Cây cầu và Tượng đài
Ông Nguyễn Văn Hải mang theo di ảnh của cha mẹ mình, để cho người quá cố được “đi dạo” trên cầu và “ngắm” sông.
Hình ảnh hiếu đạo này còn ẩn chứa một nỗi đau. Trước đó ba tháng, mẹ của ông Nguyễn Văn Hải tuổi 90, bị bệnh phải lên Sài Gòn cấp cứu, nhưng do đi phà quá chậm, nên cụ không qua khỏi. Nếu như có cây cầu, đoạn đường ngắn hơn, thời gian cũng ngắn hơn, có lẽ mẹ của ông Hải sẽ được cứu sống. Bây giờ có cây cầu thì mẹ không còn, đưa ảnh mẹ lên cầu ngắm sông mà lòng đau vì nhớ mẹ, thương mẹ. Nhưng ông Hải cũng có niềm vui chung, như ông chia sẻ: “Cây cầu đã xây xong thì mong những người khác sẽ không bị những chuyến xe muộn màng như mẹ tôi”.
Bởi Hugo – 08/09/2015 – Lê Thanh Phong – Theo báo Lao Động
Ngày thông xe cầu Mỹ Lợi, có một câu chuyện làm xúc động lòng người, đồng thời cũng là thông điệp gửi đến các vị lãnh đạo. Trong hàng trăm người từ hai tỉnh Long An và Tiền Giang lên cầu để ngắm sông Vàm Cỏ, có một người đàn ông tên Nguyễn Văn Hải mang theo di ảnh của cha mẹ mình, để cho người quá cố được “đi dạo” trên cầu và “ngắm” sông.
Có bao nhiêu miền đất của nước Việt đang thiếu những cây cầu, và có bao nhiêu con người đã từng đi bệnh viện cấp cứu không kịp nên không qua khỏi vì những chuyến xe muộn màng. Chưa ai bận tâm và mất thì giờ để nghĩ đến điều này, nhưng chắc chắn có nhiều người đã chết vì thiếu những cây cầu. Không chỉ những người già như mẹ ông Hải, mà có cả những thanh niên trai tráng, những đứa trẻ còn ẵm ngửa. Cho nên, xây dựng những công trình hạ tầng, không chỉ để phát triển kinh tế, mà còn hỗ trợ rất thiết thực cho cuộc sống của người dân, trong đó có cả việc cứu mạng sống cho những bệnh nhân ở xa các cơ sở y tế.
Nhìn những hình ảnh người dân của hai tỉnh Long An, Tiền Giang rộn ràng trên cầu Mỹ Lợi mà thấy thương dân mình. Hệ thống giao thông hiện đại là chuyện quá cũ đối với các nước, nhưng với dân mình là một giấc mơ. Cây cầu như Mỹ Lợi, đối với dân xứ người là chuyện không ai mấy quan tâm vì đó là đương nhiên, nhưng với dân mình là một niềm tự hào, niềm vui đến trào nước mắt.
Giấc mơ và niềm tự hào đó lớn đến nỗi, có người phải mang di ảnh cha mẹ mình lên cầu ngày thông xe cho thoả tâm nguyện.
Nguyện vọng, ước mơ của dân là có chiếc cầu, có con đường đàng hoàng tử tế, cụ thể như vậy đó. Xin hãy dành tiền của cho những công trình mà dân mong ước. Nếu có ai đó đề xuất xây quảng trường, tượng đài trăm tỉ, ngàn tỉ thì xin nghĩ lại.
Xây cầu cho dân đi lại như cầu Mỹ Lợi hơn xây ngàn tượng đài.
Và với dân, những cây cầu này chính là những tượng đài.
– See more at: https://www.danluan.org/tin-tuc/20150908/le-thanh-phong-lao-dong-cay-cau-va-tuong-dai#sthash.myxsTJ39.dpuf