Dân chủ hóa: Cách mạng hay Diễn Biến Hòa Bình trong hiện tình đất nước và thế giới – Bs Mã Xái
Dân chủ hóa Việt Nam là nhu cầu ưu tiên hiện nay cho một nước Việt Nam tự do dân chủ pháp trị, cho dân giàu nước mạnh; ngày nào mà chế độ toàn trị còn ngự trị thì đồng bào ta còn tiếp tục chịu đựng những bất hạnh đau thương, tiếp tục chứng nghiệm sự bạo tàn, vô nhơn đạo, những tội ác do đảng CSVN gây ra, khoác dưới chiếc áo Mác-Lê mục rữa, phản dân tộc, sẵn sàng làm chư hầu cho Bắc phương, tiếp tục phá nát tiền đồ của tổ quốc, đưa dân tộc đến chỗ diệt vong. Do đó mục tiêu của cuộc đấu tranh của chúng ta là phải giải trừ chế độ cộng sản Việt Nam nhổ bỏ tận gốc chủ nghĩa Mác-Lê bằng sức mạnh dân tôc, dựa trên ý thức hệ dân tộc, huy động được sức mạnh của toàn dân trong nước và hải ngoại, với sự yểm trợ của thế giới tự do, phù hợp thời đại toàn cầu hóa, thời đại thông tin. Giải thể chế độ CSVN là phương cách hữu hiệu để dân chủ hóa đất nước, bằng con đường Cách Mạng hay theo sách lược Diễn Biến Hòa Bìnhh, căn bản là ôn hòa bất bạo động, nhưng đôi khi hình thức bạo loạn cũng có tác dụng nhứt định thúc đẩy quá trình dân chủ hóa.
Trong thời gian gần đây, vấn đề Dân chủ hóa Việt Nam lại được đem ra thảo luận trên các cơ quan truyền thông Âu Châu, Hoa Kỳ trong bối cảnh tranh chấp quyền lực quyết liệt giữa các chóp bu lãnh đạo đảng CSVN trước thềm Đại hội tòan quốc 12 (2016), làm nhiều người suy luận có thể đưa đến đột phá chính trị bất ngờ; và thêm vào biến chuyển đó một “Kỷ nguyên mới về mối quan hệ Mỹ Việt” chung quanh hội nghị thượng đỉnh “lịch sử” Obama-Nguyễn Phú Trọng (7/2015) tại Phòng Bầu dục trong tòa Bạch Ốc khiến nhiều nhà phân tích cho rằng Hà Nội đang chuyển hướng có ý định “thoát Trung”, Trọng lại được TT Obama hứa hẹn không đá động vì tới thể chế chánh trị, xác định tôn trọng chủ quyền và sự vẹn toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, còn Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam Osius trong buổi gặp gỡ cộng đồng tị nạn Nam Cali đã không úp mở: HK không tìm cách thay đổi thể chế chánh trị của Việt Nam, cũng trong luận điệu đó, cựu đại sứ Peter Peterson lại phát biểu thêm rằng Hoa Kỳ cũng không màng nghĩ đến vấn đề ý thức hệ mà CSVN vẫn mãi tôn thờ và Osius còn tuyên bố là CSVN sẽ có tiến bộ nhơn quyền và sớm có tự do dân chủ! Nhưng thực tế thì nhơn quyền chỉ có thụt lùi tại Việt Nam, nhưng do nhu cầu chánh trị, Hoa kỳ vẫn muốn Hà Nội về với mình như một đối tác tiềm năng trong chiến lược Tái Cân Bằng về Châu Á Thái Bình Dương, và mời CSVN vào mạng lưới mậu dịch tự do tiêu chuẩn cao là hiệp hội Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương TPP trong khi đó TC không được mời. Chánh phủ Hoa Kỳ đặc biệt trong thời Obama-Clinton tỏ ra tích cực can dự vào Biển Đông vì quyền lợi hàng hải chiến lược và quyền lơi tự do lưu thông trên biển, trên không và quyết tâm bám trụ tại ĐNA, Hoa Kỳ do đó giữ được sự tin cậy của ASEAN và thế giới trong vị thế của siêu cường, và nhờ đó tạo điều kiện cho Hà Nội xoay trục về Hoa Thạnh Đốn, và có ý định quay lưng với Trung Cộng vì thái độ lộng hành và trịch thượng trong biến cố giàn khoan HD-981. Theo thăm dò của PEW, nhơn dân Việt Nam nhìn sự hiện diện của HK với thái độ tích cực, trái lại đa phần rất tiêu cực đối với Trung Cộng. Sở dĩ Hoa Kỳ nhúng tay mạnh hơn vào Việt Nam vì nhu cầu đạt được TPP chớ không vì tự do dân chủ cho Việt Nam. Nhưng can dự sâu vào Việt Nam, các giá trị tư do, dân chủ, nhơn quyền của Mỹ sẽ có tác động tốt cho “diễn tiến hòa bình“ điều mà Việt Cộng rất sợ hiệu ứng “mưa lâu thắm đất”; trên tờ báo Nhân Dân ngày 10/6/2015 Trung tướng CSVN Nguyễn Viết Thắng cho đăng bài “Phòng ngừa, đẩy lùi nguy cơ ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa’ “ trong đó đổ lỗi cho các thế lực thù địch đã vận dụng chiến lược “Diễn Biến Hòa Bình” như một trong những thủ đoạn hết sức thâm hiểm để thúc đẩy “tự diễn biến, tự chuyển hóa” trong nội bộ đảng CSVN, muốn chuyển chế độ XHCN sang môt quỹ đạo khác, Thắng muốn nói vào quỹ đạo tư bản Mỹ. Khi Trọng đi Mỹ về, bản chất giáo điều của ông lại thêm một lần nữa lộ diện trong bài phát biểu tại đại hội Hội Báo Chí lần thứ 10 (9/8/2015) rằng không có đa đảng, đa nguyên chánh trị; thế thì làm gì có cải cách chánh trị nói chi đến cách mạng. Nhiều người cho thấy nhà nước CSVN đã được Hoa Kỳ lên giây cót để an tâm nắm giữ thể chế. Trọng trong nhiều trương hợp đã từng khẳng định trung thành với chủ nghĩa Mac-Lê và tiếp tục quá độ lên xã hội chủ nghĩa. Sau 20 năm tiệm tiến gần với Mỹ kể từ ngày có liên lạc ngoại giao (1995) đảng CSVN không hề có ý định thay đổi thể chế, cho nên dù phe theo Tàu hay theo Mỹ thắng cuộc trong Đại Hội 12, không ai dám tin rằng Nguyễn Tấn Dũng tạo được sự đột phá “thay rượu đổi bình”. (Theo đồn đoán từ truyền thông lề trái đồng chí X sẽ là Tổng Bí Thư đảng, có thể kiêm luôn Chủ tịch nước!)
Dưới sự lãnh đạo của đảng CS, Việt Nam trên mọi mặt đã lâm vào thế tụt hậu, yếu kém từ lãnh vực kinh tế, giáo dục , y tế, và nguy hiểm hơn sau 30 năm thống trị miền Bắc và 40 năm trên cả nước, cộng sản Hà Nội đã thay đổi nền tảng xã hội nhân bản bằng một nền văn hóa cướp giựt XHCN, đạo đức xuống cấp thê thảm, và tệ hại hơn khả năng còn bị Hán hóa.
Đất nước cần sự thay đổi; ai sẽ làm cuộc thay đổi, mô hình thay đổi nào thích hợp cho đất nước? Canh tân hay Cách Mạng, ôn hòa hay bạo lực? Trong những năm gần đây thấy xuất hiện phong trào đấu tranh dân chủ, cho tự do tôn giáo, những cuộc xuống đường chống Trung Cộng xâm chiếm Biển Đông, biểu tình của công nhân về quyền lợi bảo hiểm xã hội, của nông dân khiếu kiện, dân oan mất đất Kiến nghị về sửa đổi HP 1992 để xoá bỏ điều 4 HP, kêu gọi đa nguyên chánh trị… và Kiến nghị của 61 đảng viên kỳ cựu. Sự thật phải nói phong trào dân chủ đã hiện diện khá lâu như vụ Nhân Văn Giai Phẩm ở Miền Bắc, các đảng cách mạng truyền thống, Phong trào Thống Nhứt Xây Dựng Dân Chủ (1993), Khối 8406, Cao Trào Nhân Bản. Một sự kiện đáng chú ý là sự dấn thấn của tuổi trẻ sinh ra và lớn lên trong lòng XHCN đã nhập cuộc vào phong trào dân chủ. Đến nay có trên hai mươi tổ chức xã hội dân sự (XHDS) độc lâp ra đời, không được nhà nước cộng sản thừa nhận về măt pháp lý, bên cạnh cả trăm tổ chức XHDS quốc doanh, đứng đầu là Mặt Trận Tổ quốc.
Phương tiện truyền thông tân tiến đã hỗ trợ hữu hiệu cho phong trào dân chủ và các tổ chức XHDS đẩy mạnh tiếng nói dân chủ, nhơn quyền lan sâu vào quần chúng, trao đổi với quần chúng hiểu rõ và thúc đẩy cuộc tranh đấu cho quyền của người dân đã bị CSVN tước đoạt; phương tiện truyền thông giúp mở rộng không gian đấu tranh, giải quyết vấn đề liên lạc kết nối các đoàn thể với nhau, truyền thông giúp tiếp cận thông tin toàn cầu, những chuyển động tiến hóa của nhơn loại, rút kinh nghiệm những bài học đấu tranh cách mạng, những mô hình chuyển hóa từ toàn trị sang dân chủ; truyền thông cũng giúp nhơn dân thấy rõ bộ mặt thật của chế độ gian trá, tham nhũng nhưng hèn nhát với Trung Cộng lại ác với dân, truyền thông giúp cho những người cộng sản và nhơn dân so sánh mô hình XHCN của Hà Nội sau 40 năm thống trị đất nước trong hòa bình với mô hình tự do dân chủ pháp trị của nền Đệ nhị VNCH (1967-1975)
Nói chung thì những lực lượng dân chủ tại Việt Nam dù đang phát triển trong mọi giới, kể cả những người CS phản tỉnh, cấp tiến nhưng vẫn chưa có sự kết hợp chặt chẽ và tổ chức thành môt lực lượng đủ mạnh để đối lập với đảng CSVN do hệ thống tình báo công an được Trung Công huấn luyện hoặc trực tiếp giúp CSVN khống chế bằng mọi cách, nhằm giữ chặt chư hầu CSVN trong quỹ đạo cộng sản Trung Quốc. Lich sử cho thấy các cuộc cách mạng, hay diễn biến hòa bình, ngay cả những đột phá chánh trị đều chịu sự tác động ít nhiều của các cường quốc và trong hiện tình đất nước, vị thế đia chánh trị của Việt Nam lại nằm trên bàn cờ chánh trị giữa hai cường quốc Mỹ và Trung Cộng. Chiến lược Đổi Trục/ Tái Cân Bằng về Á Châu-TBD nhằm ngăn ngừa mộng bành trướng của Trung Cộng và quyết tâm bảo vệ quyền tự do lưu thông thương mãi trên biển, trên không tại Biển Đông tuy là vì “quyền lợi quốc gia“ Hoa Kỳ nhưng cũng làm giảm bớt áp lực Bắc Kinh lên Việt Nam; việc mời gọi CHXHCNVN tham gia TPP tuy là vì quyền lợi của Hoa Kỳ và cho ASEAN và khu vực Châu Á-TBD, nhưng cũng để thuyết phục CSVN tuân thủ và thực thi nhân quyền, cải tổ cấu trúc kinh tế theo qui luật của kinh tế thị trường và sau 20 năm quan hệ Mỹ Việt càng ngày có vẻ nông ấm hơn, nhưng điều này không có nghĩa có sự đột phá cận kề để Hà Nội sớm thoát Trung, hay Việt Cộng có thể lọt ngay vào lòng tư bản Mỹ, trừ phi chế độ Tập Cận Bình sụp đổ vì không cứu vãn nổi nền kinh tế tài chánh đang chao đảo và không còn kiểm soát nổi những xáo trộn trong tình hình chánh trị xã hội trong nước; và những căng thẳng trầm trọng đang chờ họ Tập trong chuyến thăm đầu tiên Hoa Kỳ với tư cách của một nguyên thủ quốc gia.
Trở lai vấn đề dân chủ hóa Việt Nam hiện nay, những người chủ trương cải cách chú trọng đến sửa đổi cái cũ cho phù hợp hơn với thời cuộc nhưng thể chế toàn trị cộng sản vẫn còn đó, giống như việc tên chúa ngục chỉ lo cải thiện đời sống cho tù nhơn, cho tù nhơn sống thoải mái hơn nhưng cái nhà tù kiên cố vẫn còn đó. Cái mô hình canh tân này làm chúng ta nhớ lại lời ông Obama bảo Trọng cứ an tâm, HK không có kế hoạch thay đổi chế độ, chỉ nhắn nhủ Trọng chăm sóc hơn về quyền con người cho đồng bào ông. Trong khi đất nước cần một sự thay đổi toàn diện thì lãnh đạo đảng CSVN chỉ quan tâm về sự sống còn của mình; chế độ toàn trị, độc tài sẽ tiếp tục ít nhứt là 5 năm nữa (nhiệm kỳ 2016-2021) sau Đại Hôi 12; đất nước sẽ đi về đâu? Khi chế độ độc tài toàn trị vẫn còn đó-nguyên nhân làm cho quốc gia tụt hậu trên mọi mặt, đất nước sắp mất vào tay TC? Trong nước Ts Nguyễn Quang A người khởi xướng Diễn đàn XHDS chủ trương tiếp cận đến dân chủ hóa bằng xã hội dân sự, chủ trương thực hiện dân quyền, nâng cao dân trí làm cho người dân biết các quyền của mình và cứ thế mà thực hiện, không cần phải xin phép, thông qua ai; ông không ủng hộ các hình thức bạo lực, ông từng tuyên bố là rất ghét cách mạng. Ông cho rằng tiến trình dân chủ hóa Việt Nam đang ở giai đoạn chuẩn bị có thể kéo dài 5 đến 10 năm trước khi bước sang giai đoạn chuyển đổi, và giai đoạn củng cố sau cùng; ông có trình bày thêm về khái niệm “đảng vận” để kích động đảng viên tự diễn biến, tự chuyển hóa. Liệu cái đảng cố nắm giữ quyền lực bằng mọi cách – như nhóm tứ trụ Trọng Sang Hùng Dũng hiện thời – sẽ chuyển biến ra sao, trong bao lâu để canh tân xứ sở? Hoặc chừng nào cấp lãnh đạo CSVN được “ngộ ra” hay được “khai sáng” dưới áp lực của quần chúng, của XHDS để thực hiện “mô hình dân chủ hóa từ trên xuống” . Tiến sĩ Nguyễn quang A là người được nuôi dưỡng trong môi trường XHCN và từng được giới thiệu là người khá am tường về các kịch bản dân chủ ở các nước Đông Âu, Á Châu, đã nhiều lần từ hơn thập niên qua được ra nước ngoài.
CSVN đã thất bại trong xây dựng phát triển đất nước và bảo vệ chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ từ sau ngày cướp chánh quyền 1945 và từ sau 30-4-75 áp đặt chế độ toàn trị lên cả nước. Một sự thay đổi toàn diện với một từng lớp lãnh đạo mới do dân vì dân và cho dân là một đòi hỏi thúc bách môt cuộc cách mạng toàn diện, một mô hình đấu tranh dân chủ từ dưới lên trên, nhưng ôn hòa tránh bạo lực, đổ máu, chứ không phải chỉ thuần canh tân theo kiểu mua thời gian thống trị cho cộng sản Hà Nội; chủ động kế hoạch rút ngắn thời gian chuẩn bị để sẵn sàng nắm lấy thời cơ cho một chuyển đổi; nhơn dân không còn tin tưởng ở sự lãnh đạo của đảng CSVN, và sự bất mãn với chế độ càng ngày càng gia tăng, trở thành những mồi lửa cách mạng, những áp bức đàn áp của nhà nước toàn trị sẽ đun sôi lòng câm phẩn ở nhơn dân chờ dip nổ tung. Sự thành công tuỳ thuộc vào ý chí, thế và lực của quần chúng; khối quần chúng phải đông đảo ở nhiều nơi đủ để đối đầu với nhiều đoàn thể chánh trị, phong trào dân chủ đã có những liên lạc; sự phản tỉnh của những cột trụ đàn áp của của nhà cầm quyền cộng sản sẽ là yếu tố khá quan trọng (công an, quân đội…) các tổ chức XHDS đang lớn mạnh có vai trò nhứt định trong tiến trình dân chủ hóa.
Sự nghiệp cách mạng là sự nghiệp của quần chúng quốc nội, nhưng cộng đồng tị nan cộng sản Việt hải ngoại nhứt là ở Hoa Kỳ có vai trò rất quan trọng trong tư thế như một hậu phương hỗ trợ quốc nội về vật chất cũng như tinh thần, làm công tác quốc tế vận, công tác vận động hành lang, chia sẽ nhận thức, tin tức và các chuyển biến trên thế giới. Cộng đồng hải ngoại luôn đề cao cảnh giác trước nghị quyết 36, nay lại đối phó chỉ thị 45 (26/5/2015) của Bộ chánh trị cộng sản trịch thượng kêu gọi hải ngoại xoá bỏ mặc cảm, định kiến.
Lâp trường kiên định của Đảng Tân Đại Việt (TĐV) là cương quyết đấu tranh giải thể chế độ độc tài toàn tri CSVN; xây dựng một chế độ tự do dân chủ pháp trị, dựa trên Chủ nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn; bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ và độc lập chủ quyền Việt Nam; không chấp nhận hòa giải, hòa hợp với CSVN dưới bất cứ hình thức nào. Đảng TĐV chủ trương một thay đổi toàn diện, một cuộc cách mạng ôn hòa, tránh đổ máu; chủ trương cộng tác với các đoàn thể dân chủ ở hải ngoại trong đội hình hàng ngang và hỗ trợ các thành phần dân chủ đa dạng trong nước, nhằm tạo sức mạnh chung trong đấu tranh giải trừ chế độ cộng sản, xây dung nền dân chủ pháp trị.
Tạm Kết
Tình hình biến chuyển thế giới từng giây phút; những diễn biến chánh trị có chiều hướng định hình trong quan hệ Việt –Trung -Mỹ, ảnh hưởng tất nhiên đến cuộc đấu tranh dân chủ hóa Việt Nam. CSVN cần xích gần Mỹ để giải quyết vấn đề kinh tế và được nhẹ bớt áp lực từ Trung Cộng, mà gần Mỹ lại hợp với ý muốn của nhơn dân Việt Nam. Mỹ thì cần Việt Nam vì nhu cầu kềm chế TC ở Biển Đông và ĐNA do đó có thể nhân nhượng CSVN về điều kiện nhơn quyền để kết thúc sớm cuộc đàm phán TPP. Hoa Kỳ cũng để CSVN yên tâm với thể chế chánh tri và ý thức hệ của họ. Cả hai nước đều cùng có lợi; lợi riêng cho VC bám chặc thể chế toàn tri cho đảng, và Hoa Kỳ thì được lợi cho quốc gia, có thể bán đươc võ khí sát thương cho CSVN. Phong trào dân chủ được lợi gì trong mối bang giao này? Kịch bản Đại Hội 12 có lợi gì cho chánh tình Việt Nam khi giả định rằng tân Tổng bí thư Nguyễn Tấn Dũng trở thành một nhà độc tài theo kiểu Putin? Liệu Tập Cân Bình và Obama sẽ còn tiếp tục chánh sách vừa ”hợp tác vừa cạnh tranh” để giải quyết những hồ sơ đầy căng thẳng trong chuyến viếng thăm vào tháng Chín này trong đó có vấn đề Biển Đông?
Dù CSVN trên đà phá sản nhưng lại biết lợi dụng vị thế địa chánh trị quan trọng của Việt Nam nên lúc thì làm thân chư hầu cho Trung Cộng, rồi khi bị thiên triều cho thất sủng thì quay lại phương Tây tìm chỗ dựa mới và Hoa Kỳ thì sẵn sàng áp dụng nguyên tắc ngoại giao “trên đời này không có ai là thù, cũng không có ai là bạn, mà chỉ có quyền lợi quốc gia”. Tương lai chánh trị Việt Nam một lần nữa lọt vào hai tay chơi cờ là hai cường quốc Mỹ-Trung đã có lần coi VNCH là con chốt thí qua sông.
Dân chủ hóa đòi hỏi sự kiên trì, sự hy sinh và ý chí quyết thắng của toàn dân. CSVN rồi sẽ bị giải thể; lich sử cho thấy không một chế độ độc tài tàn bạo nào có thể tồn tại; Liên Xô rồi cũng sụp đổ, Đông Âu rồi cũng dân chủ hóa, Đài Lan Nam Hàn rồi cũng chuyển hóa, Miến Điện chuyển dần sang dân chủ. Cuộc đấu tranh cho nền dân chủ pháp trị cho Việt Nam sẽ phải thành công.
Chính Nghĩa tất thắng.