Ai đang làm khánh kiệt đất nước? (Phần 9-10-11-12)
Quí độc giả thân mến,
Cuộc sâu xé giữa các phe cánh trong nội bộ ÐCSVN đang ngày càng quyết liệt, một mất một còn, tranh quyền giựt của với nhau không còn e dè nữa mà đã đến mức công khai sống chết .
“Sống chết mặc bây – tiền thầy bỏ túi” nay đã bỏ xa tình đồng chí thắm thiết hồi còn trong bưng, bụng đói meo, sau khi cướp được chính quyền tại miền nam sau đó thì mạnh ai nấy trở thành tiền rừng bạc biển (vì nhờ bán rừng vừa bán biển), mạnh ai nấy hốt, hốt từ cướp của “ngụy quyền” sau 75, rồi cướp cạn của tư sản, tiểu thương, dân thường và đến nay thì hốt đủ thứ, cái gì hốt được là hốt ngay kể cả từ tay “đồng chí” của mình thì đất nước VN nầy … ôi thôi đang trở thành bãi giang hồ gió tanh mưa máu bởi những tên ngu đặc nhưng luôn tự vỗ ngực (không biết ngượng mà cũng chả biết nhục) cho mình là “đỉnh cao trí tuệ loài người” là “cái nôi của văn minh nhân loại” , xây thì dỡ nhưng láo thì không ai bằng còn đập phá, biến của người thành của mình thì vô địch.
Gần đầy xuất hiện “chuyện dài nhiều tập” Ai đang làm khánh kiệt đất nước? của tác giả Dương Vũ được gởi ra ngoài qua Mạng Dân Luận về chuyện “phòng the lắm thối của CSVN” nay đã lên đến tập 12 gồm toàn chuyện “thâm cung bí sử của bọn cướp đỏ” tại sao lại có phe bỏ công gom tin mật rồi xì ra ngoài chỉ tổ làm tầy quầy thêm trong nội bộ vì rất dễ hiểu chả nhẽ khi … “ngươi chém ta tại sao ta không chém lại” ???
Chuyện các phe CS chém nhau làm cho người viết bổng nhớ lại chuyện cá trê chém nhau sau 30.04.75 trên sông rạch làm dân nam bộ đồn rầm lên rằng CS cắn nhau. Thật đúng, chỉ một thời gian ngắn thì xảy ra chuyện MTGPMN được CSBV cho đi “mò tôm”, nhóm “tập kết” cho về nhà uống “trà dối”, hay cho ăn thịt “gấp liền tay chả miếng nào”.
Ai nghĩ rằng các phe CS chém nhau sẽ không bao giờ kết cuộc chỉ đến khi nào có 1 bên ngã gục mới thôi có lẽ người đó hiểu CS, vì khi CS từ đáy vô sản lên thành tư sản đỏ, không như tư bản xanh – khi đến đường cùng thì bỏ của chạy lấy người – nhưng tư sản đỏ thì dữ tợn hơn, ranh hơn vì của cải có được là từ của người khác nên khi đến đường cùng thì hay dở thủ đoạn “điệu hổ ly sơn” là lấy của ngươi đở của ta hay dùng mạng ngươi để đở mạng mình … cho nên chuyện dài 12 tập của tác giả Dương Vũ không có gì là lạ.
Nhưng nay cá trê đỏ lại chém nhau (trê trắng đã độc rồi còn trê đỏ thì hết thuốc chữa) như vậy thì kỳ nầy cánh nào sẽ gục … MTGPMNam hay MTGPMBắc phải chờ xem. Khi một nhóm ngã rồi thì nhóm còn lại ta diệt dễ hơn !!!
Suy cho cùng có lẽ tác giả dùng sai chữ cho tựa bài mình vì đối với CS làm gì có tổ quốc hay đất nước, đối với họ chỉ có “tổ quốc XHCN”, nhưng nếu hỏi ngược lại XHCN là gì thì sẽ thấy ngay cả trăm “Tiến sĩ” (XHCN), hàng ngàn Phó TS và cả hàng chục ngàn GS- Phó GS lên gân “phun châu nhã ngọc” ào ạt hàng triệu chữ , nhưng nếu hỏi thêm là nó ở đâu, thì lại không một ai , dù một người cũng không chỉ ra được !!! (sao lạ vậy).
XHCN đang ở Trung Cộng ư, cứ xem Tướng CS thứ thiệt Từ Tài Hậu – Phó chủ tịch quân ủy trung ương của QÐNDTQ, một quân đội có quân đông nhứt thế giới, khi bị bắt thì phải dùng đến 6 đến 8 chiếc xe tải thứ chở vũ khí hạng nặng để chở tài sản bị tịch thu gồm đá quí, ngọc ngà, châu báo, tiền Mỹ, tiền Euro … thì thử hỏi Tướng CS là vô sản hay TC là XHCN ? nếu không như vậy chỉ còn lại Bắc Hàn là XHCN thứ thiệt ?. Nhưng Chủ tịch Kim con lại đang bị LHQ & thế giới truy tố về tội chống lại con người, nếu Nga hay TC không phủ quyết tại HÐBA-LHQ thì sắp tới Kim con sẽ được triệu hồi ra trước Toà án quốc tế ?.
Tóm lại “tổ quốc XHCN” mà CSVN rao bán cho dân Việt gần 3/4 thế kỷ qua, một chỉ là tưởng tượng hai là không có, nhưng trong thực tế XHCN thực chất – một là cướp của, hai là giết người – thôi !!!
Một ÐCS như vậy cần được canh tân, cải tiến hay giải thể ?. Câu trả lời chúng tôi giành cho quí độc giả. BBT
Ai đang làm khánh kiệt đất nước? (Phần 9-10-11-12)
Dương Vũ
Ai đang làm khánh kiệt đất nước? (Phần 10)
Xét cho cùng, Hà Văn Thắm cũng không phải là tay vừa. Việc giàu lên nhanh chóng của những người như Hà Văn Thắm thì việc bị bắt cần phải xét một cách công bằng. Số tiền có được hang năm có thực sự đến từ sự làm ăn chính đáng không? Dễ dàng có thể biết được sự minh bạch thông qua hệ thống kế toán thuế. Tuy nhiên, đáo tụng đình cần phải được định danh đúng tội với đúng hành vi vi phạm và nó phải được tiến hành với tất cả các thành phần dù là con cái thủ tướng cho đến xuất thân nghèo khó, từ anh con cái Ba Tàu hay tư sản thành thị.
Tuy nhiên, điều mà chúng ta nhận thấy, đằng sau sự bắt bớ này là những đòn kế nhằm triệt hạ đối thủ của những phe nhóm chính trị, băng đảng lợi ích nhóm. Và dường như người ta nhận thấy, hành động tiếp theo lại có thể là sự thoả hiệp và dân lành mới là nạn nhân chứ không phải là những người như Thắm hay ai đó.
Liệu có thể tin, “trận đấu” này một mất một còn? Nhưng lịch sử cho thấy, “cãi nhau” xong rồi ta lại về. Và rồi sự thỏa hiệp lên ngôi như bao “trận chiến” tưởng như có thể “hạ màn” và một tương lai tốt đẹp đang chờ đón dân tộc này nhưng rồi hy vọng bao nhiêu lại thất vọng bấy nhiêu!
Về vụ việc diễn ra, như đã trình bày, nó liên quan mật thiết đối với uy tín của giới lãnh đạo hành pháp mà sắp được định danh tại cuộc bỏ phiếu của Quốc Hội sắp tới.
Trong phần này, xin được đưa ra những thông tin về kinh tế xã hội, với những số liệu mà ai đọc xong cũng hiểu được Chính Phủ đã lừa tất cả chúng ta, lừa từ dân chúng cho đến các đại biểu Quốc Hội, những người bầu ra họ như thế nào.
Câu nói quen miệng của Thủ tướng là kinh tế vĩ mô tiếp tục được duy trì ổn định, lam phát thấp, các lĩnh vực như nông nghiệp, công nghiệp, dịch vụ, xuất nhâp khẩu tiếp tục tăng trưởng, xuất siêu cao hơn năm trước, việc thực hiện tái cơ cấu kinh tế được triển khai và đạt một số kết quả rõ hơn năm trước. Rồi thì ông nào bé hơn ông X cũng nói vậy. Nói như một câu mẫu, nói như trước tác. Rồi thì báo chí chính thống cũng câu đó copy and paste.
Phát biểu hôm khai mạc toà nhà mới, Thủ tướng nói, 9 tháng tăng GDP là 5,54% và ước đạt 5,8% cả năm. Thực tế ai cũng hiểu, Chính Phủ nói con số nào thì biết con số đó và thực tế không cao như thế. Cho dù có đạt 5,8% và năm 2015 đạt 6,2% thì vẫn thấp hơn năm 2011 là 6,24% chưa phục hồi tăng trưởng. Vì thế có nên được đánh giá cao?
Ai cũng biết, GDP tăng cao vừa qua chủ yếu nhờ khu vực đầu tư nước ngoài (FDI), tăng giải ngân vốn ODA, vốn trái phiếu chính phủ, tăng khai thác dầu thô (gần 1 triệu tấn và giá dầu cao hơn dự kiến, trung bình 110USD/thùng).
Liệu có tin được con số tăng 5.8% GDP cho 9 tháng đầu năm?
Trong 9 tháng đầu năm, tăng trưởng tín dụng rất thấp, chỉ đạt 4.07%, trong khi doanh nghiệp chủ yếu dựa vào tín dụng. Tổng đầu tư xã hội giảm (năm 2014 ước 30,1% GDP so với 30,4% năm 2013), trong đó đầu tư từ ngân sách nhà nước giảm (từ 21,4% năm 2013 còn khoảng 20% năm 2014), doanh nghiệp tư nhân giải thể, ngừng hoạt động tăng 12,9% (44.509 doanh nghiệp). Vốn FDI thực hiện tăng thấp 1,1%, vốn đăng ký giảm 25% so với cùng kỳ năm 2013, chất lượng tăng trưởng chưa có chuyển biến gì.
Trong khi các năm trước, tín dụng tăng 30-40%/năm, tổng vốn đầu tư hơn 40%GDP nhưng tăng trưởng mới đạt 7%. Vậy có tin được lời Thủ Tướng? Phải chăng 3X coi các đại biểu Quốc Hội chỉ là nghị gật, chỉ là những con lừa muốn nói sao thì nói?
Có nực cười không khi chỉ có 1,84% thất nghiệp và chỉ số hài lòng của người dân là hơn 80%. Chắc vì đó là con số mà thủ tướng nghĩ rằng ông sẽ được 80% đại biểu quốc hội hài lòng tín nhiệm cao? Và tất nhiên Thống Đốc Ngân hàng Bình Ruồi phải thấp hơn chút ít chứ, 75% chăng?
Liệu có tin được vào những con số về tăng trưởng tín dụng, về nợ công?
Ngay khi vừa trở về từ Ấn Độ, 3X chủ trì phiên họp Chính Phủ bàn chủ yếu về nợ công. Mọi phát ngôn đều nói rằng, nợ công trong tầm kiểm soát. Đó phải chăng là sự phát biểu để “đập” lại phát biểu của Chủ Tịch Quốc Hội về năng lực yếu kém và về việc tiền ở đâu cho những việc cần tiêu; và cả việc tiền đã tiêu như thế nào?
Chỉ hôm trước thôi nói là OK cho mọi thứ thì ngay hôm sau Bộ Tài Chính công bố kế hoạch bán trái phiếu chính phủ ở thị trường nước ngoài, trị giá lên đến 1 tỷ đô la Mỹ. Không hết tiền thì việc gì phải bán? Vậy có tin được không? Một điều khốn nạn là luôn rêu rao rằng, tiền phải chi cho an sinh xã hội rất lớn, phải xây các công trình công cộng… vân vân và vân vân.
Về tín dụng, hết tháng 6 năm 2014 tín dụng mới tăng được hơn 2% so với tháng 12 năm 2013 thế mà tháng 8 đã tăng lên 4,07%, tháng 9 lên 5.61%. Trong 1 quý (Quý III năm 2014) tín dụng tăng gần 5%, ước gần 200 ngàn tỷ đồng. Nếu thực sự như vậy thì tình hình kinh tế phải khác. Hay con số chạy cho kịp kỳ họp Quốc Hội? con số làm đẹp báo cáo?
Và giữa con số của Ngân hàng Nhà Nước và của các tổ chức tín dụng quốc tế rất khác nhau.
Ví dụ: tháng 3 năm 2012, các ngân hàng thương mại nói nợ xấu là 4.47%; Ngân hàng nhà nước nói 8,6% còn Fiting rate nói là 13%. Moody’s nói nợ xấu là 15% tổng tài sản ngân hàng lên đến 860 ngàn tỷ trong khi Thống Đốc nói là 500 ngàn tỷ và còn xử lý được một nửa.
Với tư cách là nhà đầu tư, là người nộp thuế, tin vào ai đây?
Việc phát hành tiền trước đây phải thông qua Bộ Chính Trị, nay thì chả cần và ngay cả cơ quan quyền lực nhất Việt Nam là Bộ Chính Trị cũng chả biết nợ xấu là bao nhiêu. Cuối tháng 12 năm 2013 công bố nợ xấu là 3,61%, rồi lên 4,17% vào tháng 6 năm 2014 chiếm khoảng 8 đến 9% tổng dư nợ tín dụng nhưng Moody’s thì nói là 15%.
Điều mà ai cũng nhận thấy là việc để nợ xấu cao, kéo dài và xử lý chậm, không hiệu quả sẽ gây ách tách nguồn vốn dẫn đến kinh tế trì trệ và làm mất ổn định hệ thống ngân hàng.
Cơ cấu tăng trưởng về công nghiệp khu vực FDI chiếm tới 70% và tốc độ tăng trưởng chính nhờ khu vực này. Gia công vẫn chiếm tỷ trọng lớn, công nghiệp phụ trợ kém phát triển.
Trình độ, thiết bị, công nghệ lạc hậu, tụt hậu xa với thế giới. 76% máy móc thiết bị, dây chuyền công nghệ nhập khẩu là các thế hệ những năm 1950-1960, tụt hậu 2-3 thế hệ so với trung bình thế giới. Tính chung thiết bị hiện đại chỉ chiếm 10%, lạc hậu và rất lạc hậu chiếm tới 52%.
Là một nước nông nghiệp nhưng cây con giống chủ yếu vẫn nhập khẩu. Thức ăn chăn nuôi thì do nước ngoài chi phối. Công ty thức ăn chăn nuôi CP của Thái Lan giữ tới 80% thị phần thức ăn lợn, gà đã rơi vào tay người Trung Quốc. Không có công nghiệp chế biến và bảo quản. Hàng hoá nông sản chủ yếu xuất thô. Thỉnh thoảng, người Trung Quốc lên cơn động kinh, co giật thì ngay lập tức, nông sản tươi thối rữa khắp các cửa khẩu phía Bắc. Hai thứ đứng đầu là gạo và cà phê thì cà phê xuất thô và gạo thì luôn rẻ hơn Thái Lan trong khi nông dân luôn bị ép giá, tư thương Trung Quốc đi đến từng hộ gia đình để lừa đảo, làm giá.
Khu vực kinh tế dịch vụ tăng thấp hơn năm 2013, chỉ đạt 6.02% so với 6,25% của năm ngoái. Bất động sản vẫn bất động, các thị trường chứng khoán, tài chính, tiền tệ, thị trường lao động, thị trường khoa học công nghệ suy giảm.
Doanh nghiệp FDI chiếm tới 70% tổng kim ngạch xuất khẩu. Tăng trưởng xuất khẩu và xuất siêu chủ yếu nhờ khu vực này. Xuất siêu là do tổng cầu thấp, sản xuất trong nước trì trệ. Trong khi cả nền kinh tê xuất siêu 2 tỷ đô la mỹ là do xuất khẩu máy điện thoại di động của một nhà máy Samsung đã hơn 10 tỷ đô la Mỹ nhưng nhập siêu từ Trung Quốc đã hơn 20 tỷ đô la Mỹ chỉ tính riêng 9 tháng đầu năm 2014.
Tái cơ cấu kinh tế không chuyển biến. Đấu giá cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước chả ai mua. Có doanh nghiệp chào chỉ bán được 27% cổ phần chào bán. Cá biệt có doanh nghiệp chỉ bán được 2% cổ phần chào bán. Thoái vốn đầu tư ngoài ngành của doanh nghiệp nhà nước tới này mới chỉ có 20%.
Đầu tư công giảm chẳng qua hết vốn. Nếu có vốn trở lại thì lại tiếp tục dàn trải.
Chẳng hạn như việc xây sân bay Long Thành, không kiếm đâu ra tiền, kể cả tìm vốn ODA. Đinh La Thăng dùng mọi thủ đoạn truyền thông để lobby cho việc xây sân bay Long Thành. Nào là cho đăng báo bêu xấu Tân Sơn Nhất là 1 trong 10 sân bay tệ nhất Á Châu; nào rằng không thể phát triển được thành phố Sài Gòn vì vướng sân bay; nào thì phải đón đầu tăng trưởng, biến Long Thành thành điểm trung chuyển khách của khu vực; nào thì phía nam cần hai sân bay.
Trong khi chỉ cần tối đa 2 tỷ đô la là có thể nâng cấp sân bay Tân Sơn Nhất lên nhiều lần nhưng chính phủ và Bộ Giao Thông vẫn muốn xây sân bay Long Thành với số tiền lên đến gần 19 tỷ đô la Mỹ. Đinh La Thăng rất hiểu giá trị phần trăm của xây dựng cơ bản.
Ách tách lớn nhất là ách tách thể chế, tồn kho lớn nhất là tồn kho thể chế. Thậm chí Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh còn đăng đàn Quốc Hội để kêu gọi đổi mới thể chế mới hòng thay đổi.
Số giờ nộp thuế của các doanh nghiệp Việt Nam là 800 giờ/năm trong khi các nước ASEAN-6 chỉ là 170 giờ/năm, gấp 5 lần so với họ. Hoàn thành thủ tục để khởi công một dự án nhóm C ít nhất 400 ngày và nhóm A là 450 ngày.
Vì sao cải cách hành chính đã làm cả chục năm, năm nào cũng công bố kết quả tích cực mà số giờ doanh nghiệp phải nộp thế cao đến thế? Thời gian làm thủ tục đầu tư lâu đến thế?
Năng suất, hiệu quả, năng lực cạnh tranh rất thấp. Năng suất lao động so với Singapore bằng 1/15, với Nhật là 1/11, 1/10 với Hàn Quốc, 1/5 với Malaysia và 2/5 so với Thái Lan. Năng lực cạnh tranh quốc gia của Việt Nam là 68/144, đứng vị trí thứ 6 trong ASEAN.
Trong khi Campuchia có thể sản xuất được ô tô thì chúng ta vẫn đi lắp ráp thuê. Cái ốc vít cũng không làm được. Đề án đổi công nghiêp hoá, hiện đại hoá được đề ra 20 năm nay chả lẽ chỉ để hội thảo, học nghị quyết và tiêu tiền?
Việc thành lập công ty mua bán nợ VAMC thực chất chỉ là trò hô biến nợ xấu trên giấy tờ. Công ty này không có tiền để tham gia mua bán. Với số vốn chỉ 500 tỷ mà VAMC đã mua bán và cơ cấu lại số nợ xấu lên đến hơn 50 ngàn tỷ đồng. Chắc với khả năng đó, anh Bình Ruồi xứng đáng được nhận giải Nobel kinh tế chứ không phải là chỉ một nửa giải như anh từng nói. Và các nước Phương Tây như Anh, Mỹ, Châu Âu phải nên cắp sách đến Việt Nam mà học anh Bình Ruồi về giải quyết khủng hoảng kinh tế.
Tình hình căng thăng nhất là nợ công thì chính phủ không công khai. Tăng nhanh, vượt ngưỡng không cho phép. Phát hành trái phiếu, đi vay nợ nước ngoài để tiêu nhưng thực tế lương cho người lao động không được tăng. Dự kiến nợ công năm 2014 là 60,3% và năm 2015 là 64%. Liệu có tin được con số này không khi mà cả Bộ Chính Trị và Quốc Hội đều không được báo cáo đây đủ và an toàn. Ngưỡng cho phép tối đa là 65% GDP, vậy có phải ai đó cố tình hạ xuống một chút để làm đẹp con số cho hết nhiệm kỳ?
Cần phân tích kỹ hơn ở chi tiết này. Nợ công năm 2013 là 54,2% GDP, giảm 2% so với con số báo cáo Quốc Hội chẳng qua là do đồng Yên của Nhật mẩt giá, làm nợ nườc ngoài của Việt Nam bằng đồng Yên giảm khoảng 65-70 ngàn tỷ. Nếu như đó là điều may mắn thì cũng có lúc rủi ro. Bởi có lúc nó tăng nhưng báo cáo không đề cập đến chi tiết này. Thứ hai là nợ công chỉ tính theo luật quản lý nợ công, chưa tính các khoản nợ khác của ngân sách nhà nước (đã vay để chi nhưng chưa trả). Cuối năm 2013, khoảng 160 ngàn tỷ, gồm nợ quỹ hoàn thuế giá trị gia tăng là 33,5 ngàn tỷ; nợ phí quản lý và cấp bù lãi suât ngân hàng phát triển và ngân hàng chính sách xã hội là 12,7 ngàn tỷ; nợ các khoản chi cho các dự án được đầu tư từ ngân sách nhà nước là 53,2 ngàn tỷ đồng; nợ xây dựng cơ bản của ngân sách địa phương là 40 ngàn tỷ; nợ quỹ bảo hiểm xã hội là 22,5 ngàn tỷ.
Một điều đau lòng khác là nợ công liên quan đến sự thua lỗ của doanh nghiệp nhà nước mà thực tế là nhà nước phải trả nợ thay, bảo lãnh phát hành trái phiếu đảo nợ hoặc chuyển nợ của DNNN này sang DNNN khác trả thay.
Thực tế, nhiều báo cáo cho biết, nợ công đã lên đến 100%GDP.
Đáng lo ngại là nợ phải trả tăng nhanh, đã vượt mức an toàn cho phép. Năm 2013 trả nợ bằng 22,5% tổng thu ngân sách nhà nước; năm 2014 là 25,5% (có số liệu nói là 26,7%), vượt ngưỡng 25% cho phép. Năm 2015 thì còn cao hơn nhiều, dự kiến là 30% tổng thu NSNN.
Ngân sách nhà nước đã không đủ để trả nợ. Phải đi vay để trả nợ và đảo nợ ngày càng nhiều (cao hơn dự kiến): năm 2013 là 40 ngàn tỷ, năm 2014 là 77 ngàn tỷ (dự kiến ban đầu là 70 ngàn tỷ) và ước năm 2015 là 130 ngàn tỷ (ban đầu ước là 105 ngàn tỷ).
Xu hướng này tiếp tục thì vỡ nợ công là rất lớn.
Nghe nói anh 3X đã có mọi phương án đối phó với sự đổ vỡ rồi. Anh sẽ đăng đàn Quốc Hội, rơm rớm nước mắt nói câu: I AM SORRY!. Dân Việt giàu lòng vị tha chắc lại một lần nữa quên ngay mà. Rồi thì động viên nhau, thực ra đang ăn sắn chuyển ăn khoai thì cũng vẫn vậy thôi mà!
Trong khi đó thu ngân sách nhà nước thì khó khăn. Tốc độ tăng thu giảm, tỷ lệ chi đầu tư phát triển giảm. Năm 2012 là 27,5%; năm 2013 là 21,4%; năm 2014 là 20% tổng thu ngân sách nhà nước; năm 2015 dự kiến chỉ còn khoảng 17-18%.
Trong khi đó, chi thường xuyên vẫn tăng từ 61,5% năm 2011 lên 70% tổng chi NSNN năm 2014. Chi trả nợ tăng cao (nhưng vẫn không đủ phần đi vay, đảo nợ). Bội chi NSNN cao, kéo dài. Bội chi năm 2015 dự kiến là 5% và cuối năm 2015 sẽ còn hơn 5% (cao hơn chỉ tiêu đại hội Đảng là 4,5%).
Xu hướng doanh nghiệp tư nhân giải thể, ngừng hoạt động tăng nhanh, và chưa thể ngăn chặn được. Năm 2011 là 53.922 doanh nghiệp giải thể; năm 2012 là 54.261 DN; năm 2013 là 60.737 DN và 9 tháng đầu năm 2014 là 44509 doanh nghiệp giải thể, ngừng hoạt động.
Một thể chế hoàn hảo, chặt chẽ dưới sự điều hành kinh tế của ngài thủ tướng sáng suốt mà cái ốc vít, cái sạc điện thoại cũng không làm được.
Chặt chẽ đến mức mà 5 tuyến đường sắt đô thị ở Hà Nội và Sài Gòn đều chậm tiến độ đến 2-3 năm, vốn đầu tư tăng nhiều lần và rồi dân lại gánh chịu hậu quả. Rồi thì tuyến Cát Linh Hà Đông lại phải dừng do có tai nạn trong thi công.
Sự chặt chẽ đến mức để người nước ngoài vào lừa cả trăm triệu đô như vụ của Phạm Thị Bích Lương ở Ngân hàng Nông nghiệp với số tiền lên đến 120 triệu đô la.
Trong khi cố gắng tìm mọi cách để bỏ tù luật sư Lê Quốc Quân về tội trốn thuế mà suy cho cùng, chứng cứ chẳng qua là sự áp đặt khi mà cơ quan thuế đã quyết toán rồi nhưng cơ quan an ninh lại cố tình ép án. Thì lại để cho các công ty nước ngoài trốn thuế cả chục năm trời như coca cola hay metro cash&carry. Metro làm ăn ở Việt Nam 12 năm thì 11 năm báo lỗ, không nộp thuế cho Việt Nam nhưng vẫn được cấp hàng trăm ha đất ở những vị trí đẹp để xây dựng 19 trung tâm bán hàng ở các thành phố lớn và vừa rồi bán lại cho doanh nghiệp Thái Lan mà thực chất là dân Ba Tàu với giá gần 900 triệu USD.
Hệ thống công an hùng hậu của thủ tướng ở đâu? Hay chỉ quen bắt nạt những kẻ bần cùng? Hay còn điều bất thường gì nữa?
Ngân hàng Phương Nam thua lỗ khủng khiếp, âm vốn chủ sở hữu đến hơn 11 ngàn tỷ đồng, lỗ luỹ kế 15 ngàn tỷ đồng và nợ xấu hơn 23 ngàn tỷ đồng (45,6%) vì sao vẫn được thống đốc Bình Ruồi ưu ái?
Vì sao Trầm Bê nợ của Phương Nam lên đến 30 ngàn tỷ và nợ Sacombank hơn 15 ngàn tỷ với tài sản đảm bảo không đủ đìều kiện thế chấp mà vẫn bình an vô sự? Chưa có ai nhắc đến vai trò của Thống Đốc thì phải?
Như phần trước đã nói, Phạm Công Danh nợ của Phương Nam gần 2 ngàn tỷ, nợ của BIDV và OCEANBANK hơn 5 ngàn tỷ và không có khả năng trả nợ nhưng vẫn được chấp nhận làm Chủ Tịch Ngân hàng Xây Dựng. Mặt khác, Phạm Công Danh là người có tiền án với án 6 năm tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản XHCN, lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản XHCN và lừa đảo chiếm đoạt tài sản công dân nhưng vẫn được chấp nhận để mua lại ngân hàng khác và thành lập ngân hàng Xây Dựng. Khi đựoc bầu làm chủ tịch ngân hàng này năm 2012 thì ngân hàng âm vốn chủ sở hữu khoảng 5 ngàn tỷ. Nhưng hơn 1 năm sau (tháng 6 năm 2014) âm vốn chủ sở hữu, thua lỗ, mất cân đối 25 ngàn tỷ.
Bình Ruồi thừa bíêt mọi chuyện. Theo lời khai của Pham Công Danh sau khi bị bắt cuối tháng 8 vừa qua thì Danh đã chi hết 700 tỷ để có được Ngân hàng Xây dựng và chi riêng cho Bình là 400 tỷ đồng.
Và trách nhiệm của Bình Ruồi và của NHNN đối với chuyện này như thế nào? Tại sao không có biện pháp ngăn chặn?
Câu hỏi đơn giản là dân chúng cần biết sự thật. Các đại biểu Quốc Hội cần biết đâu là con số thật.
Và ngài thủ tướng có xứng đáng nhận 80% sự tín nhiệm cao? Và với sự hài lòng của 80% dân chúng, liệu có phải đoàn tàu Việt Nam đang lao nhanh xuống vực?
Hay đổ lỗi tại kinh tế thế giới hay xa hơn nữa đổ tội cho chiến tranh đã kết thúc gần 40 năm rồi?
Phải chăng số phận dân tộc này không may mắn? Hay tại ba đứa phá hoại của Việt Tân?
Tương lai dân tộc nằm ở sự quyết định của lương tri tiến bộ, của dân chúng biết cất lên tiếng nói của sự thật hay nằm trong sự kìm kẹp của những kẻ độc tài tham lam?
Xin chia sẻ những gì có được để dư luận biết được bộ mặt thật của chính phủ này, thể chế này nó như thế nào và về những con người đang nắm vận mệnh dân tộc đang lừa chính những người đóng tiền nuôi họ như thế nào.
Đúng là các cụ nói không có sai. Càng quyền lực càng tha hoá.
Ai đang làm khánh kiệt đất nước? (Phần 11)
Viết tiếp về các thủ đoạn của Bình Ruồi trong lĩnh vực ngân hàng
Cho dù Bình đang lũng đoạn hệ thống ngân hàng cũng như lũng đoạn nền kinh tế, nhưng Bình vẫn tin tưởng vào tiền đồ chính trị tiếp theo của mình. Xác định đối thủ cạnh tranh trực tiếp cho ghế Phó Thủ Tướng sắp tới của Bình là Đinh Tiến Dũng, Bộ Trưởng Tài Chính. Không có gì khác là phải dùng chiêu bới lông tìm vết và lấy đó làm cái thòng lọng kìm chân Đinh Tiến Dũng nên vừa qua, Bộ Tài Chính và một số cơ quan của Bộ Tài Chính bị thanh tra toàn diện. Với chiêu bài thanh tra này, liệu Bình có thể gạt được đối thủ Đinh Tiến Dũng? Liệu Đại Quang có ủng hộ một người đồng hương Ninh Bình hay lại ủng hộ người anh em cùng “họ Bác Hồ”?
Về các thủ đoạn của Bình trong hệ thống ngân hàng như đã trình bày về việc biến vàng SJC thành vàng thương hiệu quốc gia và thủ đoạn của nhóm Bình Ruồi trong vấn đề này.
Thứ nhất, đã là vàng thì nó chỉ khác nhau ở độ tinh khiết xác định bằng giá trị vàng tinh khiết mà dân gian vẫn quen gọi là tuổi vàng. Giá vàng có một chút liên quan đến thương hiệu vàng. Nhưng khi cấm kinh doanh vàng trạng thái lẫn vàng vật chất, Bình chính thức khai tử một mặt hàng quan trọng từ cổ chí kim trong giao dịch thương mại của tất cả các nền kinh tế trên thế giới – đó là Vàng. Chính vàng đã cứu Chính Phủ của Đỗ Mười cuối những năm 80 đầu những năm 90 của thế kỷ trước khỏi đổ vỡ và kìm được lạm phát phi mã. Dân chúng chỉ được mua bán vàng có thương hiệu SJC, tại những nơi được chỉ định mà Bình đặt làm thương hiệu quốc gia.
Mới thoạt nghe thì có vẻ rất vô tư định hướng cộng sản, rằng đó là thương hiệu của Thành Ủy Sài Gòn. Nhưng không. Bởi sự gian manh ở chỗ, Công ty vàng SJC miền Bắc mà Đỗ Minh Phú (Phú Doji) đứng tên là công ty cổ phần mà Bình có 40% cổ phần.
Báo Thanh Niên đã từng loan báo về việc nhóm của Bình nhập hàng trôi nổi rồi cho đóng mác SJC đem bán. Chính cái tin này mà nhóm công an suýt nữa bỏ tù nhà báo của Báo Thanh Niên.
Thực ra, còn tệ đến mức, mỗi cục được gọi là vàng SJC bán ra đều bọc trong một cái miếng plastic và nếu nó rách sẽ bị trừ tiền. Vì thế, thực chất, người ta chỉ coi đó là mua một mẩu kim loại có màu vàng chứ không được sờ vào mà biết. Và giờ đây, báo chí chính thức bị cấm tịt đưa tin về vấn đề kinh doanh vàng của băng nhóm này. Giá chênh lệch với thế giới như thế nào để dẫn tới việc buôn lậu vàng vẫn diễn ra hiện này; Bình để anh ruột là Nguyễn Văn Thành tham gia buôn bán vàng như thế nào? Thì giờ đây là khu vực cấm như khu quân sự, cấm nhà báo bén mảng.
Bình có cổ phần trong ngân hàng Tiên Phong của Phú. Vì thế mà người ta nói Tiên Phong bank mới là ngân hàng thực mạnh ở Việt Nam.
Ngoài ra, Bình và Bắc Hà BIDV có 40% cổ phần trong ngân hàng Nhà Đồng Bằng Sông Cửu Long MHB. Bình Ruồi và Bắc Hà đang lên kế hoạch sáp nhập hai ngân hàng này với nhau. Thực chất để nhóm bên MHB sẽ tham gia HĐQT bên BIDV và Bắc Hà sau khi về hưu bên BIDV sẽ là chủ tịch của MHB và lại tiếp tục tham gia điều hành BIDV.
Cái khốn nạn nữa là việc sáp nhập này, nhóm Bình Ruồi Bắc Hà sẽ đưa giá của MHB bằng hoặc cao hơn giá của BIDV và biến tiền giả bên MHB thành tiền thật bên BIDV. Với phương thức này, Bình Ruồi cũng hô biến trong thương vụ Bản Việt của Nguyễn Thanh Phượng với Vietcombank.
Chuyện tiền nong của Phượng được 3X nói là tiền của thằng con rể nhưng phía Mỹ đã trả lời Việt Nam là không hề có chuyện đó. Đó chỉ là cậu chàng làm thuê cho IDG.
Nhưng giờ đây, sau khi bán cổ phần của mình cho phía Trung Quốc trong công ty VNG cậu chàng có một khoản khơ khớ. (Công ty VNG này Lê Hồng Minh chỉ còn 1% cổ phần nhưng vẫn đứng tên cho Trung Quốc và Trung Quốc lấn sâu vào lĩnh vực công nghệ thông tin và cả báo chí nữa. VNG sở hữu tờ Zing News).
Gần đây, báo chí Mỹ còn loan tin, chàng rể nhà 3X còn mua được cả một đội bóng ở giải nhà nghề Mỹ.
Với phương thức như vậy, Bình đang tiến hành tẩu tán tài sản công trong các ngân hàng lớn.
Và nếu là thật công bằng thì có thể chứng minh được không khó khối tài sản kếch xù đó của nhà 3X?
Bình luôn rêu rao về thành công trong việc cơ cấu lại hệ thống ngân hàng nhưng thực chất giờ đây mọi người hiểu được rằng, đó là cho chết, ép chết để cướp. Điển hình vụ Habubank bị SHB của Hiển mít nuốt và nhóm chủ của Habubank chết Vinashin của 3X và Bình Ruồi. Hoặc nhóm 3 ngân hàng nhỏ Sài Gòn sáp nhập đầu tiên thì tài sản của Trương Mỹ Lan Thịnh Phát đã mất rất nhiều về tay Bình Ruồi chẳng hạn như tòa nhà Diamond ở trung tâm Quận Nhứt Sài Gòn.
Một điển hình khác là vụ Ngân hàng Xây Dựng, Phạm Công Danh có tiền án, tiền sự về tội lừa đảo, nợ vài ngàn tỷ nhưng chỉ cần chi tiền cho Bình (chạy hết 700 tỷ, riêng Bình 400 tỷ) vẫn thâu tóm được Đại Tín. Và sau hơn 1 năm đã âm vốn chủ sở hữu lên đến 25 ngàn tỷ. Rõ ràng cho thấy Bình bất chấp và chà đạp lên tất cả. Chả lẽ Bình vô can? Hay tại thế lực thù địch? Hay tại Việt Tân?
Giờ đây, Bình thực sự yên tâm với việc có cả 3X lẫn nhóm công an mà đứng đầu là Đại Quang. Đi đâu Bình Ruồi cũng đi với một trong hai nhân vật này.
Nhưng có một điều hết sức tệ hại mà không phải ai cũng hiểu. Những chính sách hại nước hại dân, những đòn kế đang làm khánh kiệt đất nước lại được sự tô hồng bởi nhóm được gọi là TRÍ THỨC. Trí thức có vai trò quan trọng trong việc định hướng sự ủng hộ của một chính sách, một nền hành chính, hay một chính phủ. Vì thế, sự cố vấn hay phản biện này trí thức như nào thì dân chúng theo đó.
Ở đây không chỉ là nhóm văn nô, bồi bút hay trí thức gầm bàn mà còn cả những người gọi là Trí Thức Độc Lập. Lê Đăng Doanh khen việc bắt Hà Văn Thắm là thể hiện sự cứng rắn của Chính Phủ với nhóm tài phiệt. Vậy sẽ có bao nhiêu tài phiệt như Hà Văn Thắm sẽ vô khám? Những nhân vật mà ai cũng biết giàu lên bất chính như thế nào thì đã ai sờ gáy chưa? Hay chỉ bắt nếu là đệ tử, là sân sau của đối thủ?
Thậm chí giới trí thức này còn ủng hộ cho một thể chế vương quyền độc tài của 3X. Một số giải thích rằng, 3X quá giàu, quá độc tài sẽ nghĩ về tương lai tốt đẹp và hy vọng sự “trở cờ” khi nắm quyền.
Vâng xin thưa, càng quyền lực, càng tha hóa và lòng tham con người thì vô đáy. Và rồi, những kẻ ủng hộ 3X lên không đòi chia bổng lộc hay sao? Hôm qua anh vừa cầm tiền của họ, vậy hôm nay họ làm bậy anh có ngó lơ không? Và sự làm bậy của họ đơn giản chỉ là việc thu hồi vốn.
Chẳng hạn như Thành đầu đinh bỏ 10 triệu USD thì phải thu hồi chứ? Giống như việc Quang đầu to ở Tây Hồ chạy từ Phó Công An Từ Liêm lên làm Trưởng Công An Tây Hồ cách đây gần 20 chục năm hết 200 vé (20 ngàn đô la Mỹ) thì chỉ một cái Tết, mỗi nhà hàng khách sạn ở Hồ Tây phong bì Tết cho Quang 1 vé là Quang hòa vốn. Câu chuyện Quang hòa vốn chỉ cần 1 cái Tết xảy ra gần 20 năm nhưng Quang kể rất hồn nhiên và như là một câu chuyện đơn giản nhất về khái niệm đầu tư vào quan trường. Giờ thì Quang làm Chủ Tịch Tây Hồ và đất của Quang thì đếm không xuể quanh Hồ Tây.
Cũng cần nói rõ rằng, Bình Ruồi và Bắc Hà có vai trò quan trọng trong mọi câu chuyện tiền nong nhằm điều phối dòng tiền của nhóm lợi ích này. Các chân rết tài phiệt bu xung quanh luôn cần sự có mặt của Bình và Hà để giải quyết khi cần thiết. Nó được ví như máu dự trữ cho bệnh nhân máu trắng. Thiếu máu phải truyền nhưng căn bệnh ung thư máu thì không giải quyết được. Bơm bao nhiêu, tốn bấy nhiêu và có thể vẫn chết. Muốn giải quyết thì chỉ có con đường loại bỏ những kẻ như thế này, nó được ví như khỏi bệnh thì chỉ có thể thay tủy.
Nhóm tài chính ngân hang này còn có những thành phần đặc biệt như Trầm Bê, Lê Hùng Dũng EXIM và trước có cả Kiên Bạc và một số khác như Hiển Mít… (Kiên Bạc đang đi “nghỉ mát” nhưng cô vợ baby của Kiên Bạc vẫn thay chồng điều hành tất cả những gì Kiên đang làm. Tất nhiên Kiên Bạc mất kha khá chạy án nhưng cái đó thì chỉ anh 3X mới rõ). Riêng Trầm Bê thì là đó là một nhân vật vô cùng đặc biệt, nó còn là mắt xích nối giữa 3X với nhóm Ba Tàu và nối 3X với Hunsen, Trung Quốc và một số ở Miền Nam.
Thời gian trước, còn có thêm Hùng Vietin nhưng giờ đây nhóm 3X đã cho Hùng văng khỏi quỹ đạo của chúng. Và Hùng bắt đầu ngấm đòn khi người thân của Hùng đang bị thanh lọc và loại khỏi hệ thống Vietin. Cũng là đòn nhân tiện Bình loại Hùng để đưa người của Bình về kiểm soát Vietin và dễ dàng thực hiện các phi vụ, chẳng hạn như vụ mua lại PG bank và giải quyết các vấn đề liên quan đến Huyền Như.
Khi làm Thống Đốc NHNH tạm quyền một thời gian thì 3X hiểu được giá trị của TIỀN/NGÂN HÀNG và khi Bình gắn lợi ích ngân hàng, Nguyễn Thanh Phượng thì 3X và Bình Ruồi sẽ thành những phần không thể tách rời. Rồi thì gắn với các tài phiệt mới nổi thông qua nợ xấu, gắn nợ, khoanh nợ, đảo nợ và kể cả bơm tiền của gói kích cầu. Chả thế mà với gói kích cầu, Vincom của Phạm Nhật Vượng bán nhà có ngân hàng đứng sau hỗ trợ cho khách hàng vay. Còn các nhà đầu tư khác thì không thể nào tiếp cận được vốn.
Bình và 3X còn sử dụng ngân hàng và nợ xấu trong việc không chế Huyền Tâm, vợ lẽ Mạnh mượt (Nông Đức Mạnh).
Tâm được 3X thông qua Đinh La Thăng giao cho Tâm thực hiện 3 tuyến đường cao tốc. Tâm bán sang tay kiếm hơn 1.000 tỷ đồng đủ giải quyết nợ xấu của Tâm. Giờ đây, ngoài Lê Khả Phiêu còn có Mạnh đi vận động trợ giúp đưa 3X lên số 1. Tất nhiên, Trần Đức Lương và Nguyễn Văn An thì khỏi phải nói. 3X đưa con An là Nguyễn Sỹ Hiệp, sinh 1974, lên làm Phó Chủ Nhiệm Văn Phòng Chính Phủ và quy hoạch lên làm Bộ Trưởng Chủ Nhiệm khóa tới khi Nguyễn Văn Nên sẽ cơ cấu vào Bộ Chính Trị. Đúng là việc 3X cao tay khi cất nhắc Nguyễn Sỹ Hiệp và ngay tắp lự Nguyễn Văn An dừng trì chiết 3X. Tất nhiên, việc Nguyễn Văn An dừng kêu gọi đa nguyên đa đảng còn có sự dằn mặt của hai ủy viên Bộ Chính Trị. Hai người này đến gặp An và yêu cầu dừng.
Truyền thông
Tại thời điểm này, 3X khá yên tâm với việc có sự thỏa thuận ngầm với Đinh Thế Huynh để 3X điều hành nhóm báo chí. Ở cấp Đảng thì Huynh buông cho 3X điều hành, còn về phía Bộ 4T thì Nguyễn Bắc Son và 3X đều có chung một chủ là Ông Tướng Chột.
Đối với một số báo mạng thì nhóm anh em Vượng Vũ Vincom đã đầu tư và đang điều hành một số báo mạng, đồng thời đầu tư với Hữu Ước để điều hành nhiều kênh truyền hình và tất nhiên các mạng này ủng hộ cho 3X, cho cách làm ăn của nhóm này. Đồng thời công ty của con rể 3X cũng có một số trang mạng phục vụ cho nhóm đó như CafeF…
3X tuyệt đối ý thức với sức mạnh của truyền hình. 3X dành hơn 411 tỷ đồng nâng cấp truyền hình để phủ sóng rộng hơn. Đặc biệt là việc hình thành kênh VTV24 và để Lê Bình làm giám đốc.
Bình Ruồi và Bắc Hà phải có trách nhiệm nuôi cô nhà báo có khuôn mặt như hai cánh tay vắt chéo này. Lê Bình bỏ phiếu trượt phó ban thời sự thì Trần Bình Minh đưa thẳng lên thành trưởng ban và dành cho Bình hẳn một trường quay 80 tỷ. Quỹ lương của toàn thể cán bộ VTV giảm đi từ 5 đến 10% để dành đầu tư cho VTV24 của Lê Bình. Chương trình này có cơ chế riêng, tuyển nhân sự riêng hàng trăm người và thực hiện với phương châm áp đảo, áp đặt và khủng bố người xem. Áp đặt ý đồ và áp đặt thông tin với người xem. Khai trương có Vũ Đức Đam xuống phát biểu.
Đây là cách nhóm 3X, Bình Ruồi muốn làm để áp đặt thông tin tới đại chúng và luôn vẽ lên hình ảnh một thủ tướng tài ba điều hành nền kinh tế xã hội công chính và liêm khiết. Một Thống Đốc kiệt xuất xứng đáng là người được ít nhất nửa giải Nobel kinh tế.
Và VTV24 đang biến Ban Thời Sự và Chương Trình Thời Sự 7h tối thành một chương trình vớ vẩn không ai xem.
Nhóm VTV24 này trong khi chưa có kênh riêng thì vẫn giữ Bản Tin Tài Chính Kinh Doanh. Đây là vũ khí cực kỳ lợi hại mà nhóm lợi ích Bình Ruồi phải giữ cho Lê Bình nhằm phục vụ cho nhóm này. Bản Tin Tài Chính còn là cái cần câu, con gà đẻ trứng vàng cho nhóm Trần Bình Minh – Lê Bình.
Một nhân vật khác của VTV vừa được đưa lên ngồi cạnh Thủ Tướng giúp 3X trong những vấn đề với báo chí, truyền thông là Đăng Học. Dù đã có Kinh Quốc được Ông Sáu Khải đưa lên làm Phát Ngôn Nhân Chính Phủ nhưng nay bị xếp xó và sử dụng Đăng Học.
3X hiểu được sức mạnh truyền thông nên phải có những cá nhân xung quanh nhằm có đối sách với truyền thông. Một mặt có hệ thống thông tin áp đảo, nuôi bộ máy dư luận viên đồng thời sẵn sàng ban hành văn bản cấm công chức nhà nước đọc thông tin trái chiều.
Thành lập Cục An Ninh Mạng thực chất là để điều tra, khống chế những thông tin trái chiều lọt ra ngoài. Thậm chí sẵn sàng khởi tố những ai gây khó chịu, nói ngược như Ba Sàm, Trương Duy Nhất, nhà văn Phạm Viết Đào và đang điều tra Phạm Thành VOV. Xuân Diện, Ngô Nhật Đăng thì luôn bị cảnh báo nguy cơ mất an toàn.
Nếu như an ninh tình báo cảnh sát 3X có thể khống chế và điều hành một cách đơn giản thì điều mà 3X lo lắng nhất thông qua lời Đại Quang đó là DƯ LUẬN. Đặc biệt là thông tin mà Chính Phủ gọi là lề trái. Tất nhiên nhóm lề trái này thì lại được dân oan gọi là lề dân. Đại Quang thậm chí còn ám chỉ DƯ LUẬN LỀ TRÁI là căn nguyên và khởi mào cho những bất ổn xã hội ở Việt Nam.
Về cá nhân Bình Ruồi sử dụng truyền thống kín đáo. Có các cách để khủng bố dư luận và sẵn sàng ngăn cản bất kỳ nhà báo nào khác không thân thiện với Bình. Về cơ bản người ta nhìn thấy Bình Ruồi không thiện cảm với báo chí. Bình chỉ nuôi chỗ cần nuôi thôi.
Về nhân vật nhà báo Lê Bình
Về nhà báo Lê Bình. Lê Bình dân Nam Định. Trước làm phát thanh viên cho Đài Nam Định. Sau đi học tại chức báo chí trường Tuyên Giáo. Sau khi học xong về làm một thời gian cho chương trình Bông Hoa Nhỏ của VTV. Rồi từ đó chuyển qua Thời Sự.
Từ Thời Sự, Lê Bình gặp Trần Bình Minh và cuộc đời Lê Bình đổi khác.
Trần Bình Minh giờ cũng đổi khác. Tha hóa cả trong đời sống lẫn trong tư tưởng. Tất nhiên, trả công. cho Trần Bình Minh, 3X cũng đưa Trần Bình Minh vào BÊ XÊ TÊ trong nhiệm kỳ tới.
Tuy nhiên, một nhân vật khác trong Nội Các nhà 3X rất công khai sử dụng truyền thông là Đinh La Thăng.
Đinh La Thăng là người như thế nào?
Xin thông tin một số điều về Đinh La Thăng. Nhiều người nói hình như là con cháu của ông Đinh Đức Thiện. Nhưng điều đó không đúng. Ông Đinh Đức Thiện, anh em với ông Lê Đức Thọ và Mai Chí Thọ, họ Phan. Ông Đinh Đức Thiện tên thật là Phan Đình Dinh. Quê Nam Trực, Nam Định
Đinh La Thăng quê Yên Bình, Ý Yên, Nam Định. Gần với thị xã Ninh Bình. Và cũng chả họ hàng gì với Đinh Thế Huynh.
Đinh La Thăng học về kế toán, không phải xây dựng. Sau khi ra trường, Đinh La Thăng về Công Ty Cung ứng vật tư thuộc Tổng Công Ty Xây Dựng Sông Đà làm kế toán viên rồi leo dần lên. Ở đây, Đinh La Thăng tham gia công tác đoàn, làm bí thư Đoàn Thanh Niên Công Ty rồi thì làm Bí Thư Đoàn Thanh Niên Tổng Công Ty.
Cuộc đời Đinh La Thăng có lẽ phải kể đến sự quan tâm của Ngô Xuân Lộc, cựu Tổng Giám Đốc Sông Đà.
Thăng có 3 người con, hai gái một trai. Cậu con trai đẻ ra đã có vấn đề và phải đưa đi chỗ khác nuôi. Cô con gái cả suốt ngày mặc quần áo đẹp đi lại trong nhà. Chỉ có cô con gái giữa là khôn ngoan.
Thăng đã chấp nhận đánh đổi sự riêng tư nhất định trong chuyện tình cảm để cứu Ngô Xuân Lộc và Lộc là người nâng đỡ Thăng. Dù là dân kế toán nhưng lại được bổ nhiệm làm lãnh đạo công ty về xây dựng. Và Thăng rất hiểu cách tính toán chia các con số theo phần trăm.
Sau này, khi Thăng làm Bộ Trưởng Giao Thông thì không chỉ Tập Đoàn Dầu Khí nơi Thăng làm Chủ Tịch và cả Tổng Công Ty Sông Đà bị thanh tra và phải nộp lại hàng chục ngàn tỷ đồng.
Nhưng Thăng không hề bị sao bởi Thăng ngoài 3X còn có con bài Nguyễn Văn Chi. (Nguyễn Văn Chi có 3 người con trai là Nguyễn Xuân Anh, Nguyễn Xuân Ảnh và Nguyễn Xuân Ánh. Xuân Anh làm Phó Bí Thư Đà Nẵng còn hai người là Xuân Ảnh và Xuân Ánh thì một người là vụ phó ở Bộ Ngoại giao nay đang đi luân chuyển ở Canada và một người là thư ký cho Đinh La Thăng).
Học tập 3X chọn thư ký, Thăng chọn con Nguyễn Văn Chi và câu chuyện thanh tra, kiểm tra coi như yên tâm.
Thăng thích đá bóng, hát hò, karaoke theo kiểu công tác thanh niên. Khi Thăng về PetroVietnam bị coi thường nhà quê và đặc biệt khi về Bộ Giao Thông. Chả thế mà Thăng cấm chơi golf và bắt công chức Bộ Giao Thông đi xe buýt. Nay chuyện đó phá sản và người ta thấy Thăng ở điểm này chỉ là hành động “nổ”.
Nhà Thăng ở Mỹ Đình trong một chung cư cao tầng của Sông Đà và gia đình chỉ ở hết có 9 tầng lầu thôi. Nhà Thăng còn là nơi họp Chính Phủ diện hẹp. Các bộ trưởng kinh tế gặp nhau cuối tuần ở nhà Thăng và đưa ra vấn đề cần trao đổi xin ý kiến của 3X thì để Thăng gọi cho 3X. Kể cả Xuân Phúc hay trước đây có Nguyễn Thiện Nhân hay Vũ Đức Đam cũng không dám gọi thẳng cho 3X. Thăng là người tính rất nhanh.
Thăng không là dân giao thông hay xây dựng mà là dân kế toán nên Thăng quy mọi thứ ra tiền. Để có sự ủng hộ của Mạnh mượt dưới sự bật đèn xanh của 3X, Thăng để cho Huyền Tâm 3 dự án cao tốc. Để có sự ủng hộ của Phùng Quang Thanh, Thăng cho con giai Thanh là Phùng Quang Hải làm đường cao tốc ở phía Nam mà chúng tôi đã đề cập ở những phần trước. Để có sự ủng hộ của Trần Đại Quang, Thăng để em họ Quang thu tiền nhiều tuyến cao tốc như Ninh Bình – Cầu Giẽ, Sài Gòn – Trung Lương. Và nếu như thông tin không lọt ra thì thu tiền tuyến Hà Nội – Lào Cai đã rơi vào tay nhà Tô Lâm.
Thăng triệt để tận dụng truyền thông để có sự ủng hộ của dư luận như việc sẵn sàng trảm nhà thầu. Thực ra trong chuyện này Thăng rất biết tận dụng cơ hội. Thăng mới về giao thông và các công ty làm thì chây ỳ mà không ai động vào được. Việc trảm “tướng”, trảm nhà thầu, Thăng được tiếng xốc vác công việc đồng thời cảnh cáo tất cả. Từ sau khi sẵn sàng trảm, và thực tế Thăng cho thay những ai khó bảo mà được dư luận ủng hộ.
Thăng học Đại Quang, Nam Đinh hóa Bộ Giao Thông. Đưa Nam Định lên.
Thăng tổ chức thi tuyển nhưng thực chất giám khảo là các thứ trưởng mà Thăng chỉ coi như những thằng con, nói sao làm vậy.
Và có ai khác trong số những vị trí thi tuyển gần đây thực sự đỗ hay lại là Nam Định của Thăng?
Thăng lấy lòng dư luận bằng cách ép tiến độ nhưng đường Hà Nội – Lào Cai vừa thông xe đã phát hiện hỏng. Cầu Nhật Tân xong nhưng không cho thông.
Chết người ở dự án Cát Linh Hà Đông, Thăng đổ ngay trách nhiệm cho người khác. (Thăng nói, nếu công an họ điều tra ra thì các ông đi tù hết. Thế Thăng là Bộ Trưởng – Tư Lệnh ngành thì không liên quan à?)
Đặc biệt là việc Thăng rất thích làm dự án mới, dự án hoành tráng.
Thăng tận dụng truyền thông để “dìm hàng” Tân Sơn Nhất nhằm mục đích để xây Long Thành bằng được. Xây Long Thành với Thăng có hai mục đích. Một là phần trăm của 18,7 tỷ đô nhưng đồng thời đạt được ý định của 3X dành 1.500ha đất của Tân Sơn Nhất cho con gái Nguyễn Thanh Phượng.
Với tính cách của Thăng, Thăng đúng là một anh chàng đốc công năng nổ và thích hợp để giải quyết những việc lấy lòng dư luận.
Kể cả khó như việc tận thu phí bảo trì đường bộ mà Thăng còn thực hiện được. Nay toàn hệ thống phục vụ việc thu phí này. Việc thu phí nhưng các trạm thu phí vẫn mọc đầy trên đường. Các đường cao tốc xây bằng ODA và tiền ngân sách mà chủ phương tiện vẫn phải nộp khi đi và kể cả khi không đi thì tiền vẫn phải nộp. Chả hiểu sao mà dân Việt Nam vẫn phải chấp nhận sự vô lý đó?
Thăng và 3X còn có ý tưởng bán đường cao tốc, bán bến cảng, nhà ga cho nước ngoài. Một ngày đẹp trời, người Trung Quốc vào mua và cấm chúng ta đi lại. Viễn cảnh đó không còn xa. Nhất là khi nợ công đang ngày càng cao và có nguy cơ vỡ. Chả cần thỏa ước Thành Đô về việc tự làm chư hầu cho Trung Quốc thì Thăng và 3X cũng đang dâng lên cho Tàu.
Đối với báo chí trong nước, ai cũng biết chuyện, gặp anh Thăng viết bài có 5 triệu tiền mặt và một chai Ballantines.
Việc Thăng về Hà Nội làm Bí Thư Hà Nội cùng với tướng Chung con làm Chủ Tịch chắc sẽ không quản ngại một dự án nào. Bởi họ là cặp đôi có ý chí, có mưu và có công cụ để vượt qua mọi đám dân oan. Dự án kiểu như Dương Nội sẽ không gặp bất kỳ cản trở nào của những người nông dân. Và tất nhiên, sẽ không thể và không có chỗ nào cho bất kỳ hoạt động dân chủ nhân quyền nào đâu.
Nhân đây xin nói thêm, con cái 3X đã tham gia điều hành Nam Cường và dự án khu đô thị ở Dương Nội tại sao công an trấn áp dã man và sẵn sàng bỏ tủ người mất đất bởi nó nay thuộc về nhà 3X rồi.
Và hãy chờ xem, họ sẽ “giải quyết” hết quỹ đất ở Hà Nội như thế nào khi Thăng lên làm Bí Thư và Chung con làm Chủ Tịch. Ở Việt Nam không cần học gì vẫn có thể điều hành kinh tế và xã hội chỉ cần biết bắn súng và dám chĩa súng về phía nhân dân để bắn.
AI ĐANG LÀM KHÁNH KIỆT ĐẤT NƯỚC – PHẦN 12 .
Dương Vũ
Ở Trung Quốc, quân đội của đất nước hơn 1 tỷ dân mà họ chỉ có thượng tướng là cao nhất.
Ở Việt Nam cả công an và bộ đội bộ trưởng đều là đại tướng.
Lê Hồng Anh chả biết gì công an nhưng một phát đại tướng luôn. Cái đó anh em cán bộ chiến sỹ mới tâm tư.
Giờ luật sỹ quan được vận động tích cực.Quân đội thế nào công an cũng đòi thế.
Quân đội đòi 3 đại tướng cho bộ trưởng, chủ nhiệm tổng cục chính trị và tổng tham mưu trưởng thì bên công an cũng đòi đại tướng cho bộ trưởng và thứ trưởng thường trực.
Quân đội thứ trưởng thượng tướng thì công an cũng thứ trưởng thượng tướng.
Lần này, công an đòi như quân đội tức tổng cục trưởng cũng ủy viên trung ương và một số cục đặc biệt thì cục trưởng cũng trung tướng, ủy viên trung ương.
Mặc dù chỉ huy trưởng quân sự tỉnh, chỉ huy trưởng biên phòng chỉ là đại tá nhưng giám đốc công an tỉnh là tướng. Thậm chí Hà Nội giám đốc phòng cháy cũng tướng. Các phó giám đốc công an địa phương như Hà Nội cũng tướng. Thậm chí không còn là công an như Lữ Ngọc Cư mà vẫn đeo lon tướng. Chuyển sang làm chánh án tòa Hà Nội mà Nguyễn Đức Bình vẫn muốn đeo tướng.
Rồi thì không chỉ trông mấy cái xe cứu hỏa đòi tướng đâu. Nuôi mấy chục con chó cũng đòi đeo lon tướng.
Không hiểu lúc đó gọi là gì? Tướng cháy? Tướng chó? Nhà báo cũng trung tướng. Thậm chí là phó tổng biên tập một tờ báo cấp Cục cũng tướng. Rồi thì nhạc sỹ cũng tướng, nhà văn tướng và con buôn cũng tướng. Phong tướng là danh dự mà. Đi đâu khoe tướng nó mới oách.
Khi khao lên tướng của tướng cháy Đoàn Viết Mạnh, cục trưởng cảnh sát phòng cháy chữa cháy thì xảy ra cháy ở Lạng Sơn làm nhiều người chết. Khi nghe tin, Mạnh vẫn tiếp tục cuộc vui. Không hiểu khi đó tướng cháy Mạnh có còn “tâm tư” không nhỉ?
Thời trước, phó tư lệnh quân khu cũng chỉ đeo lon đại tá.
Mà cũng chả lâu gì, ông Bùi Thiện Ngộ và ông Lê Minh Hương là Thượng Tướng Bộ Trưởng. Nhưng giờ thì bộ trưởng cũng đại tướng tuốt. Trước ông Trương Hữu Quốc làm tổng cục trưởng cảnh sát chỉ đeo đại tá, ông Nguyễn Khánh Toàn lên thứ trưởng vẫn đeo đại tá tới 3 năm.
Lương cao, có xe riêng phục vụ. Tướng thực sự là gánh nặng cho ngân sách và đó chính là tiền thu thuế của dân.
Nhưng tại sao công an muốn có nhiều tướng thế?
Chỉ có thể giải thích theo hai lý do: một là muốn lên tướng thì phải chạy và hơn nữa là muốn có sự trung thành để bảo vệ cho những lợi ích bị đe dọa. Chả thế mà dân oan kiện cáo khắp nơi thì cũng cần có tướng khắp nơi để đàn áp chứ?
Tuy vậy, dù là tướng gì đi chăng nữa thì việc họ đáng làm họ không làm, mà việc họ không đáng làm thì họ làm.
Thay vì tìm được kẻ thực sự đứng đằng sau sự phá hoại những cơ sở kinh tế ở Bình Dương và Đồng Nai đợt tháng 5 thì họ đi bắt 3 người và đổ cho Việt Tân.
Thay vì bắt bọn tình báo Trung Quốc giả sư đi ăn xin thì họ bắt bớ người yêu nước chống Tàu.
Thay vì tìm bọn Trung Quốc chuyên tìm về tận từng nông hộ để lừa thì họ đi bắt chẹt doanh nghiệp làm chả đủ ăn.
Ở nhiêu nơi, cứ đến ngày đến tháng là công an đến thu tiền từng doanh nghiệp, đến từng nhà thu phí an ninh tổ quốc. Công an phường đến từng nhà, từng cơ quan xin tiền đi nghỉ mát, xin tiền Tết.
Thay vì lực lượng cảnh sát cơ động đuổi bắt bọn cướp đêm, tuần tra chống trộm trên đường phố thì giờ đây cảnh sát cơ động chỉ rình bắt xe của những người phải đi làm đêm trên đường nếu vô tình thiếu cái đèn hay cái mũ.
Cảnh sát giao thông thì chỉ rình bắt phụ nữ, người lao động ngoại tỉnh mà không dám bắt bọn xăm trổ.
Ông Tướng cảnh sát giao thông còn nói là anh em cầm vài ba chục thì có gì phải gọi là tham nhũng? Hay ý ông là nhiều như nhà anh 3X, anh Bình Ruồi còn chả ai nói là tham nhũng thì anh em lấy vài ba chục ngàn thì đáng gì?
Nếu như với phương án mà Bộ Công An mong muốn các tổng cục trưởng và một số cục cũng trong trung ương thì có lẽ là điều tốt nhất để bảo vệ những gì mà “các ông chủ” thực sự của đất nước này mong muốn. Bảo vệ những gì đang có.
Nhân sự kỳ tới có ít nhất 5 nhân vật có gốc gác công an quy hoạch vào Bộ Chính Trị trong đó có Tô Lâm và Phạm Minh Chính.
Hai nhân vật này thì bảo vệ 3X tới cùng nhưng phe Đảng lại luôn nghĩ là hai nhân vật này đi hai chân, đu hai dây. Một mặt vẫn ra vẻ theo 3X nhưng mặt khác vẫn đi đêm với phe Đảng. Phạm Minh Chính mặc dù bị bệnh trọng nhưng vẫn khát khao vươn lên. Hai vợ chồng Chính và Trân mặc dù ly thân, không sống cùng nhau nhưng nếu cần xuất hiện thì vẫn xuất hiện chung và Trân vẫn đi thu tô hàng tháng ở Quảng Ninh.
Vì thế, trong cơ cấu hệ thống nhóm lợi ích của 3X, Bình Ruồi thì không thể không nhắc đến vai trò quan trọng của việc phong tướng, hòng tạo nên một cơ số tướng phục vụ và bảo vệ cho nhóm này.
Về mặt Chính Phủ, tất cả các phó thủ tướng chỉ có quyền phán miệng ba lăng nhăng nhưng chuyện quyết tiền nong chi đâu, như như nào, bao nhiêu thì chỉ có 3X mới có quyền làm việc này.
Và vì thế không thể không truy vấn, bao năm nay, nợ công tiêu như thế nào? Nước Mỹ có 300 triệu dân, nền kinh tế 17.500 tỷ GDP/năm nhưng chỉ có 2,1 triệu công chức còn ở Việt Nam chưa bằng nửa số lẻ lẻ của họ với 100 triệu dân nhưng lại có tới 2,8 triệu công chức. Một mặt hô tinh giản biên chế nhưng thực chất là vẫn âm thầm tăng. Tiền tiêu cho đám kiêu binh, trên thì tướng cháy, tướng chó dưới thì tinh tướng chứ tiêu vào đâu. Chưa kể những tập đoàn há mồm luôn trong tình trạng như con nghiện thiếu thuốc.
Về nhóm công an bảo vệ cho nhóm này không thể không nhắc đến vai trò đạo diễn của Nguyễn Văn Hưởng và xung quanh giờ đây Đại Quang, Tô Lâm, Phan Văn Vĩnh… Thậm chí, 3X còn nghe báo cáo trực tiếp từ một số Cục trưởng.
Phía Nam phải kể đến em vợ của 3X là Trần Quốc Liêm, một nhân vật suốt ngày nhậu và không cần quan tâm công việc. Cán bộ văn phòng phía Nam chả lạ gì khi phòng Liêm đóng để ngủ hoặc đóng để đi nhậu. Muốn có chữ ký của Liêm hoặc biết ở đâu thì đem ra đó hoặc một tuần may ra có một buổi ở cơ quan. Cái đó thì tướng “tâm tư” hay lính “tâm tư”?
Chả thế mà nạn cướp giật trở nên phổ biến đến mức công an thành phố Sài Gòn phải đi phát tờ rơi cho du khách nước ngoài là hãy tự bảo vệ mình chứ công an không bảo vệ được đâu!
Về mặt điều hành tiền thì nhóm Bình Ruồi và Bắc Hà có quan hệ cực kỳ mật thiết với lực lượng công an. Thậm chí còn có tin là Nguyễn Văn Hưởng tuyển dụng Nguyễn Văn Bình khi Bình ở Nga; còn Bắc Hà thì là lính của Cục Phản Gián 1, tổng Cục 1. Vì thế, mọi hoạt động của nhóm này chả thể động đến được. Đặc biệt Cục C48 thì chỉ làm vài ba vụ ba lăng nhăng được ví như chỉ dùng để đập ruồi.
Thanh Tra thì dễ dàng “bắn thủng” bằng tiền và Huỳnh Phong Tranh thì bảo vệ 3X tới cùng rồi.
Bên Kiểm Tra thì Ngô Văn Dụ cũng hòa hoãn với 3X và chả có vụ án kinh tế nào được Ban này đả động đến.
Nhưng khi nhắc đến nhóm lợi ích này cần phải nhắc đến một người điều hành phía Nam là Lê Thanh Hải. Hải giả vờ không có quan hệ gì nhưng thực chất, Hải là người phục vụ 3X và kết nối các lực lượng phía Nam trong đó thông qua Trầm Bê để kết nối với nhóm Ba Tàu và tình báo Trung Quốc.
Trong hệ thống làm ăn của 3X có cả Hunsen. Trước đây, khi còn ở Kiên Giang, 3X đã từng vác cả tấn vàng sang Cam Bốt buôn lậu.
Về mặt nhà nước thì Việt Nam đã mất Cam Bốt và đang mất dần Lào vào tay Trung Quốc. Trong đó 3X biết rất rõ điều này.
3X có cái giỏi là trong tất cả các tình huống liên quan đến Trung Quốc thì phát ngôn luôn như đúng rồi. Và ai cũng tưởng là 3X là người duy nhất chống Trung Quốc trong BCT.
Nhưng tất cả nhóm 3 người Lê Hồng Anh, Phùng Quang Thanh và Trần Đại Quang đi quỳ gối với Trung Quốc thì thấy rất rõ, họ đều là theo chỉ đạo của 3X.
3X chỉ đạo đến tận sở công thương các địa phương phải tiếp tục tăng cường buôn bán với Trung Quốc, tức mua hàng của Trung Quốc. Ở cấp trên, Hoàng Trung Hải vẫn chỉ đạo giao các dự án rơi vào tay Trung Quốc.
Tướng lĩnh cao cấp nhất của công an và quân đội vẫn đi Trung Quốc học tập.
Vừa qua, công an Hà Tĩnh bắt hơn 300 người lao động tự do Trung Quốc nhập lậu vào Việt Nam trong dự án Formosa Hà Tĩnh.
Mọi người phản đối nhưng 3X và Hoàng Trung Hải vẫn cho người Trung Quốc xây đền thờ ở Khu Formosa Hà Tĩnh và cho khu này thành đặc khu trong tương lai. Đây là vị trí quan trọng nối với cảng Tam Á ở Đảo Hải Nam Trung Quốc. Và một khi nó khởi động thì cửa biển Vịnh Bắc Bộ đóng, đất nước chia đôi.
Liệu cho thành lập một đồn biên phòng có đủ không? Liệu lúc đó cả ngàn ông tướng có làm gì được không? Hay lại có cháy thì tướng cháy Mạnh vẫn rượu?
Cái nhục mà Phùng Quang Thanh thể hiện là sự quỳ gối với Trung Quốc. Giàn khoan đang nằm ở vùng đặc quyền của ta mà vẫn nói giao lưu hữu hảo. Cả thế giới lên án thì chính Phùng Quang Thanh phát biểu không có gì. Rồi gần đây nhất là nói hai bên không triển khai thêm.
Nên nhớ, Trung Quốc là cha đẻ của cái gọi là “vòng kim cô”. Họ ràng buộc Việt Nam bằng những thỏa thuận trong khi tự họ phá và không bao giờ làm theo. Còn ta bị họ ghìm bằng những cái vòng kim cô 16 chữ, rồi 4 chữ rồi các tuyên bố này nọ.
Cho nên việc họ chọn Út Anh, một tay nghiện rượu và chỉ có ngủ. Ngủ cả khi họp BCT, ngủ cả khi chủ trì hội nghị nhưng lại có tính khí dã man, cần là đàn áp và tiêu diệt là có lý do. Trung Quốc tin có thể điều hành được một thằng cha “đầu đất”. Cộng thêm với Phùng Quang Thanh luôn bị phụ thuộc.
Phùng Quang Thanh và con trai Phùng Quang Hải bị căn bệnh ngoài da rất nguy hiểm và luôn phải sống bằng thuốc của Trung Quốc. Nó giống như Lê Đức Anh được Trung Quốc cứu nên giờ đây, những nhân vật đang đứng mũi chịu sào trong chuyện chống Trung Quốc thì đã buông súng rồi.
Chả thế mà Mỹ rất dè dặt gần đây, thậm chí hoãn cả chuyến thăm của Bộ Trưởng Quốc Phòng Chuck Hagel để xem xét kỹ lại những gì Phùng Quang Thanh đang thể hiện.
Và tất cả những gì Phùng Quang Thanh làm chính là sự giật dây đằng sau của 3X. Nếu 3X không hài lòng, liệu Phùng Quang Thanh có làm được như thế không?
Và một ngày không xa, nếu vẫn “những vì sao tinh tú” này điều hành đất nước thì chả cần mật ước Thành Đô gì cho cao siêu, thì chúng ta ra đường chào nhau Nỉ Hảo và chữ trên đường toàn chữ tượng hình.