Câu chuyện hai vị Tổng Thống

Cac Bai Khac

No sub-categories

Câu chuyện hai vị Tổng Thống

Tác giảNguyễn Thượng Vũ – Ngày đăng: 2018-12-08

Thưa các anh chị

Hôm nay xin phép chia xẻ với các anh chị câu truyện của hai vị Tổng Thống, một vị già 94 tuổi, vừa qua đời và 1 vị trẻ 41 tuổi, hãy còn sống.

Hai vị đó là Tổng Thống H.Bush và Tổng Thống Macron.

Tổng Thống H Bush qua đời, 8 tháng sau khi bà Barbara Bush, vợ ông ta chết, sau hơn 70 năm chung sống.Trong đời tôi cũng thấy nhiều trường hợp như vậy, khi thấy ngưởi vợ thân yêu qua đời sau 50-60 năm chung sống thì người chồng mất hết tất cả nghị lực tiếp tục cuộc sống nữa và cũng ra đi.Trong cuộc đời của mình, tổng thống H Bush đã trải qua bao nhiêu cuộc thăng trầm, bao nhiêu lần suýt chết, bao nhiêu lần vinh quang.Ông ta cũng hiểu là bao nhiều giầu sang, vinh nhục, tiền tài, danh vọng , vào lúc cuối cuộc đời thì cũng không còn quan trọng nữa.Cái quan trọng là sống thật tình với chính mình, với lòng thương chân thành với những người khác, kể cả súc vật sống chung quanh trong nhà mình.




Khi ông chết đi, con chó của ông cảm thấy quá đau thương, không chịu rời xa quan tài ông.

Trước khi TT Bush qua đời, ông để lại di mệnh cho gia đình là phải mời ông bà TT Trump tới tham dư tang lễ.

Trong mùa tranh cử, ông Trump đã đả kích Jeff Bush con trai ông rất nhiều, vì Jeff Bush có 1 địa vị lấn áp tất cả ừng cử viên Cộng Hoà khác, kể cả Trump.

Ông Trump đã thành công khi cho dân chúng Mỹ chấp nhận những lời chỉ trích diễn tả Jeff Bush là cậu con nít, không có kinh nghiêm, không có tài năng làm Tổng Thống Hoa Kỳ, và Jeff Bush thất bại, bị loại ngay trong những tháng đầu và tự ý rút ra không ứng cử nũa.

Sự đả kích của ông Trump hết sức tàn nhẫn và cũng hết sức hữu hiệu.

Tổng Thống H Bush hiểu là khi tranh cử, người ta dùng các lời lẽ “chính trị” không đẹp để tô mầu lên các địch thủ của mình, để loại bỏ địch thủ.

Khi ông H Bush ra ứng cử trong thập niên 80, người đối thủ quan trọng nhất của ông là Ronald Reagan, ông Bush đả chê Reagan là dùng các thủ thuật “phù thuỷ” để mê hoặc dân chúng Mỹ về kế hoạch kinh tế của Reagan “woodoo economics”.

Tuy vậy, ngay sau khi được lựa chọn làm ứng cử viên Tổng Thống Cộng Hoả, ông Reagan đã mời H Bush làm ứng cử viên Phó Tổng Thống của mình và H Bush nhận lời ngay.

Cũng vì vậy, trước khi qua đời TT H Bush đã không hề thù giận ông Trump đã dùng lời lẽ nặng nề để đả kích con trai mình.

Ông đã để di mệnh căn dặn TT W Bush phải mời TT Trump tới tham dự tang lể của mình.

Hành động quân tử này khác hẳn với phong cách một thượng nghị sĩ khác, qua đời cách đây vài tháng đả không những không mời TT Trump tới dự tang lễ, mà lại còn báo cho nhiều cơ quan báo chí, TV , Truyền Thông khắp thế giới là ông ta cấm không cho TT Trump tới tham dự tang lễ.Tôi rất thích thú và ấm lòng khi thấy TT Trump kính cẩn, đứng nghiêm, chào theo kiểu nhà binh, quan tài của vị cưu Tổng Tư Lệnh quân lực Hoa Kỳ.

TNS John Mc Cain, người bị TT Trump chê “không phải là người hùng” khiến nảy sinh mối hận thù không nguôi


Nhìn hai bức hình quan tài với con chó trung thành và cái chào vinh biệt của kẽ đi sau, tôi hiểu tại sao có những người làm Tổng Thống và có những người không bao giờ làm được Tổng Thống.

Nghĩa Tử là Nghĩa Tận, nếu sau khi tôi chết, những kẻ thù địch của tôi, lại thắp nén hương và nghiêng mình vinh biệt trước quan tài của tôi thì tôi vui mừng lắm, chứ không bao giờ nghĩ đến việc cấm ai tới dự tang lễ cả.

Người Trung Hoa ngày xa xưa hay có lời doạ nạt con cái bất hiếu, bất nghĩa là sau này khi cha mẹ qua đời sẽ không cho phép trở về quấn khăn tang, thắp hương đi theo quan tài nữa.

Không ngờ tục lệ mà người Trung Hoa cũng đã quên cả thế kỷ nay rồi, vẫn còn lưu lạc sang bên Hoa Kỳ này.

Ông Tổng Thống thứ 2 mà tôi nhắc tới đây , hãy còn sống. Ông mới có 41 tuổi mà thôi.

Ông Macron là người rất thông mình, rất tài giỏi.

Nếu không thông mình tài giỏi thì làm sao thắng cử được làm Tổng Thống nước Pháp sau khi nhẩy vào chính trị không tới 2-3 năm.

Nhưng ở đời có những người khôn quá, hoá dại.

Ông Macron làm Tổng Thống nước Pháp, nghĩa là trách nhiệm của ông là bảo vệ nước Pháp, làm đủ mọi cách để đưa nước Pháp tới vinh quang, thịnh vượng, mang an toàn kinh tế xã hội cho người dân.

Một trong những việc tuyên bố đầu tiên của TT Macron là mình định ông là một người globalist , một công dân của hoàn cầu chứ không hẳn là một người nationalist, phục vụ tiên quyết cho quốc gia Pháp.

Ông gọi các người theo chủ nghiã nationalism là “Traitor” kẻ phản bội.

Gần đây ông quyết định tăng thuế về Xăng, Nhớt để bắt các người đi xe hơi hay dùng xăng nhốt để chạy máy trong kỹ nghệ, trong công thương mại, phải trả tiền cao lên rất nhiều,



Luật tăng giá xăng, nhớt là một gánh quá nặng đối với người dân Pháp trung lưu và nghèo.

Giá xăng tăng thì tất cả vật giá các hàng hoá, các đồ ăn, các máy móc kỹ nghệ, giá xe hơi, xe đạp đều tăng lên vì phải cần xăng nhớt mới sản xuất được các sản phẩm đó.

Mọi người thuộc giới nghèo và trung lưu biểu tình phản đối, thì ông TT Macron tuyên bố với báo chí, truyền thông rằng đó là một thiểu số côn đồ, du thủ, du thực bạo động, phá hoại, làm hại an ninh công cộng.

Cái buồn cười là TT Macron tăng thuế không phải vì ngân quỹ thiếu tiền, ông tăng thuế vì ông không muốn mọi người dùng xăng nhớt vì ông nghĩ là có hại cho toàn thế giới.

Khi tôi đang viết dòng chữ này thì TT Macron vừa ra lệnh thu hồi luật tăng giá xăng nhớt vì ông thấy phản ứng của quần chúng quá thiệt hại cho an ninh quốc gia, kinh tế quốc gia.

Tăng thuế trong khi ngân quỹ quốc gia không cần thêm tiền, tăng thuế vì ông tin vào việc ông có thể ép dân chúng Pháp phải theo triết lý của ông và không dùng tối đa xăng nhớt nữa.

Đối với tôi, đó là khôn quá hóa dại.

Một kẻ đang nhiên thành Tổng Thống, nắm quyền hành trong tay. Họ tự coi là họ có quyền áp đặt cách suy nghĩ của họ trên toàn dân.

Việc này, nếu dùng phương ngữ của học giả Huỳnh Văn Lang, phải gọi là sự cường điệu của chính quyền. “The arrogance of power”.

Một vài suy nghĩ nông cạn, nếu thấy quá ngu si, xin các anh chị tha thứ.

Rất thân mến

Nguyễn Thường Vũ