Lầu Hạc Vàng
HOÀNG HẠC LÂU
Thôi Hiệu (? – 756)
Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ
Thử điạ không dư hoàng hạc lâu
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản
Bạch vân thiên tải không du du
Tình xuyên lịch lịch hán dương thụ
Phương thảo thê thê anh vũ châu
Nhật mộ hương quan hà xứ thị
Yên ba giang thượng sử nhân sầu
CẢM Ý: Lầu Hạc Vàng
PKT 01/23/2018
Người xưa đã cỡi hạc vàng bay đi mất
Nơi này chỉ còn trơ lại một ngôi lầu vắng
Hạc vàng một lần bay đi là không trở lại
Mây trắng bồng bềnh thiên cổ nổi trôi
Dưới bến Hán Dương, trời quang mây tạnh, bờ cây lung linh soi nước
Ngoài xa, trên cồn Anh Vũ, cỏ hương lê thê, rậm rạp ngút ngàn
Trời sắp tối rồi, quê nhà giờ đâu
Khói sóng trên sông khôn khỏi trạnh buồn
HẠC XƯA HOÀI CẢM
PKT 01/23/2018
Người xưa cỡi hạc đi đâu nhỉ,
Bỏ lại lầu thơ đứng đợi chờ.
Mấy thuở hạc vàng bay trở lại,
Ngàn năm mây trắng nổi ngu ngơ.
Hán Dương bến vắng cây đùa nắng,
Anh Vũ cồn hoang cỏ lấn bờ.
Chiều xuống không nhà nơi đất khách,
Buồn ơi khói sóng khóc bơ vơ.
Tri Khac Pham
Phamid1934@gmail.com
Phamid1934@gmail.com