Đỗ Mười tử mà không tận

Cac Bai Khac

No sub-categories

Đỗ Mười tử mà không tận

Đồ Hiếm (Danlambao)  Trích đoạn: Bia tưởng niệm được dựng lên trên đảo Pulau Bidong (Mã Lai) vào tháng 3/2005, phía trước có dòng chữ (3):
“Để tưởng nhớ hàng trăm ngàn người Việt Nam đã tử vong trên đường tìm tự do (1975-1996). Bất kể họ chết vì đói khát, vì bị cương hiếp, vì kiệt sức hay vì nguyên nhân nào khác, chúng tôi cầu nguyện cho họ nay được yên nghỉ nơi vĩnh hằng”. 
Không phải chết là hết, nhất là đối với đám chóp bu cộng sản, sau những năm tháng cai trị đất nước bằng vô vàn chính sách tàn bạo và đẫm máu như Đỗ Mười (ĐM) Nguyễn Duy Cống mới đi gặp Hồ Hẹ hôm 1/10/18. Như mọi chóp bu cs khác, khi còn sống y vừa cuồng đảng, vừa hung hăng, độc ác lại thêm ngu dốt nên cái chết của ĐM là cái chết không bao giờ tận.
Sự nghiệp đầy máu me của ĐM có thể tóm tắt trong 2 sự kiện:
– Các chiến dịch X1, X2, X3 trong khoảng 1975-1984, mà rất tàn bạo với dân Miền Nam, trong đó X1 là kinh hoàng hơn cả.
– Mật Ước Thành Đô (1990): ĐM cùng với Nguyễn văn Linh, Phạm văn Đồng sang Trung Cộng ký.
Đỗ Mười từng giữ chức Phó Thủ tướng nhiệm kỳ 1976-1981. Năm 1977, Đỗ Mười làm Phó Thủ tướng kiêm nhiệm Trưởng ban Cải tạo Công thương nghiệp, phụ trách trực tiếp vấn đề cải tạo công thương nghiệp theo lối XHCN tại Miền Nam, và sau 75, hắn có đề xuất 3 chiến dịch có tên gọi là X1, X2 và X3.
X1: “Tử hình” quân dân cán chính VNCH 
Theo lời kể của một nhà báo phản tỉnh Nguyên Hồng (nguyên đặc phái viên báo Tiền Phong, báo của Trung ương Đoàn CSVN), ông đã phanh phui hết sự thật về chiến dịch X1 trong video sau:
Xin lỗi, phải dùng chữ và lập lại y như văn bản của ĐM: “Sau khi tập trung tất cả ngụy quân, ngụy quyền tống vào trại cải tạo. Ngụy quân từ cấp bậc đại úy trở lên và ngụy quyền công chức từ cấp bậc chánh văn phòng trở lên đều phải mang ra TỬ HÌNH (mà không cần qua xét xử)!”. Xem từ phút thứ 10:47 về đề xướng “Tử hình” này.
May thay, CSVN chưa kịp xuống tay thực hiện chiến dịch X1 “Tử hình” hơn triệu quân dân cán chính Miền Nam do ĐM đề xướng, thì sang năm 1976 bên Campuchia lộ ra vụ diệt chủng của Khmer đỏ Pol Pot. Chỉ chưa đầy năm, Khmer đỏ đã đập đầu 2 triệu dân Miên, khiến cả thế giới kinh hoàng và lên án chế độ cộng sản quá sức dã man, làm bọn CSVN phải chùng tay lại.
Không giết ngay được những người tù cải tạo, thì chúng giết lần giết mòn bằng cách đày đọa họ lên rừng thiêng nước độc, vừa đói vừa rét lại phải lao động khổ sai nặng nhọc…Tùy theo cấp bậc hoặc thời gian phục vụ mà những người này bị bắt học tập cải tạo nhanh hay chậm, trung bình 5 đến 10 năm, cá biệt có người bị đến hơn 17 năm! Con số người tù cải tạo sống sót trở về là bao nhiêu thì cs không tuyên bố nhưng bỏ mạng vì bịnh tật, thiếu ăn, tai nạn… theo ước tính của Hoa Kỳ cho rằng khoảng 165.000 người tù cải tạo đã chết trong tổng số 1 triệu người bị cs cầm tù.
 
X2: Đánh tư sản 
Dùng chữ “Tư sản” cho ghê gớm chứ dạo ấy, chủ một tiệm tạp hóa, một gánh hàng rong cũng bị phe cs liệt vào hàng tư sản! Kể từ chiều ngày 21/03/1978 cách đây 40 năm, cả Sài Gòn rúng động vì bị hàng đoàn lực lượng côn an, đoàn viên cs, bọn cờ đỏ ngang nhiên xông vào từng nhà tước đoạt không chừa thứ gì. Từ con gà con vịt đến xe đạp xe gắn máy, tiền vàng nữ trang… đều bị cs tịch thu mà không có cần đưa ra một biên bản nào của chính quyền.
Còn những nhà máy nổi tiếng ở Sài Gòn như Nhà máy bia SG, Nhà máy nước ngọt, Nhà máy thuốc lá, Xí nghiệp dược phẩm, Nhà máy dệt, Nhà máy bông Bạch Tuyết, Nhà máy bột giặt xà phòng, Nhà máy tương- tàu vị yểu, Nhà máy xi măng, Nhà máy cơ khí tại Thủ Đức, Nhà máy đường, Nhà máy bánh kẹo tại Biên Hòa,… đều đã bị cs niêm phong và quốc hữu hóa 100% ngay liền sau khi cưỡng chiếm được Miền Nam, tức là vào lúc 09/1975.
Theo Huy Đức viết trong sách “Bên Thắng Cuộc”, Đỗ Mười khai báo đã thu về sau chiến dịch cải tạo tư sản hơn 4.000 kg vàng, khoảng 1,2 triệu đô la. Nhưng trên thực tế, số vàng và đô la mà ĐM ăn cướp được của dân Miền Nam có thể gấp 5 – gấp 10 lần. Chúng ta có thể khẳng định như vậy vì sau này, CSVN đã thừa nhận tịch thu 16 tấn vàng dự trữ của chính phủ VNCH cất trong Ngân hàng Quốc gia Việt Nam, cộng thêm 24 tấn vàng từ các nguồn khác (?), tổng cộng lên đến 40 tấn vàng để mang trả nợ cho đàn anh cs Liên Xô, đã viện trợ cho chúng trước đây.
Sau chiến dịch X2 này, còn phải kể thêm một khối lượng hàng hóa khổng lồ như xe hơi, xe máy, xe đạp, TV, tủ lạnh, đồng hồ, radio, máy may, quạt bàn, vải vóc, bột ngọt, thuốc tây, giầy dép, áo quần (thậm chí cả áo quần lót phụ nữ ngoài Bắc thời bấy giờ cũng chưa có), chất lên từng đoàn xe mang về Bắc, mang tiếng là nhập kho, nhưng sau đó số hàng hóa này không cánh mà bay hết sạch sành sanh!
X3: Đày dân đi Kinh Tế Mới 
Theo ĐM là chiến dịch quyết liệt nhất: “Chúng ta phải tiêu diệt tận gốc rễ chủ nghĩa tư bản, tay sai đế quốc Mỹ. Đánh rắn phải đánh dập đầu, ta đã đánh dập đầu rồi, nhưng con rắn tư bản đánh dập đầu nó chưa chết, cái đuôi nó còn nguy hiểm hơn cái đầu. Không giần cho nát cái đuôi của nó, thì nó vẫn tác oai tác quái phá chúng ta… Cho nên chúng ta phải róc thịt chúng ra. Bắt chúng lao động sản xuất, tự làm lấy mà ăn. Phải biết cày ruộng, cấy lúa, trồng ngô. Đất hoang còn nhiều, bắt chúng đổ mồ hôi sôi nước mắt kiếm miếng ăn”. 
Sau khi tước sạch tài sản và các phương tiện sản xuất của người Miền Nam, Đỗ Mười và Võ văn Kiệt lại đề ra chính sách Kinh Tế Mới lùa gần 3 triệu dân Sài Gòn phải đi khai hoang để chúng chiếm nhà và tài sản cho dân Miền Bắc vào Nam sinh sống.
Từ năm 1976 – 1979: 1,5 triệu người Sài Gòn bị đày đi Kinh Tế Mới.
Từ năm 1979 – 1984: Thêm 1,3 triệu người Sài Gòn bị lùa đi KTM.
Sài Gòn “Hòn ngọc Viễn Đông” đã trở thành “Thành phố tang tóc”, người đi KTM trốn về nằm vật vạ đầy đường, thành phố bị cúp nước cúp điện hết 5 ngày trong tuần. Thực phẩm chủ lực phát cho dân là bo bo và khoai mì như nuôi đàn súc vật. Rồi đêm nào loa phường cũng lùa dân đi họp tổ để học chính sách của đảng, bắt thanh niên phải lên công trường đào kênh, khai hoang. Rình rập, bắt bớ, xử bắn ngay cả những người tàng trữ một cuốn sách dính dáng đến VNCH chứ đừng nói là có mưu đồ lật đổ chính quyền. Không khí bao trùm một màu ảm đạm lo âu, không biết ngày mai tai họa nào sẽ chụp lên đầu, khiến từ năm 1978 trở đi, làn sóng vượt biên ồ ạt khắp nơi, người Sài Gòn thôi thúc nhau đi đường bộ hoặc xuống thuyền, bỏ nước ra đi bất chấp bao hiểm nguy sóng gió, hải tặc đang rình rập ngoài khơi. Trong số khoảng gần 1,5 triệu người vượt biển, chỉ hơn 500.000 là đến bến bờ tự do, còn khoảng hơn 800.000 người bỏ mình trong lòng biển sâu (3).
Bọn chóp bu cs phải chịu trách nhiệm về cái chết của hơn 800.000 người Miền Nam này, và Đỗ Mười chính là một trong những đồ tể hàng đầu.
Sau hơn 15 năm tiêu diệt “con người và xã hội” VNCH, ăn cướp và phá nát hệ thống kinh tế Miền Nam, Đảng cs VN xoay sang bán nước hầu tiếp tục cứu đảng cs sinh tồn. Trích Wikipedia: “Hội nghị Thành Đô (hay gọi là Mật ước Thành Đô) là cuộc hội nghị thượng đỉnh Việt-Trung trong hai ngày 3-4 tháng 9 năm 1990, tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên (TC) giữa lãnh đạo cao cấp nhất hai đcs VN-TC. Cho đến nay, nội dung và các thỏa thuận trong cuộc họp của đôi bên vẫn chưa được công bố đưa tới những tin đồn, chủ yếu xoay quanh những đồn đoán về việc VN sẽ sáp nhập vào TC vào năm 2020. 
 
Thành phần tham dự: Phía VN gồm có Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, và Phạm Văn Đồng. Phía Trung Quốc có Giang Trạch Dân và Lý Bằng…”
Cuối năm 2014, hai tờ báo lớn tại Trung Quốc là Tân Hoa Xã và Thời báo Hoàn cầu, đã loan tin rằng ở cuộc gặp nhằm bình thường hóa quan hệ hai nước này, các nhà lãnh đạo VN đã “sẵn sàng chấp nhận để VN làm một khu tự trị của TC”.
Chuyện Mật ước Thành Đô trên Dân Làm Báo đã có rất nhiều bài phân tích hợp lý và sâu sắc, đặc biệt các bài mà các tác giả đã tốn nhiều công sức và mất nhiều năm nghiên cứu như :
– Sử gia Trần Gia Phụng với bài ”Đại Nạn Trung Hoa: Bí Mật Thành Đô
– Blogger Huỳnh Tâm với loạt bài “Tiến trình đàm phán bí mật Thành Đô 1990” (Kỳ 1 – Kỳ 10) trên DLB .
– Blogger Lê Anh Hùng, người đang bị tù do đấu tranh cho tự do, dân chủ và nhân quyền với bài ” Nên hiểu mật ước Thành Đô như thế nào”.
Cho đến những năm tháng cuối đời, đồ tể ĐM này vẫn không có một dấu hiệu gì là ăn năn hối cải trước những tội lỗi mà y đã xuống tay phá nát, cướp sạch, truy sát dân Miền Nam nói chung, dân Sài Gòn nói riêng vào đường chết. Đất nước tụt hậu, hận thù dân tộc vẫn chưa hòa giải cũng do bàn tay ngu si và điên cuồng của tên thiến lợn ĐM. Thế mà năm 2014, một tay cộng sản cạo đầu với nhiều thành tích bưng bô, vi phạm pháp luật, phá hoại Phật Giáo (1) – Thích Minh Hiền, trụ trì Chùa Hương, Hà Nội – còn ra sách có bài “Cụ Đỗ Mười có đầy đủ những đức tính của một vị Bồ Tát thị hiện”! (2)
Bia tưởng niệm thuyền nhân Việt Nam ở đảo Pulau Bidong bị đục bỏ
Nếu nói nghĩa tử là nghĩa tận thì hỏi, khi đảng csVN và tà quyền cs truy đuổi người dân Miền Nam ra khỏi nhà để tước đoạt tài sản, bóp nặn vàng bạc rồi đẩy ra biển lớn thì phải gọi là gì? Đó là truy cùng đuổi tận người dân VNCH. Chưa hết sự hận thù, cs không những nguyền rủa, sỉ nhục những người tị nạn sống sót, mà còn truy sát trả thù cả những người chết qua hành động phá Bia Tưởng niệm thuyền nhân. Bia tưởng niệm được dựng lên trên đảo Pulau Bidong (Mã Lai) vào tháng 3/2005, phía trước có dòng chữ (3):
“Để tưởng nhớ hàng trăm ngàn người Việt Nam đã tử vong trên đường tìm tự do (1975-1996). Bất kể họ chết vì đói khát, vì bị cương hiếp, vì kiệt sức hay vì nguyên nhân nào khác, chúng tôi cầu nguyện cho họ nay được yên nghỉ nơi vĩnh hằng”. 
Nhưng chưa đầy 3 tháng sau, vào tháng 6/2005 nhà cầm quyền csVN đã làm áp lực Mã Lai và Nam Dương để đục phá các bia tưởng niệm, phá vỡ “nơi yên nghỉ cuối cùng của thuyền nhân tị nạn cs”. Đó chính là hành động vô cùng khốn nạn, vô cùng bất nhân, hận thù thâm sâu với ngay chính những nạn nhân của chế độ cs, dù họ đã khuất, để hòng xóa sạch và chối bỏ mọi tội ác dã man của bầy quỷ đỏ csVN trước cộng đồng thế giới.
Hoàn toàn không có “Nghĩa tử và nghĩa tận” đối với bọn chóp bu cs như Hồ, Duẩn, Chinh, Giáp,… nay là Quang, ĐM và Anh sắp tới. Khi sống, chúng xuống tay giết hại hàng triệu người, khi chết lại tốn hàng ngàn tỷ đồng làm cuốc táng, chiếm đoạt hàng trăm mẫu đất để xây lăng, tẩm…với vô vàn tội ác không bút mực nào kể hết.
Đã đến lúc dân ta phải triệt tử ngay bằng mọi cách bè lũ cộng sản. Chỉ khi nào mà người dân Việt: Người chết được trả lại danh dự, người sống được tự do, được hưởng quyền con người, được sống trong một xã hội khoan dung bác ái, luật pháp được bảo đảm bởi công lý nghiêm minh và công bằng, khi mà văn hiến 4000 năm được khôi phục, khi mà đất nước tự chủ, khi đó mới là lúc nghĩa tận !
Hỡi bọn quỷ đỏ csVN giết dân bán nước, hãy nhớ lấy !
____________________________
Chú thích:
1. THÍCH MINH HIỀN – CHỦ CHÙA HƯƠNG VI PHẠM PHÁP LUẬT BẢO VỆ DI SẢN VĂN HOÁ QUỐC GIA
2. CỤ ĐỖ MƯỜI ĐÃ THÀNH BỒ TÁT
3. VC destroyed Boat People Memorial in Pulau Bidong