Đại sứ Trung Cộng tố cáo Hà Nội trước năm 1974 luôn nhìn nhận HS-TS thuộc về Trung Cộng
Ngoc Nhi Nguyen (Danlambao) dịch –
Đây là phần dịch toàn văn bài nói chuyện của đại sứ TQ tại UNCLOS:
Tuyên bố của Đại sứ Wang Min tại cuộc họp thứ 24 của các quốc gia của UNCLOS Theo Chương trình mục “Báo cáo của Tổng thư ký theo Điều 319 của UNCLOS”.
2014/06/13
Kính thưa Ngài Chủ tịch,
Phái đoàn Trung Quốc cám ơn ông Tổng thư ký đã cung cấp cho những báo cáo và thông tin phong phú theo Điều 319 của UNCLOS. Báo cáo phản ánh sự tiến bộ trong công việc của Cơ quan đáy biển quốc tế, Ủy ban Ranh giới Thềm lục địa và Tòa án Quốc tế về Luật Biển và cho chúng tôi một bản cập nhật về những phát triển mới nhất và những thách thức trong lĩnh vực quốc tế liên quân đến các vấn đề hàng hải và luật biển kể từ khi luật này của UNCLOS có hiệu lực.
Thưa Ngài Chủ tịch,
Ngày hôm nay, 20 năm sau khi có luật pháp hữu hiệu của UNCLOS, ba tính năng chính hiển nhiên trong UNCLOS khi nhìn từ góc độ lịch sử, cụ thể là, UNCLOS là một tập thể chung, cân bằng và đang được phát triển.
UNCLOS là một tập thể chung. Các phần khác nhau của Công ước liên quan chặt chẽ và do đó Công ước cần được xem xét trong toàn bộ. Các bên Nhà nước được yêu cầu phải thực hiện đầy đủ nghĩa vụ của mình một cách toàn diện theo UNCLOS trong khi thực hiện các quyền quy định.
UNCLOS phải được cân bằng. Đó là một thỏa thuận đạt được sau các cuộc đàm phán suốt gần một thập kỷ dài. Có sự cân bằng các lợi ích khác nhau. Do đó, lợi ích khác nhau cần được xem xét một cách công bằng khi giải thích và áp dụng Công ước.
UNCLOS đang được phát triển. Công ước là kết quả của sự phát triển của luật biển, nhưng chính bản thân nó đang không ngừng phát triển. Chúng ta nên được hướng dẫn bởi các nguyên tắc cơ bản của Công ước và đáp ứng với các vấn đề tồn tại và những thách thức khác nhau để từng bước thúc đẩy sự phát triển của luật biển.
Một sự hiểu biết chính xác và sự cam kết dựa trên các tính năng nêu trên có thể giúp chúng ta một cách chính xác để xem xét và thực hiện Công ước một cách đúng đắn.
Thưa Ngài Chủ tịch,
Hội nghị của các quốc gia không phải là nơi để thảo luận về các vấn đề song phương. Tuy nhiên, Việt Nam và Philippines bây giờ đã có những cáo buộc không cơ sở chống lại Trung Quốc, khiến chúng tôi không có lựa chọn mà để đối phó với họ để đảm bảo một sự hiểu biết chính xác về những gì đã xảy ra.
Trước hết, vào ngày 2 tháng năm 2014, giàn khoan HYSY 981 của công ty Trung Quốc bắt đầu hoạt động khoan dầu bên trong vùng tiếp giáp lãnh hải của quần đảo Tây Sa của Trung Quốc nhằm thăm dò dầu khí. Việt Nam đã gửi một số lượng lớn các tàu, bao gồm cả những người có vũ trang, đến chỗ giàn khoan phá rối một cách bất hợp pháp và mạnh mẽ làm gián đoạn các hoạt động của Trung Quốc trong hơn 1400 lần. Những gì Việt Nam làm đã vi phạm nghiêm trọng chủ quyền của Trung Quốc, quyền chủ quyền và quyền tài phán, hiển nhiên vi phạm pháp luật quốc tế có liên quan, trong đó có UNCLOS, làm suy yếu sự tự do và an toàn hàng hải ở các vùng biển liên quan, và làm hư hỏng hòa bình và ổn định khu vực. Vào giữa tháng, với sự thông đồng của chính phủ Việt Nam, hàng ngàn người Việt biểu tình ngoài vòng pháp luật , phá hoại và chống lại các công ty nước ngoài, bao gồm cả những người Trung Quốc, ở Việt Nam, khiến cho bốn công dân Trung Quốc bị giết dã man và hơn 300 người khác bị thương, và gây thiệt hại tài sản nặng nề. Đến nay, Việt Nam vẫn chưa đáp ứng nhu cầu chính đáng của chúng tôi. Những lời nói dối không bao giờ có thể làm lu mờ sự thật, cũng không thể công khai lạm dụng pháp lý làm cái vỏ bọc che đậy cho các hoạt động bất hợp pháp. Những gì Việt Nam cần phải làm bây giờ là phải tôn trọng chủ quyền của Trung Quốc, quyền chủ quyền và quyền tài phán, ngay lập tức ngừng tất cả các hình thức cản trở làm gián đoạn các hoạt động của Trung Quốc và thu hồi tất cả các tàu và nhân viên trong khu vực, để giảm bớt căng thẳng và khôi phục lại yên bình trên biển càng sớm càng tốt.
Thứ hai, quần đảo Tây Sa là một phần vốn có của lãnh thổ Trung Quốc, và là thuộc thẩm quyền có hiệu lực của chính phủ Trung Quốc. Không có tranh chấp về nó. Tất cả các chính phủ của Việt Nam trước 1974 đã chính thức thừa nhận quần đảo Tây Sa là một phần lãnh thổ của Trung Quốc từ thời cổ đại. Bây giờ chính phủ Việt Nam trở ngược lại tuyên bố chủ quyền trên quần đảo Tây Sa của Trung Quốc. Tổ tiên chúng tôi nói với chúng tôi, “tin cậy là hết sức quan trọng trong quan hệ nhà nước với nhà nước“. Và trong luật pháp quốc tế, có một nguyên tắc cơ bản được gọi là không phủ nhận. Việt Nam không được tráo trở với những lời hứa của mình, nói một điều ngày hôm nay và phủ nhận nó vào ngày mai. Chúng tôi muốn hỏi, làm thế nào Việt Nam có thể được tin cậy của cộng đồng quốc tế và làm thế nào các cam kết quốc tế của Việt Nam có thể được thực hiện nghiêm túc trong tương lai?
Đối với tất cả các cáo buộc sai lầm của Philippines đối với Trung Quốc, chúng tôi phải chỉ ra rằng nguyên nhân gốc rễ của tranh chấp giữa Trung Quốc và Philippines trong biển Nam Trung Hoa là chiếm đóng bất hợp pháp của Philippines về một số hòn đảo và rạn san hô của quần đảo Nam Sa của Trung Quốc. Philippines nỗ lực để hợp pháp hóa hành vi xâm phạm và hành động khiêu khích của mình bằng cách kéo Trung Quốc vào tố tụng với trọng tài. Philippines cũng đang cố gắng để giành chiến thắng bằng sự cảm thông của quốc tế và hỗ trợ thông qua sự lừa dối. Đây là những gì vấn đề là trong bản chất. Căn cứ các quy định của UNCLOS, chính phủ Trung Quốc đưa ra tuyên bố vào năm 2006, không bao gồm các tranh chấp về phân định biển và chủ quyền lãnh thổ thủ tục giải quyết tranh chấp bắt buộc. Là một nước có chủ quyền và một nhà nước thành viên của UNCLOS, Trung Quốc có quyền theo luật quốc tế để làm điều này. Trung Quốc không chấp nhận việc làm sai trái của Philippines. Điều này hoàn toàn dựa trên các quy định của luật pháp quốc tế. Và vị thế của Trung Quốc sẽ không thay đổi.
Về vùng biển Ren’ai Reef, những gì Philippines nên làm là tôn trọng cam kết của mình và ngay lập tức kéo tàu căn cứ bất hợp pháp của mình đi để có được sự tin tưởng của cộng đồng quốc tế.
Đảo Hoàng Nham là một phần cố hữu của lãnh thổ Trung Quốc. Không có tranh chấp về việc này. Trung Quốc có chủ quyền không thể chối cãi trong vùng đảo Chigua Reef, Huayang Reef, hải đảo và các rạn san hô khác. Xây dựng của Trung Quốc trên các đảo và rạn san hô và các biện pháp để bảo tồn tài nguyên sinh vật, bao gồm một lệnh cấm đánh bắt cá, trong vùng biển thuộc quyền tài phán của Trung Quốc liên quan đến việc này cũng nằm trong chủ quyền của Trung Quốc.
Trung Quốc đánh giá cao những nỗ lực của phần lớn các nước ASEAN để duy trì hòa bình và ổn định khu vực. Chúng tôi sẽ tiếp tục làm việc với các nước ASEAN để có hành động đúng về DOC, thúc đẩy hợp tác thiết thực, tăng cường tin cậy lẫn nhau và cùng nhau duy trì hòa bình và ổn định ở Biển Đông.
Cảm ơn ông Chủ tịch
Đại sứ Wang của Trung Quốc.
Dịch bởi: