Cuộc chiến tranh Mậu Dịch và Biển Đông – Trọng Đạt
Sơ lược về kinh tế thế giới.
Thời kỳ chiến tranh lạnh nhất Mỹ nhì Nga về kinh tế lẫn quân sự, hai nước lớn kình địch, ganh đua nhau mọi mặt. Về Tổng sản lượng, kinh tế gia Samuelson nói trong cuốn Economics trang 830 (in năm 1970)
“Thập niên 1970 cũng như thập niên 1960 Tổng sản lượng kinh tế của Nga vào khoảng một nửa Tổng sản lượng Mỹ”
Nguyên văn “In the 1970s, as in the 1960s, U.S.S.R real GNP is about one-half United States real GNP”.
Mặc dù mức sống của Nga không bằng Âu châu nhưng GDP của của vượt trội hơn nhiều, thí dụ thời Kennedy, Nga phòng phi thuyền lên không gian, chi phí bằng một năm ngân sách của nước Pháp, Pháp là một cường quốc có hạng thời đó
Nhưng nay than ôi, con người ta có khôn mấy cũng không ai khôn hơn ông Trời. Nước Nga ngày càng lụn bại:
Thời Gorbachov năm 1989 có 15 nước thuộc địa cũ từ thời Nga Hoàng đòi tự trị khiến cho dân số tụt xuống còn một nửa từ 300 triệu chỉ còn 145 triệu.
Năm 1992 vật giá tăng vọt, TSL (GDP) suy giảm còn một nửa, thất nghiệp tràn lan, lạm phát phi mã khiến bao nhiêu người mất hết tiền tiết kiệm, mười triệu người Nga lâm vào cảnh bần hàn.
Thập nhiên 2000 (2000-2008) Putin đắc cử, ông cứu vãn nền kinh tế Nga, biến đất nước thành siêu cường năng lượng, trong 8 năm, Tổng Sản Lượng tăng mạnh 600%, TT Putin đẩy mạnh xuất cảng vũ khí, ông có công cứu nước Ngan thoát cảnh lụn bại nhưng cũng không vượt được ra khỏi sự sắp đặt của Ông Trời
Thập niên 70 như đã nói trên, GDP Nga bằng một nửa Mỹ nay tụt xuống hàng thứ 12, ngang Đại Hàn, thua Canada. Trong khi GDP Mỷ nay hơn 20 ngàn tỷ, GDP Nga tụt xuống còn 1,630 (một ngàn sáu trăm ba mươi tỷ), nghĩa là GDP Mỹ nay gấp hơn 12 lần GDP Nga.
Điểm sơ qua những cường quốc có Tổng Sản Lượng đứng đầu (Top Ten) Thế giới:
1-Mỹ: 20,000 tỷ (hai mươi ngàn tỷ)
2-Liên Âu: 18,000 tỷ
3-Trung Cộng: 13,000 tỷ
4-Nhật: 5,000 tỷ
5-Đức: 4,000 tỷ
6-Anh: 2,800 tỷ
7-Pháp: 2,700 tỷ
8- Ý: 2,000 tỷ
9-Ba Tây: 1,8000 tỷ (Brazil)
10-: Canada: 1,7000 tỷ
11- Nga: 1,630 tỷ
12- Đại Hàn: 1,619 tỷ
Nước Nga hồi xưa (Liên Xô) xưng hùng xưng bá với Mỹ, TSL bằng một nửa Mỹ, nhất Mỹ nhì Nga nay tụt xuống hạng thứ 11, chỉ hơn Đại Hàn tí ti, cách đây hơn 15 năm đã như vậy rồi.
Trong khi ấy thập niên 60, 70…Trung Cộng chỉ là một nước nghèo đói lạc hậu, thậm chí một cán bộ miền Bắc cho biết (sau 1975) thập niên 60, 70 họ còn nghèo hơn miền Bắc VN, thế mà bây giờ trở thành một nước có TSL GDP đứng thứ nhì trên thế giới sau Mỹ. Trong khoảng 60 năm hai siêu cường Nga, Tầu của khối CS đã thay bậc đổi ngôi: Về dân số xa xưa dân Tầu chỉ vào khoảng gấp 3 Nga nay họ gấp 10 vì dân Tầu tăng rất nhanh, dân Nga giảm một nửa do 15 nước thuộc địa cũ đòi độc lập, về TSL kinh tế Trung Cộng nay gấp 8 lần Nga.
Tần Thủy Hoàng đời nay
Người ta thường nói qua lịch sử nước Tầu chỉ có hai người thống nhất Trung Hoa là Tần Thủy Hoàng từ 250 năm trước Tây Lịch và Mao Trạch Đông thập niên 50, 60, 70 (1893-1976). Đất nước rộng, dân đông bị nạn xứ quân chia năm xẻ bẩy.
Nay Tập Cận Bình cũng muốn trở thành người nhiều quyền lực nhất nước và sẽ nắm quyền thống trị cả thế giới. Ông ta nắm hết những chức vụ quan trọng nhiều quyền lực nhất trong Đảng như Tổng Bí Thư Ban Chấp Hành Trung ương, Bí Thư Quân ủy Trung ương, là nhân vật số một trong Ban Thường vụ Bộ chính trị.
Lên cầm quyền năm 2012, họ Tập ráo riết triệt hạ các đối thủ để thâu tóm quyền lực về một mối, ôm mộng quá lớn nên đã gây ra nhiều nỗi oan khiên cho nhân dân, đất nước và cho chính bản thân họ Tập
Sở dĩ có chiến tranh mậu dịch Mỹ-Hoa vì Tập Cận Bình nổ quá, từ nhiều năm trước đã tuyên bố năm 2025 nước Tầu sẽ làm sếp cả thế giới về mọi mặt như kinh tế, kỹ thuật, quân sự… nghĩa là vượt Mỹ. Những lời nổ Zăng miểng đã khiến cho dân Mỹ khiếp sợ và bầu cho một người chống Tầu để đánh gục và kìm hãm đà xâm lược của kẻ địch. Ông Donald Trump nói họ coi chúng ta là kẻ thù không còn nghi ngờ gì nữa.
Mỹ đánh Tầu xả láng về mậu dịch, nhiều người tưởng hàng Trung Cộng bán sang Mỹ nhiều lắm nhưng thực ra chỉ có 18%. Năm 2017, Trung Cộng xuất khẩu trên thế giới 2. 26 ngàn tỷ Mỹ kim hàng hóa, trong đó 94% là hàng kỹ nghệ tới các nước theo tỷ lệ: Mỹ 18.3%, Liên Âu 16.1%, Hồng Kông 13.8%, Nhật 6.1%, Nam Hàn 4.5%, các nước khác 41%.2. (Wikipedia)
Hàng xuất khẩu Trung Cộng sang Mỹ chỉ có 18.3 % nhưng nó rất quan trọng vì buôn bán với Mỹ sẽ ăn trộm ăn cắp được nhiều bí mật kỹ thuật, lấy được chủ quyền công nghệ … từ đó mới chế tạo được hàng hóa rẻ đẹp theo tiêu chuẩn quốc tế.
Ngoài ra Trung Cộng cho nhiều sinh viên du học vào Mỹ rồi xin gia hạn cư trú, xin vào làm cho các công ty để lấy cắp thông tin, làm điệp viên kinh tế thương mại, nay Mỹ đã không tin tưởng họ và theo dõi đuổi nhiều sinh viên của Tầu về nước.
Dân số Âu Châu (không kể Nga) hiện hơn 600 triệu, dân số Đông Nam Á (không kể Tầu, Nhật, Hàn) khoảng hơn 600 triệu, dân số Tầu là 1 tỷ 3 bằng cả hai khối Âu-Á cộng lại, khiếp chưa!.
Hàng Trung Cộng xâm nhập khắp nơi trên thế giới nhờ:
Khối nhân công đông như kiến, rẻ mạt và nhất là sự trợ giá của chính phủ. Họ hạ giá đồng Nhân dân tệ, xử dụng nguyên liệu bẩn, rẻ và độc hại nhất là ăn trộm ăn cắp kỹ thuật của Mỹ, Tây phương, Nhật…khiến hàng hóa các nước tân tiến không thể cạnh tranh nổi.
Trong một bài viết lên án Trung Quốc xâm lăng kinh tế nước Mỹ, ông Donald Trump cũng cho biết các chính phủ Mỹ như Bush con, Obama đã giúp cho Trung Quốc tiến nhanh. Từ 2001 tới 2008 thời Bush ta mất 2 triệu 4 công việc vào tay Hoa Lục, hơn 30 năm qua kinh tế Trung Quốc tăng trưởng tới 9%, 10% một năm. Nhất là thời Obama kinh tế Tầu tiến nhanh như vũ bão 9.7%, riêng quí một 2011 khiến Mỹ có 14 triệu 4 nhân công mất việc khiến ta cần phải hành động.
Tầu Cộng đánh bại Mỹ về thương mại hết năm này sang năm khác, mỗi năm họ kiếm 300 tỷ (US dollars) từ Mỹ.
Họ hạ giá tiền một nửa khiến hàng Mỹ cao hơn khó bán hơn có thể gấp đôi hàng Tầu, chính phủ TC trợ giá sản xuất khiến các công ty Mỹ không thể nào cạnh tranh nổi, họ đã có hơn 3,000 tỷ (dollars) ở ngân hàng dự trữ ngoại quốc.
Dân số Tầu gấp 4 lần Mỹ, họ có nguồn nhân công khổng lồ, ngay từ thời Hồ Cẩm Đào TC đổ tiền vào chế tạo vũ khí, tăng cường quốc phòng và nhắm vào Mỹ
Ông Donald Trump lên án chính phủ trước xin tóm tắt như sau:
“Trung Cộng thao túng riền tệ, phá hủy sản suất Mỹ, xử dụng gián điệp kỹ nghệ, chiến tranh mạng chống Mỹ. Chính quyền Obama gần như đồng lõa với Tầu giúp họ dẫm lên đầu chúng ta, ông nói không thể làm gì hơn vì sợ châm ngòi cuộc chiến thương mại”
Donald Trump đưa ra những lý do để Mỹ phải chống Hoa Lục.
Donald Trump không lùi bước
Cuộc chiến tranh mậu dịch nay đã tới giai đoạn quyết liệt, hôm 20-8-2019, một viên chức cao cấp của Tòa Bạch Ốc cho biết Mỹ và Trung Cộng đều bị thiệt hại nhưng phía Tầu bị rất nặng, phía Mỹ cóthiệt hại nhưng nhẹ hơn nhiều. Người dân chưa bị ảnh hưởng vì kinh tế Mỹ còn quá lớn so với TC.
Mơ ước của các nhà lãnh đạo Tầu đỏ quá viển vông, họ nghĩ là sẽ bằng và qua mặt Mỹ trong 10 hay 20 năm nhưng đó chỉ là ảo tưởng vĩ đại, kinh tế Mỹ không phụ thuộc vào xuất cảng, có thừa khả năng tiêu thụ trong nước, trong khi kinh tế TC phụ thuộc vào xuất cảng. Khoa học kỹ nghệ của Mỹ rất cao trong khi Trung Cộng chỉ ăn cắp, ăn trộm bí mật của Mỹ. Một đất nước có nền khoa học kỹ thuật công nghiệp yếu kém chỉ đi ăn trộm ăn cắp bí mật sản xuất của nước tấn tiến mà đòi lãnh đạo thế giới về kinh tế thì thật là chuyện diễu.
TT Trump mở chiến tranh mậu dịch với Trung Cộng từ đầu tháng 7 / 2018 đã khiến kinh tế của TC vô cùng khốn đốn. Chứng khoán của họ giảm 12% trong tháng 10 và 26% trong 12 tháng vùa qua (Trang Invest). Chỉ số Shanghai giảm 8,84%, mức giảm mạnh nhất kể từ 18/2/1997. (VN Express). Các nhà đầu tư bán đổ bán tháo khiến chứng khoán tuột dốc liên tục gây khủng hoảng tài chính, chính phủ phài “bail out”cứu thị trường chứng khoán nhưng chỉ như muối bỏ biển, đồng Nhân dân tệ xuống thấp.
Phía Mỹ vẫn kêu gọi Hoa Lục xuất cảng hàng vào Mỹ và nhập cảng một cách công bằng, không bắt ép các công ty đầu tư Mỹ chuyển giao chủ quyền công nghệ nhưng họ vẫn không đếm xỉa gì tới. Cuối tháng 6-2019 vừa qua, tại Hội nghị G20 Osaka Nhật Bản, Tập Cận Bình khiêm tốn lại bắt tay TT Trump như chịu nhún nhường với phía Mỹ, nhưng đúng một tháng sau tại cuộc họp Thượng Hải họ lại trở mặt chống lại tất cả, họ hy vọng Dân Chủ sẽ thắng cử và dễ dãi cho họ như thời Obama. Mặc dù Trung Cộng lật mặt gây trở ngại, khó khăn nhưng TT Trump vẫn cương quyết đánh Tầu tới cùng.
Donald Trump vô cùng cứng rắn, chúng ta còn nhớ ngày 7-10-2016 tờ Washington Post có đăng bài kèm theo video cuộc noí chuyện rất bậy bạ xúc phạm phụ nữ giữa Trump và Billy Bush. Bài đã khiến dư luận chống Trump rất mạnh. Các chính khách đối lập trong đảng Cộng Hòa la làng yêu cầu Trump từ chức, họ nói chúng tôi xấu hổ vì ông, yêu cầu ông bỏ cuộc để chúng tôi cử người khác nhưng Trump nhất định ứng cử tới cùng và đã thắng Clinton.
Nay Trung Cộng cắn răng chịu đòn để hy vọng khiến Donald Trump thất bại trong kỳ bầu cử 2020 sắp tới, mặc dù họ Tập gồng mình (đài CNBC) bên ngoài nhưng bên trong rỗng tuếch. Trong hai tuần vừa qua họ phá giá đồng bạc hai lần khiến cho chứng khoán Mỹ xuống mạnh, cả thế giới xuống theo, Dow Jones hai lần xuống 750 và 800 điểm
Trung Cộng ngày càng kiệt quệ về ngoại tệ vì phá giá đồng Nhân dân tệ, họ đánh canh bạc xả láng để hy vọng gây khó khăn cho Donald Trump. Đồng Nhân dân tệ trên thế giới vô giá trị, người ta chỉ biết đồng Dollars
Hoa Lục gà mờ về chính trị nước Mỹ, tin tưởng hão huyền và nuôi ảo tưởng vĩ đại. Họ tin đảng Dân chủ sẽ thắng cử và sẽ được hưởng nhiều dễ dãi. Sự thực thì Cộng Hòa sẽ nắm giữ hai nhiệm kỳ, đó là điều chắc chắn.
Từ TT Cộng hòa Eisenhower (1953-1961) đến nay là 66 năm chưa bao giờ Dân chủ được làm ba nhiệm kỳ trong khi Cộng hòa đã có lần ba nhiệm kỳ nhờ uy tín quá lớn của TT Reagan (1981-1989) khiến ông Bush cha (Cộng hòa) kéo thêm được một nhiệm kỳ nữa (1989-1993). Trên thực tế từ 66 năm qua chưa hề thấy Dân chủ làm ba nhiệm kỳ và chưa bao giờ có hy vọng kéo thêm một nhiệm kỳ nữa.
Hai ông TT Bush con và TT Obama đã được cái hân hạnh xếp trong số Tổng Thống tồi tệ nhất nước Mỹ mà mỗi ông còn kéo đựợc hai nhiệm kỳ huống hồ Donald Trump với chính sách kinh tế tiến bộ rất xa.
Người dân bầu cho TT Bush con hai nhiệm kỳ vì cuộc chiến Iraq dở dang nhưng cuối nhiệm kỳ lại gây recesson suýt gây khủng hoảng kinh tế. Obama cứu được thị trường chứng khoán do TT Bush con để lại, nhưng suốt hai nhiệm kỳ của ông gây thất nhiệp tràn lan, người ta nói ông là anh em với Steve Jobs vì ông là TT No Jobs, Obama được hai nhiệm kỳ nhờ thực hiện dang dở Obamacare, người ta muốn ông làm xong chương trình. Năm 2016, Obama tưởng là ông nhiều uy tín, đi vận động cho bà Clinton nhưng thất bại, Dân chủ làm sao có thể làm ba nhiệm kỳ được? Obama được làm hai nhiệm kỳ từ 2008 tới 2016 đã là may mắn lắm rồi.
Biển Đông
Tình hình Biển Đông sôi động hơn trước vì TT Trump gây chiến tranh mậu dịch với Hoa Lục và ngăn chận họ, đồng thời gây khó khăn cho Hoa Lục tại đây. Donald Trump gần như công khai gây hấn với tham vọng của Tầu đỏ.
Nguyên do tại Tập Cận Bình tham vọng quá lớn, muốn gồm thâu thiên hạ về một mối mọi phương diện như đất đai, biển cả, quân sự, kinh tế…. nên đã gặp phản ứng của ngưới Mỹ và TT Trump. Năm 2016 người dân sợ hãi Hoa Lục sẽ vượt Mỹ và bầu cho một người cứng rắn chống Tầu. Đối với Hoa Lục gây chiến tranh tại Biển Đông là tự sát về kinh tế. Số hàng Trung Cộng đưa vào Hồng Kông đứng thứ 3 sau Mỹ và Liên Âu như đã nói trên: Mỹ 18.3%, Liên Âu 16.1%, Hồng Kông 13.8%, Nhật 6.1%… Hồng Kông là một trung tâm thương nghiệp quan trọng của Đông Nam Á. Một khi chiến tranh tại Biển Đông sẩy ra, các nước sẽ không dám qua lại buôn bán với Hoa Lục, họ rút đầu tư đem sang các nước khác.
Về phương diện quân sự, Trung Cộng giao chiến tại Biển đông với Mỹ là đem đất nước ra làm bãi chiến trường, người Mỹ có ưu thế là họ có thể đem chiến tranh tới Bắc Kinh, Thượng Hải… mà Tầu không thể đem chiến tranh tới đất Mỹ.
Vì thế chiến tranh tại Biển Đông không thể sẩy ra được
Xin nói sơ về tình hình quân sự thế giới
Tại trang Hỏa lực toàn cầu (http://www.globalfirepower.com) người ta xếp thứ tự các nước trên thế giới về quân sự căn cứ Ngân sách quốc phòng, lực lượng bộ binh, máy bay, tầu chiến…như sau:
1-Mỹ đứng đầu
2- Nga
3-Trung Cộng
4-Ấn độ
5-Pháp
6-Nhật
7-Nam Hàn
8-Anh
9-Thổ Nhĩ Kỳ
10-Đức
Lực lượng máy bay, tầu chiến, Ngân sách quốc phòng.. của Mỹ bằng hay gần bằng các nước Top ten cộng lại, riêng về NSQP, Mỹ là 720 tỷ.. nhiều hơn số NSQP của 9 nước khác cộng lại 564 tỷ (con số mới nhất Nga 44 tỷ, Trung Cộng 224 tỷ, Ấn 55 tỷ. Pháp 40 tỷ, Nhật 47 tỷ, Nam Hàn 38 tỷ, Anh 47 tỷ rưỡi, Thổ nhĩ Kỳ 8 tỷ (các tài liệu nói 20 tỷ) Đức 49 tỷ.
Nước Nga được xếp hạng nhì nhờ kho vũ khí cũ để lại, thập niên 70 Tổng sản lượng GDP Nga bằng khoảng một nửa hoặc 1/3 Mỹ (Economics, Samuelson trang 830, in 1970) nay chỉ bằng 1/13 Mỹ (GDP Mỹ gấp 13 lần Nga), Ngân sách QP Mỹ gấp 16 lần Nga. So với Mỹ nay Nga chỉ là con số không. Năm 2014 bị cấm vận (thời Obama), Putin nóng giận tuyên bố Nga là nước duy nhất có thể biến nước Mỹ thành tro bụi, nói cho nó đỡ tủi thôi
Về vũ khí nguyên tử Mỹ là nước đầu tiên và duy nhất nghiên cứu chế tạo bom nguyên tửc, các cường quốc CS Nga, Tầu đã đánh cắp tài liệu của họ về chế tạo. Mỹ cũng là nước duy nhất đã xử dụng bom nguyên tử trong chiến tranh (1945). Về số lượng, Mỹ là nước có nhiều đầu đạn nguyên tử nhất.
Từ 1940 tới 1996, trong 56 năm Mỹ đã chi 8,890 tỷ đô la (giá tiền ngày nay) trong việc chế tạo vũ khí nguyên tử. Người ta ước lượng từ 1945 Mỹ đã chế tạo hơn 70,000 đầu đạn nguyên tử, nhiều hơn tổng số đầu đạn nguyên tử của các nước trên thế giới cộng lại (Wikipedia -Nuclear weapons and the United States)
Hoa kỳ có những hạm đội hùng hậu trấn đóng khắp nơi trên quả địa cầu
Về Hải quân, lực lượng Hàng không mẫu hạm của Mỹ nay là 10 tầu khổng lồ (trên100 ngàn tấn) hiện dịch, hai tầu trừ bị và 10 Hàng không mẫu hạm loại trung bình cho trực thăng và máy bay phản lực lên thẳng, tổng cộng 20 chiếc. Các nước khác chỉ có một số giới hạn Hàng không mẫu hạm không đáng kể, loại nhỏ hoặc trung bình, chưa nước nào kể cả Nga đóng được HKMH loại lớn 100 ngàn tấn, mà chỉ vào khoảng dưới 60 ngàn tấn: Nhật 4 chiếc, Pháp 4 chiếc, Ai cập 2, Ý 2, Úc 2, Nga 1….nhiều nước mua lại những tầu cũ cho có thôi
Sẽ không bao giờ có quốc gia nào, kể cả Nga hy vọng đóng được HKMH lớn trên 100 ngàn tấn vì nó vô cùng tốn kém (từ 10-15 tỷ) đòi hỏi khoa học kỹ thuật rất cao. Trên thế giới sẽ không bao giờ một nước nào có lực lượng Hải quân, HKMH đối địch được với Mỹ.
Trung Cộng nay giầu hơn xưa, họ dồn tiền vào trang bị quân sự, hải quân nhưng khoa học, kỹ thuật còn yếu kém. Cách đây khoảng 4 năm, một ông Đại Tướng Nhật tuyên bố Không quân, Hải quân Hoa Lục còn lạc hậu từ 10 cho tới 20 năm so với Nhật về vũ khí và huấn luyện, bây giờ mà còn xử dụng loại tầu ngầm chạy bằng dầu cận, mở máy là bị phát hiện và bị đánh chìm ngay.
Lời tuyên bố đã được phổ biến trên truyền thông báo chí. Ông cũng nói nếu có chiến tranh tại Biển Đông, Hải quân Nhật sẽ đánh tan Hải quân Trung Cộng chỉ trong vài ngày. Người Nhật thách thức như vậy mà Hoa Lục không thấy lên tiếng. Ngay cả trong nước (VN CS) cách đây 3, 4 năm nhiều bài nhận định cho biết nếu có thủy chiến giữa Hoa Lục và Nhật thì phần thắng chắc chắn về phía người Nhật
HKMH của Tầu chỉ để huấn luyện thôi
Tập Cận Bình tham vọng quá lớn, đã cho chế tạo HKMH bắt chước Mỹ đưa hạm đội đi khắp năm châu, một HKMH nay trị giá 14, 15 tỷ theo lời bà Giao Phan người Mỹ gốc Việt, đã là Tổng giám đốc công trình đóng tầu Gerald Ford
Tại Biển Đông từ trước đến nay Trung Cộng chỉ chèn ép những nước nhược tiểu, nhất là nước CS như Việt Nam, VN không phải là đồng minh của Mỹ họ cũng là CS. TC không dám công khai ăn hiếp các nước thân Mỹ như Mã Lai, Singapore, Phi Luật Tân..
Kết Luận
Nhiều người nói ông Donald Trump nay gặp nhiều khó khăn do Trung Cộng gây ra, họ có lợi thế là nước độc tài có thể bắt dân chịu đựng nhưng Mỹ là nước dân chủ nên người dân có thể chống lại chính phủ nếu có chút khó khăn. Dù sao kinh tế Hoa Lục nay vẫn chỉ là kinh tế chỉ huy khác với kinh tế tự do của Mỹ
Nay Hoa Lục phải đương đầu với cuộc nổi dậy Hồng Kông, một Thiên An Môn thứ hai khó khăn nhiêu khê gấp bội lần khó khăn của Mỹ. Nguyên do Tập Cận Bình quá thiển cận, tham lam ngu xuẩn hơn Mao. Thập niên 50, trên tờ Paris Match Mao trả lời một câu hỏi về Hồng Kông, ông nói muốn lấy lại nhượng địa này chỉ cần một cú điện thoại (un coup de telephone), nhưng ông đã không đòi mà chỉ để giao thương, có lợi cho kinh tế Hoa Lục.
Họ Tập đang hù dọa dân Hồng Kông bằng võ lực nhưng tình hình đã đổi thay, nay Hoa Lục đã sống trong quỹ đạo thế giới không thể làm càn được. Trường hợp một Thiên An Môn thứ hai sẩy ra, nền kinh tế TC sẽ suy sụp ngay, các nước sẽ không ai dám buôn bán với Tầu đỏ chưa kể những biện pháp trừng phạt của phương Tây và cả thế giới.
TC còn hăm dọa sẽ chiếm Đài Loan, một tỉnh của Trung Quốc, mới đầu dỗ ngon ngoạt, sẽ cho Đài Loan tự trị nhưng từ lâu họ chỉ đòi TC bỏ CS theo chế độ dân chủ tự do thì họ theo về
“Khi nào đằng ấy tự do, đằng ấy chẳng gọi thì đây cũng bò về”
Nay lại đèo thêm cái cái của nợ Hồng Kông, những mánh khóe gạt gẫm các nước nhược tiểu như một vành đai, một con đường chẳng lòe được ai.
Người dân Mỹ bầu cho một người chống Tầu nên đã chọn Trump, ông ta đã viết sách, báo nói về mối nguy hại của Trung Cộng. Từ TT Clinton, đến Bush con và nhất là Obama đã quá dễ dãi, họ nuôi Trung Cộng cho béo để gây hậu họa cho nước Mỹ. Bọn tài phiệt ham lời nhờ bóc lột khối nhân công rẻ mạt, nhắm mắt vì tiền gây nhiều thiệt hại cho nước Mỹ.
Trong thời gian còn tranh cử 2016, các nước trên thế giới đều nơm nớp lo sợ Donald Trump đắc cử vì ông ta tuyên bố sẽ buộc Nhật, Đại Hàn phải đóng góp thêm chi phí quân sự, Mỹ không có khả năng lo cho họ như trước. Đối với khối NATO, ông cũng cho biết sẽ buộc các nước thành viên phải đóng 2% GDP cho Ngân sách quốc phòng, Donald Trump ra vẻ không tha thiết với các đồng minh
Thăm dò cùa truyền thông, báo chí cho thấy bà Clinton có tới 70%, 80% hy vọng thắng cử, bà ta hươu hươu tự đắc. Các nước NATO cũng như Nhật, Hàn… yên tâm vì các thăm dò này, họ đều ủng hộ bà Clinton.
Đùng một cái, tối 8-11-2016 sau khi đếm phiếu, tin ông Donald Trump thắng cử y như trái bom nguyên tử nổ rung chuyển cả nước Mỹ và quả địa cầu. Gia đình ông, bầu đoàn thê tử tề tựu đông đủ đêm ấy để mừng chiến thắng oanh liệt.
Kết quả sau khi đếm phiếu Donald Trump được 304 phiếu Cử tri đoàn, Bà Clinton được 227 phiếu, chênh lệch 77 phiếu.
Bà Clinton viết hồi ký chỉ trích lối bầu cử Mỹ bất công vì bà hơn ông Trump gần 3 triệu phiếu phổ thông (2 triệu 869 ngàn) mà vẫn thua.
Chuyện thật lạ lùng và buồn cười, bà là ứng cử viên Tổng thống, là một chính trị gia nhiều kinh nghiệm mà không biết luật bầu cử Mỹ: Từ thời lập quốc đến nay người ta bầu theo Cử tri đoàn, họ đề rõ “Tổng cộng có 538 vị Đại biểu cử tri họp lại để bầu Tổng thống, ai đủ 270 phiếu Cử tri đoàn thì đắc cử”. nguyên văn như sau:
“ 538 members of electoral college
270 electoral votes needed to win”
Người ta chỉ tính theo phiếu Cử tri đoàn, phiếu phổ thông vứt đi, dù có hơn ba, bẩy triệu cũng vứt vào thùng rác, hễ ai được 270 phiếu Cử tri đoàn là thành Tổng thống.
Bà và các vị chức sắc Dân Chủ đề nghị đưa ra Quốc hội xin sửa đổi luật bầu cử theo phổ thống đầu phiếu, người ta đã thử rồi nhưng bất thành vì rất nhiều tiểu bang sẽ không tham gia bầu cử, họ rút ra ngay. Nhờ bầu theo Cử tri đoàn mà ông Bill Clinton ở một tiểu bang khỉ ho cò gáy mới có cơ hội thành Tổng thống Mỹ năm 1993 và cũng nhờ đó mà bà Clinton được ứng cử Tổng thống như ngày nay Các ông Dân chủ quen cái đường lối Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, Nhân dân làm chủ không hợp thời
Cac Tổng thống Bill Clinton, Bush con, nhất là TT Obama đã nuôi Trung Cộng cho béo để gây nguy hại cho nước Mỹ, họ dễ dãi cho bọn tài phiệt tối mắt vì tiền. Thời Clinton Tổng thống được phần trăm khi giới thiệu các công ty Tầu làm ăn với Mỹ (báo đăng). Nay các nước không ủng hộ cuộc chiến mậu dịch nhưng người dân vẫn thích Chính phủ đánh Tầu vì nó nguy hiểm cho đất nước.
Nhiều thông tin đối lập cho rằng các nông dân sẽ biểu tình chống Trump vì không bán được sản phẩm, họ có bị thiệt hại nhưng không đến nỗi như vậy, đường lối đánh phá của đối lập giống như năm 2016 lỗi thời và không được dân Mỹ ủng hộ