳ Obama việc làm thuộc ngành công nghiệp chỉ tăng được 185,000 (1.5%), và ngược lại 30 tháng đầu, nhiệm kỳ của Tổng thống Trump việc làm công nghiệp gia tăng 499,000 (4.0%) tức là tăng 314,000 công việc (hơn 170%). Nội trong tháng 6/2019 việc làm gia tăng 225,000 việc. Chỉ số GDP tăng lên 3.2%; Một số hãng xưởng tháo giày bỏ chạy trong thời Obama đã rút về nước, tạo nhiều việc làm; thị trường chứng khoán nở rộ, chỉ số Dow Jones hiện nay lên đến +/- 27,000 điểm vân vân… không thể kể hết những kỳ tích.
Kỳ tích kinh tế mà Tổng thống Trump mang lại, bình dân chúng ta đã có thể đoán trước trong những bài đầu, bởi ta không bắt đầu bằng thiên kiến mà bằng nguyên lý đơn giản, bất biến: Đó là Obama trói chân kinh tế HK bằng nhiều cách để thực hiện một quy trình chính trị to lớn, theo giấc mơ tập thể hóa toàn cầu, trong khi đó Donald Trump lại cỡi trói, thả ra. Kinh tế tư bản HK dĩ nhiên như con khủng long trở lại tự do vùng vẫy trên khung trời của nó. Cái cốt lõi ở đó, còn bao quanh là những qui trình, chi tiết ông Trump đang vận dụng như chúng ta đã thấy
Khả năng phục hồi mạnh mẽ của nền kinh tế HK cho thấy chính sách thương mại quốc tế dựa trên nguyên tắcsong phương – công bằng và đối ứng (bilateral – fair and reciprocal), hoàn toàn có cơ sở, hợp lý, và đúng thời điểm. Qua đó việc áp thuế ban đầu là thép nhôm, tiếp theo là các hàng hóa nhập cảng vào HK nhất là của Tàu, đã làm cho một số người, kể cả chuyên gia phân tích, vì thiên kiến, đoán sai bét. Hoa Kỳ đã thu hoạch $23 tỉ, mặc dù một số mặt hàng nhập đã có tăng giá không đáng kể. Và kinh tế HK đã mở ra một lối mới, một trật tự mới.
Đối với Tàu thì Tổng thống Trump lấy vũ khí công bằng và ngay thẳng sửa trị gian manh. Áp thuế không phải để thu nhiều tiền thuế hay móc túi dân HK như những suy nghĩ thiển cận, nhỏ nhen, nói năng hồ đồ của một số anh chị, mà là thế cờ triệt buộc Tàu phải tôn trọng công bằng, đối ứng và có trách nhiệm. Kinh tế Tàu bao nhiêu năm qua phát triển nhanh nhờ ma lanh, lợi dụng sự kém cõi tầm nhìn, tham lam và vô trách nhiêm của lãnh đạo HK. Tàu không sợ vũ khí mà sợ nhất là ngay thẳng. Nay buộc Tàu tức thì từ bỏ thói lưu manh, chẳng khác nào cắt đứt ngay mạch máu, kinh tế sẽ đình trệ, suy bại đột ngột khó bề day trở. Tuy đơn giản nhưng đây là đòn hiểm chẳng khác nào bỏ đĩa vào lọ vôi.
Tập Cận Bình đã bị Tổng thống Trump nâng lên đạp xuống nhiều phen. Bất ngờ gặp Kim Jong Un tại Bàng Môn Điếm là một cái tát đau điếng đáp lại cuộc gặp gấp rút của Họ Tập với Họ Kim trưóc G-20. Họ Tập gặp Kim vì lòng tin suy giảm, phải dùng hạ sách, tuyên bố TC – BH tuy hai nước nhưng dưới sự lãnh đạo của một đảng. Trong khi đó, cuộc gặp gỡ Trump Kim thì ngược lại, là tự nguyện và không cần chuẩn bị, chứng tỏ niểm tin tưởng lẫn nhau, khoảng cách ngày càng gần! Biến pháp như thế, còn gì độc đáo hơn?!
Họ Tập man trá chẳng vừa, dùng kế sách hoãn binh, và lật lọng nhiều lần nhằm chờ Hạ viện DC nhất là đồng minh cánh tả Dân chủ tìm mọi cách truất phế Tổng thốngTrump. Nhưng vở bi hài kịch Thông đồng với Nga đã hạ màn, gian kế thất bại, DC một phen méo mặt, ê chề. Sau thất bại lần này, Tàu tiếp tục kéo lê trận chiến thương mại, và chắc đang khấn vái chờ vận may có tổng thống DC lên nắm quyền. Thảo nào, Biden cũng đã cà lăm cà lặp mớm cho Tàu một câu thế này để hy vọng: “Tàu nào giành ăn với HK chứ? Thôi đi nào! Tàu không phải là kẻ xấu đâu ạ! Hãy thử nghĩ xem. Họ nào có cạnh tranh với chúng ta đâu chứ!”
Thế đấy, bây giờ họ Tập đang chơi trò cút bắt, nay thò đầu ra, mai thụt vào, đồng ý mua nông sản rồi lại thụt lui cũng chỉ để mua thời gian, trong khi Tổng thống Trump phải lo tranh cử. Không chừng Tàu bơm tiền ủng hộ đối phương để chích chọt cho ông Trump lúng túng, và nếu chuyện này xảy ra, không biết các cụ, các anh chị chống Trump có được xơ múi gì chăng?! Dĩ nhiên Tổng thống Trump chắc chắn không bỏ dở công trình, để cho Tàu tiếp tục quen thói lưu manh làm giàu trên 4-5 trăm tỉ dollars thâm thủng mậu hàng năm của HK (như năm 2018 HK thâm thủng 419.2 tỉ dollars hang hóa)
Cũng vậy, vì quyền lợi của dân Hoa Kỳ và sự công bằng phải thực thi, Tổng thống Trump đã cân nhắc lại những tổ chức, những chương trình hữu danh vô thực, đầu voi đuôi chuột, chỉ còn danh xưng để hái tiền, hoặc các tổ chức nuôi ong tay áo, ăn no chống Mỹ, lãng phí tiền thuế của dân HK.
Ông quạt phăng đi ‘tuốt luốt’ các bức bình phong hỗ trợ cho toàn cầu hóa xã nghĩa. Những bất công đối với công dân HK, những đe dọa đến chủ quyền quốc gia, đến nền an ninh của HK và tự do của người dân đều được ông ra tay quét sạch – nào là những Hòa ước chỉ để mở cửa đón gió, hứng dollars, không có ràng buộc pháp lý gì cả, nhằm mời gọi vào chế độ tập thể với qui mô lớn – như Thay đổi khí hậu (Paris), Hiệp ước di cư toàn cầu (LHQ). Hiệp ước nằm chờ vũ khí nguyên tử của Iran (JCPOA) cũng hoàn toàn bất lợi cho tương lai thế giới, không được Quốc hội phê chuẩn, cũng bị TT Trump xé luôn. Những hiệp ước khác đầy kẽ hở khiến cho những thành viên khôn vặt lạm dụng, như WTO, NATO, UNICEF, NAPTA cũng đã và đang được Tổng thống chỉnh đốn lại.
Chẳng hạn các nước trong khối NATO, từ quá lâu họ đã dựa vào HK đến mức có thể nói là lợi dụng thái quá. Sau khi Tổng thống Trump chỉ ra sự bất công, họ dùng dằn nhưng rồi cũng phải đầu hàng lẽ phải – họ đã phải đóng góp công bằng vì an ninh của chính họ.
Hòa ước Thay đối Khí hậu: Hâm nóng toàn cầu – không thấy đủ nóng nên được cải danh thành Thay đổi khí hậu cho dễ tuyên truyền. Chính trị gia có tư tưởng cực đoan về khí hậu có thể cho rằng nền kinh tế mạnh mẽ và năng lượng sôi động có thể làm cho môi trường kém lành mạnh. Nhưng thực tế họ đã sai bởi một nền kinh tế lành mạnh, vững vàng sẽ giúp điều kiện cải thiện môi trường tốt hơn.
Tổng thống Trump đã trình bày quan điểm của ông về ‘Thay đổi Khí hậu’, với nhà báo Peers Morgan tại Luân đôn trong dịp dự lễ D-Day rằng, ông tin khí hậu thay đổi là hiện tượng thiên nhiên có cả hai mặt – tức là có tốt có xấu; và ông cũng quan tâm đến thay đổi khí hậu. Lập trường của ông là không thể chỉ vì môi trường mà làm ảnh hưởng đến phát triển kinh tế, sự thịnh vượng của quốc gia và công ăn việc làm của người dân. Một nền kinh tế vững mạnh là điều kiện tiên quyết tạo ra các nguồn lực thúc đẩy và thực hiện công nghệ mới, cơ sở hạ tầng giúp bảo vệ và cải thiện môi trường. Kinh tế khó khăn suy bại, không thể đáp ứng những đòi hỏi cao về môi trường. Đó cũng là lý do ông rút chân ra khỏi Hòa ước Paris, kể như HK không còn đi ăn cỗ, chụp hình, nộp tiền hàng năm nữa.
Lập trường của Tổng thống khác với cánh tả DC. Đảng DC chọn và cổ võ một mặt, cho rằng thay đổi khí hậu chỉdo con người mà ra, và TT Obama đã vin vào đó, đặt quá nhiều qui luật trói buộc, bất chấp ảnh hưởng đối với mặt kinh tế như thế nào. Điều này có lẽ bình dân đã rõ.
Hôm ngày 8/7 vừa qua, Tổng thống Trump đã ăn mừng thành quả tiến bộ về môi trường đã thực hiện dưới thời của ông. Theo báo cáo của cơ quan môi trường, phẩm chất không khí hàng năm sạch hơn 1% từ năm 2018, và 74% kể từ đầu thập niên 1970.
Tổng thống Trump tuyên bố rằng đây là nghĩa vụ bảo trì vẻ đẹp thiên nhiên của đất nước mà ông đã đưa ra trong chương trình làm việc “nước và không khí sạch nhất hành tinh,” khi vận động bầu cử. Như vậy, dù tiếp tục đứng chung trong Hòa ước Khí hậu Paris hay không, HK cũng đạt được thành công: nước và không khí ở HK đã đạt độ tinh khiết đứng đầu thế giới. Hơn nữa, Hòa ước này cũng đã bất công đối với người tiêu thụ ở HK, các nhà sản xuất và nền kinh tế của HK.
Trong khi DC lo chỉ trích CH không quan tâm đến khí hậu và môi trường và lo đánh đấm ông Trump, nhóm bảo tồn môi trường của đại diện Cộng Hòa ở lưỡng viện QH, gọi là Roosevelt Conservation Caucus (RCC) từ các bang Texas, Nam Carolina, Alaska và Montana đã âm thầm soạn thảo chương trình cải cách trong 4 năm qua và tung ra hàng loạt đạo luật khó mà chống đối, như Đạo luật Phục hồi Động vật hoang dã ở Mỹ, Đạo luật về các loài có nguy cơ tuyệt chủng hoặc có nguy cơ khác – các vấn đề của đất công, cải thiện quản lý rừng và công viên, cũng như tăng sự hợp tác công tư nhằm tài trợ cho các công viên quốc gia, bảo tồn đại dương và quyền sở hữu tư nhân. Họ đã giúp vượt qua quỹ tài trợ đất công lớn nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, những cải cách lớn về giảm thiểu ô nhiễm nhựa, nhiều loại dự luật hỗ trợ các nguồn năng lượng gió, mặt trời, hạt nhân và thủy điện, và hỗ trợ các công nghệ quan trọng giúp cải thiện khả năng lưu trữ năng lượng sạch. Như vậy DC chuẩn bị thua trong mặt trận này nữa!
Nghị trình Xanh Mới (Green New Deal): Bắt đầu từ chị dân biểu Cấp tiến mới ra lò, Alexandria Ocasio Cortez (AOC) mà ông chủ tịch đảng DC quốc gia, Tom Perez gọi là đại diện của đảng DC tương lai. Nghị trình xanh Mới của đảng Dân chủ Cấp tiến XHCN, ước tính sẽ ngoạm $93 nghìn tỉ trong thập niên; đó là chưa kể chương trình này sẽ thổi bay hàng triệu việc làm, sẽ thiêu ruội giấc mơ của những người Mỹ nghèo nhất và là làm hại các cộng đống thiểu số vì giá sinh hoạt sẽ không thể kiềm chế, và bất lợi trên nhiều phương diên khác đối với thể chế tự do tư bản và nền Cộng hòa của HK.
Cuộc chiến biên giới phía Nam: Mễ tưởng rằng DC sẽ toàn thắng, Tổng thống Trump sẽ thua tiếp trận thông đồng với Nga, và sẽ thua luôn trận chiến di dân lậu ở hạ viện khi DC nắm đa số, kế hoạch xây tường sẽ sụp đổ, biên giới sẽ như nong nia bung vành, và dòng chảy di dân bất hợp pháp cứ việc tràn vào HK. Mễ sẽ đi tiên phong thực hiện được Hiệp ước Di cư toàn cầu của chủ nghĩa toàn cầu xã nghĩa – không biên giới – lý tưởng thiên đàng trên trái đất ngày càng đến gần. ..
Vượt qua bao nhiêu ách tắc của DC, cuối cùng bức tường biên giới cũng đã có cơ hội để hoàn thành, có nghĩa là con đê được đắp, và nhất định dòng chảy di dân bất hợp pháp sẽ đọng lại tại Mễ như nước lụt ắt sẽ dâng lên, nhận chìm nước Mễ. Thừa thắng TT Thống giáng cho Mễ một đòn chí tử, sẽ áp thuế lên hàng nhập để buộc Mễ phải có hành động. Đảng DC ở HK xem như là đồng minh của Mễ, là một trong những tác nhân của trận chiến di dân bất hợp pháp, như là đội quân tiên phong của kế hoạch lớn – chương trình di cư toàn cầu. DC phản ứng ngày càng thất thế, yếu ớt, loay hoay cứu mình chưa xong.
Trước tình thế nước dâng do đầu nguồn cứ đổ xuống, và biên giới HK đang đắp đập ngăn sông. Mễ ít nhất là tạm thời không coi DC là đồng minh nữa. Tổng thống tả khuynh Andrés Manuel López Obrador của Mễ, đành phải mau mau rút lui, qui hàng để tự cứu. Chính phủ Obrador điều động ngay 6 ngàn quân ngăn chặn, đẩy lui đoàn caravan ở đầu vào từ biên giới phía Nam của họ, đồng thời vội vàng đi trước một bước phê chuẩn ngay hiệp ước USMCA [thay thế NAPTA].
Canada cần Tổng thống Trump đưa vấn đề giải cứu công dân của họ tại Hội nghị G-20, đã bị Trung cộng bắt để trả đũa sau khi Mạnh Vãn Chu, giám đốc công ty Hoa Vi bị bắt vì hành vi bất chính có thể tổn hại đến an ninh HK và thế giới. Ngày kết thúc gần kề, Mễ đã thông qua, Canada không đồng ý cho đảng DC mổ xẻ Hiệp ước USMCA. Dân chủ lại thua tiếp, không kể hết đây là lần thứ mấy mươi, họ đã thua cho sự thật và lẽ phải!
Đúng sai thật quá dễ hiểu. Chính DC đã gửi đi thông điệp, khiến người ta bán nhà, bỏ quê nhập đoàn, liều lĩnh vượt ngàn trùng nguy hiểm, mong đến HK vì một tương lai không ai bảo đảm, bằng cách:
Lập thành phố bảo hộ, đòi dẹp bỏ cả cơ quan Thuế quan và Di trú (ICE), đòi đạp bỏ tường rào tức là mở rộng biên giới, đòi cho trợ cấp xã hội, bảo hiểm sức khỏe cho tất cả, hễ ai xỏ một chân qua biên giới thì được xin cư trú. DC cắt tiền, thu hẹp nơi tạm trú để di dân bất hợp pháp được sớm thả vào cộng đồng, đã tạo nguyên nhân của những rủi ro, bệnh hoạn chết chóc xảy ra, để rồi đổ hết lên đầu Tổng thống Trump trong khi ông làm theo lẽ phải thông thường, nước có biên cương, nhà có rào giậu, nhất là lúc thế đạo suy vi.
Bình dân nghĩ xem, nếu ngõ không mở, thông điệp không mời gọi, thì sao lại có chuyện gia đình người ta tan nát chia lìa, bán đổ bán tháo nhà cửa, ruộng vườn, bỏ quê hương mà đi!
Nay DC cứ lằng nhằng chuyện tách rời trẻ em với cha mẹ di dân bất hợp pháp, nào là thiếu đạo đức, thiêu gia trị người Mỹ, nào là kỳ thị, thật chẳng đi vào đâu cả, bởi cái lý tự nhiên của cơ quan hành pháp là thi hành luật của anh đã làm ra. Bắt tội phạm dĩ nhiên đâu có thể nào bắt luôn con cái của họ đi theo! Cha mẹ trèo rào vào nhà người, và bị bắt, cảnh sát đâu có thể nào bắt luôn các em bé đi cùng?
Tổng thống Trump đã dùng thế “lấy củi đậu nấu đậu” để DC phơi bày bộ mặt thật. Bữa nọ ông đã khơi mào sẽ đưa di dân bất hợp pháp về những nơi mà đảng DC nêu cao gương đạo đức, giá trị người Mỹ, mở rộng vòng tay chào đón. Tức thì, DC la hoảng lên là ông Trump định đổ dân không giấy tờ xuống thành phố của họ! (dump = đổ như đổ đồ phế thải)
Đến đây, bình dân chắc đã dư biết đạo đức thiệt, đạo đức giả, thuộc về ai rồi chứ gì?!
Về Bắc hàn: Chúng ta cùng ôn lại một chút về chương trình vũ khí nguyên tử của Bắc hàn. Đây là ván cờ phức tạp có nhiều tay chơi. Đã mấy đời tổng thống HK nơm nớp lo sợ, vuốt ve nịnh bợ BH, Bill Clinton cho tiền BH làm vũ khí rồi nằm chờ, George W Bush nhờ năm nước trói chân, Obama thả ra và tiếp tục theo kiểu Clinton, rồi đành tuyên bố thua cuộc và giao lại cho TT Trump trong hoàn cảnh dầu sôi đến độ. Kim Jong un ngang ngược lộng hành, Tàu thì tác oai tác quái ở biển Đông, lấy BH làm cánh tay đòn để ép Mỹ. Tổng thống Trump đã dùng thế bài lật ngữa, lấy sức mạnh kinh tế và quân sự của HK ra thách đấu, chạy đua xả láng.
Biển Đông như chảo dầu sôi, ông lại quạt thêm lửa. Thiên hạ, kể cả những tay làm báo 30, 40 năm la hoảng, tưởng ông Trump ngu dốt làm càn! Thế giới sẽ sụp đổ! Nhưng ông thì bình tĩnh thản nhiên, chờ đón thành quả vĩ đại như đã định, sau khi giàn THAAD chống hỏa tiễn có lý do được đặt ở Nam hàn, và áp dụng dịch lý âm dương, một đóng một mở để dắt Kim Jong un ra khỏi cơn say thuốc súng để nhìn về tương lai. Đây là một cuộc đấu trí tuyệt vời chưa từng thấy trong lịch sử.
30 tháng của Tổng thống Trump:
Chính trị gia truyền thống chẳng khác nào người mang theo cái bướu lề thói chính trị kè kè trên lưng, hay người tự nhốt mình trong khuôn, trong hộp chính trị, cho nên ít ai chịu nỗi kiểu làm việc đầy sáng tạo, không gò bó của ông Trump. Ông Trump là người làm việc năng động không chính trị gia nào theo kịp. Tùy tình hình, 3, 4 giờ sáng đã có tin nhắn (twitter) của ông về đối sách tạm thời hay chính sách dài hạn, hoặc bộp tai kẻ lưu manh, hoặc khen tặng người tốt và kẻ có công. Ông không ôm theo cẩm nang chính trị cho nên không khổ công lừa lọc, suy nghĩ phải để xuống như thế nào. Cái thứ không lấy thì dĩ nhiên không cần bỏ.
Trong xử thế tiếp vật, ông tùy cơ mà ứng biến. Ông biết lấy, biết bỏ một cách dứt khoát, nhanh nhẹn theo nhu cầu tương tác, biến chuyển của sự vật – cùng – biến – thông – một đóng, một mở – biến pháp theo nhất âm, nhất dương chi vị đạo. Quả nhiên Donald Trump quyền biến vô lường và đang là bậc lãnh đạo kỳ tài của thế kỷ 21
30 tháng của Dân chủ: Ngày càng đi vào ngõ cụt, phá sản vì đã bỏ quên lẽ phải thông thường:
Dân chủ bao nhiêu lần thất bại vì đã bám lấy phải đạo chính trị (political correctness) và coi khinh lẽ phải thông thường (common sense). Từ việc đánh Tổng thống cho đến bảo quốc an dân, DC hô hào tôn trọng dân chủ, nhưng không tôn trọng kết quả bầu cử! Đổ cho Tổng thống Thông đồng với Nga, hóa ra chính phe mình đã làm! Tung hô giá trị người Mỹ, nhưng lại coi thường truyền thống văn hóa! Nói đạo đức nhưng làm không đạo đức! Nói coi trọng sinh mạng nhưng lại cổ võ phá thai muộn! Hô hào tranh đấu cho sự thật nhưng lại sắp đặt, thực hiện giả dối! Kêu gọi đoàn kết nhưng lại tạo cơ hội chia rẽ giai cấp, chia rẽ chủng tộc và tôn giáo, khiến cho HG và Do Thái bất mãn nhau, khiến cho da màu da trắng phân chia. . .! Nói tôn trọng công bằng nhưng đòi cho di dân bất hợp pháp mọi quyền lợi, vượt trước xa di dân hợp pháp! Cũng nói bảo vệ biên giới nhưng lại đòi xóa bỏ cơ quan bảo vệ, và đạp đổ tường rào! Nói mở rộng vòng tay đón chào di dân bất hợp pháp, nhưng lại la làng khi nghe họ được đưa đến cho mình! Vân vân…
Tham vọng quyền lực, bất chấp tất cả, DC mượn những tiêu đề không nên mượn để làm bình phong, mượn cả thế lực không nên mượn, và đã tạo môi trường cho tư tưởng xã nghĩa phát sinh. Thế lực này đã đủ lông, đủ cánh giúp DC thắng Hạ viện cũng là để DC thua to vì tiếp tục coi khinh lẽ đạo. Ngay cả cái tên đảng bây giờ cũng chòng chành khó giữ, nội bộ rối ren như nội chiến sắp bùng nổ. Chuyện đấu đá om sòm là chuyện gieo rồi gặt, hay trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu. DC quả nhiên đã tự đào huyệt chôn tên tuổi của mình!
Rốt cuộc Tổng thống Trump quyết đưa HK trở về lẽ đạo thông thường. Dân chủ ngày càng say mê trên đường phải đạo chính trị. Bình dân tự do miễn nhiểm đảng phái nên đi về đâu?
Ghi chú : (*) Đi đầu có Brian Mast (CH-Fla.), Elise Stefanik (N.Y.) Mast đã dẫn đường giải quyết các vấn đề về tảo nở hoa ở Florida đồng yểm trợ cho hàng chục dự luật xung quanh nói trên. Có cả 22 đại diện CH khác tham gia. Trong đó có Will Hurd (CH-Texas) và Fred Upton (CH-Mich.), TNS Cory Gardner (CH-Colo.) Lindsey Graham (CH-S.C.) Steve Daines (CH-Mont.), Lisa Murkowski (CH-Alaska).