Tập qua mặt Mao, Đặng về quyền lực
Kỳ họp toàn thể thường niên lần thứ 4 khoá 12 Hội Nghị Chính Hiệp Toàn Quốc là cơ hội để «chủ tịch Tập Cận Bình nhắm tới quyền lực tuyệt đối», theo nhận định của nhật báo Le Figaro trong số ra ngày 05/02/2016.
Trước đó vài tuần, bộ máy tuyên truyền của đảng Cộng sản TC đã miệt mài hoạt động để kêu gọi các lãnh đạo đảng thể hiện «lòng trung thành tuyệt đối» với tổng bí thư và để người dân quen dần với cụm từ «chủ tịch Tập là “hạt nhân” lãnh đạo». Theo nhận định của giáo sư khoa học chính trị Trương Minh (Zhang Ming), thuộc đại học Bắc Kinh, “chiến dịch này nhằm củng cố quyền lực của Tập để quảng bá vai trò tuyệt đối của nhà lãnh đạo trong nội bộ đảng”.
Thế nhưng, theo nhận định của nhiều nhà phân tích, được Le Figaro trích dẫn, chủ tịch Tập Cận Bình tìm cách vượt trội hơn mức độ quyền lực mà hai người tiền nhiệm “huyền thoại” Mao Trạch Đông và Đặng Tiểu Bình từng nắm giữ. Trước hết, Tập tìm cách xóa sổ mọi hình thức phản đối của mạng lưới những người bất đồng chính kiến, luật sư, nhà báo hay blogger vì đưa ra «những lời chỉ trích vô căn cứ». Theo các nhà quan sát, nếu chủ tịch TC “kiểm soát” được những người này, thì sẽ gây ra một bầu không khí sợ hãi trong hàng ngũ lãnh đạo của đảng.
Tiếp theo, thời điểm tiến hành lễ “đăng quang” cũng được nghiên cứu tỉ mỉ, đúng 12 tháng trước đợt cải tổ chính trị trước kỳ đại hội Đảng lần thứ 19. Trong kỳ họp quan trọng này, một phần bộ Chính trị, bộ máy lãnh đạo tối cao của đảng, sẽ được bầu mới. Dĩ nhiên, tổng bí thư Tập Cận Bình cũng sẽ phải tìm cách giữ vị trí của mình thêm một nhiệm kỳ 5 năm. Thêm vào đó, 5 trên tổng số 7 ủy viên thường trực bộ Chính trị sắp đến tuổi nghỉ hưu. Chủ tịch TC muốn tự mình chọn 5 người thay thế. Tương tự, ông cũng muốn tự chỉ định 6 thành viên sẽ bị thay thế trên tổng số 25 ủy viên bộ Chính trị, cơ quan quan trọng thứ hai.
Ba năm đầu tiên dưới “triều đại” Tập Cận Bình, người đứng đầu TC, cũng bị coi là lưỡi hái tử thần của “các Hoàng tử đỏ”, tìm cách củng cố quyền lực của mình trong nội bộ đảng. Tập khéo léo tiến hành thăng chức, cách chức thông qua các chiến dịch chống tham nhũng trong nội bộ đảng và lực lượng quân đội.
Con đường tiến tới đỉnh cao danh vọng của Tập Cận Bình trái ngược với Giang Trạch Dân và Hồ Cẩm Đào. Cả hai tiền nhiệm cùng đi lên theo con đường truyền thống: Hồ Cẩm Đào dựa vào đoàn Thanh niên Cộng sản đầy thế lực để lên nắm quyền, còn chủ tịch Giang Trạch Dân đi lên từ “phe Thượng Hải”.
Riêng Tập Cận Bình, trong thời gian làm lãnh đạo tỉnh, đã tìm cách đưa những người thân cận nắm giữ nhiều trọng trách lớn, gây bất ổn cho giới tinh hoa cầm quyền, trước khi đạt đến đỉnh cao danh vọng. Sau đó, “Hoàng đế đỏ” bỏ qua những cơ quan thông thường của chính phủ, như các bộ hay các ủy ban của đảng, mà tự thành lập “các nhóm làm việc” phụ trách cải cách trong mọi lĩnh vực quan trọng của đất nước như kinh tế, quân đội, tư pháp… Tự tay Tập bổ nhiệm những người thân cận vào vị trí lãnh đạo các nhóm làm việc này.
Năm 2015, Tập cũng phá vỡ nghi thức ngoại giao và “vô phép” với các nhà ngoại giao TC khi cử Lật Chiến Thư (Li Zhanshu), chánh văn phòng trung ương, tới Matxcơva tham dự các cuộc họp tại điện Kremlin, trong đó có cuộc họp với tổng thống Nga Vladimir Putin. Tháng 02/2016, chủ tịch Tập lại cử một người thân cận khác, Lưu Hạc (Liu He) làm việc với bộ trưởng Tài chính Mỹ Jacob Lew. Đây là công việc thường do phó thủ tướng Uông Dương (Wang Yang) đảm nhiệm. – Theo RFI