Giả danh côn đồ càng tấn công, các nhà hoạt động càng đoàn kết
Tình trạng những người công khai hoạt động cho quyền con người, giúp đỡ dân oan… bị tấn công vô cớ bởi những thành phần bất hảo, côn đồ khiến họ phải cảnh giác và có cách tự vệ.
Theo RFA
Gia Minh, biên tập viên RFA, Bangkok
30-08-2015
Vụ việc mới
Vào ba ngày 24, 25 và 28 tháng 8 vừa qua lại có thêm những vụ việc hành hung, đập phá nhằm vào những người công khai đấu tranh tại Việt Nam.
Cựu tù nhân lương tâm Trương Minh Tam bị đánh đập, cướp phá sau khi đến Trại 5 Yên Định, Thanh Hóa làm việc với cán bộ để lấy lại những tài liệu bị thu giữ khi mãn án vào tháng 10 năm ngoái. Sau cuộc làm việc và được trả lại những giấy tờ yêu cầu, anh Trương Minh Tam ra khỏi Trại 5 Yên Định, Thanh Hóa vào ngày 24 tháng 8 thì bị hai thanh niên tấn công hành hung và cướp giỏ xách của anh này ném xuống suối nước sâu.
Ít ngày sau anh cùng một số thân hữu lên Lâm Đồng thăm tù nhân lương tâm Trần Minh Nhật mãn án tù 4 năm về nhà; vào sáng ngày 28 tháng 8 trên đường về anh cùng một số người khác bị hành hung ngay trên xe.
An ninh giả dạng?
Một người có mặt vào sáng ngày 28 tháng 8 tại xã Nghĩa Thắng, huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng, anh Minh Khang cho biết:
“ Chuyến xe di chuyển theo hướng Sài Gòn bị chặn lại và bị đánh. Đánh rất nặng tức nhắm vào vùng đầu, vùng mặt và tay chân đều bị đánh. Chuyến xe di chuyển theo hướng Đà Lạt cũng bị côn đồ lên xe, đóng cửa và đánh dằn mặt 3 người: một người là cựu tù nhân lương tâm Trương Minh Tạm, cựu tù nhân lương tâm Chu Mạnh Sơn và chị Thúy Nga. Đánh vào vùng hông, mặt và đầu rất nặng.”
Cựu tù nhân Trương Minh Tam có ý kiến về vụ việc hôm ngày 24 tháng 8 ngoài Trại 5 Yên Định, Thanh Hóa như sau:
“Cách làm của họ trong ngày hôm đó là thuê hai côn đồ theo sát tôi và đi đến một địa điểm vắng bên dòng suối cạnh trại giam họ đã cướp toàn bộ tài sản của tôi. Tôi khẳng định việc làm đó là do nhà cầm quyền cộng sản dựng lên bởi vì những kẻ cướp đồ không bao giờ lại vứt đồ đi. Trong đó tôi có một máy tính laptop và một Ipad. Hai tên cướp đó thì một tên giữ tôi và một tên khác cướp đồ ném xuống suối cho chìm đi chứ không thu giữ gì của tôi cả. Điều đó cho thấy đây là hành động mà nhà cầm quyền có tính toán nhằm phi tang những tang chứng, vật chứng có thể gây khó dễ cho họ. Bởi vì trong những thiết bị điện tử của những người hoạt động dân chủ chúng tôi chứa khá nhiều dữ liệu và chúng cũng là một công cụ để chúng tôi đấu tranh với nhà cầm quyền. Hiện nay tôi là người bị mất hết tài sản không còn công cụ hoạt động.”
Tại Hà Nội vào chiều ngày 25 tháng 8, tư gia của ông Mai Xuân Dũng- một người lâu nay công khai tham gia Nhóm Cứu Lấy Dân Oan, bị một số thanh niên đập phá từ bên ngoài, khi trong nhà ông này đang tiếp một số dân oan đến thăm vì nghe tin ông bị ốm.
Ông Mai Xuân Dũng đưa ra nhận định về những thành phần tấn công nhà ông như sau:
“ Tôi nghĩ tôi không có thù oán, không có mâu thuẫn với bất kỳ ai; khi có đám côn đồ rất hung hãn và nghênh ngang sau khi đập phá gọi điện thoại chỉ huy nhau và ngồi ngoài hàng nước. Con tôi có chụp được hình của mấy tên côn đồ thì người nào cũng che mặt lại. Riêng hành vi che mặt, không muốn lộ mặt ra cho thấy đó không phải là côn đồ chuyên nghiệp. Ở Việt Nam tôi biết những người ‘côn đồ, giang hồ’ họ rất hào hiệp, không làm trò này. Những trò này tôi xác định chỉ có an ninh thôi.”
Sự thất bại của chính quyền?
Như nhận định của ông Mai Xuân Dũng cũng như của cựu tù nhân lương tâm Trương Minh Tam thì họ không hề có mâu thuẫn, thù oán với ai. Trái lại lâu nay họ chỉ làm những công việc giúp người như mang cơm, cung cấp những vật phẩm cần thiết cho người dân các tỉnh phải về Hà Nội khiếu kiện. Đó là việc làm của ông Mai Xuân Dũng. Hay lên tiếng về trường hợp bị đối xử tàn tệ đối với tù nhân Đặng Xuân Diệu trong nhà tù mà cựu tù nhân lương tâm Trương Minh Tam nêu ra.
Bản thân anh Trương Minh Tam cho rằng hành xử của những thành phần bất hảo mà theo anh chỉ là an ninh giả dạng là một chứng minh về sự thất bại của chính quyền hiện nay:
“ Một người bạn của tôi đã nói không chỉ là sự thất bại về mặt luật pháp mà đó là sự thất bại của một chính thể. Bởi vì không một chính thể nào sử dụng bạo lực để giải quyết những vấn đề pháp lý đối với người dân cả. Trong bất cứ một xã hội văn minh nào con người ta cũng hành xử với nhau bằng luật pháp; thế nhưng khi luật pháp không thể sử dụng được với nhau nữa, mà buộc phải sử dụng tà quyền, sử dụng vũ lực, bạo lực thì đó không còn được gọi là một xã hội, một đất nước nữa mà gọi là một trạng thái quay trở về thời kỳ nguyên thủy, quay trở về một xã hội man rợ, một xã hội chỉ còn có kẻ mạnh và người yếu chứ không còn là một ‘nhà nước’ nữa.
Tôi nghĩ trong thời gian sắp tới những hành vi như thế sẽ tiếp tục xảy ra và tố cáo rõ hơn bản chất xấu xa của nhà cầm quyền. Có thể trước kia có sự đánh đập, bắt những đồ đạc của các nhà đấu tranh một cách bạo lực… thì họ còn tìm lý do để đổ; còn đối với người đấu tranh ôn hòa như tôi đối với những luật lệ mà họ viết ra mà họ lại sử dụng biện pháp côn đồ thì đó là sự thất bại hoàn toàn của một chính thể rồi.”
Biện pháp tự bảo vệ
Ông Mai Xuân Dũng cho biết khi những thanh niên bất hảo đập phá bên ngoài tư gia ông, thì chính những người dân oan khiếu kiện đã liên lạc với nhau để nhanh chóng đến để hỗ trợ cho ông.
Anh Trương Minh Tam thừa nhận việc đi lại một mình là sự chủ quan và nay những người đấu tranh như anh phải cảnh giác hơn nữa:
“ Đấu tranh với cái ác theo tôi không thể tránh khỏi những mất mát, đau thương kể cả máu và xương. Do đó qua mỗi một sự vụ, chúng tôi cố gắng nâng cao tinh thần cảnh giác của mình, thay đổi phương pháp đấu tranh sao cho giảm thiểu thiệt hại. Nhưng chúng tôi biết vẫn sẽ có những thiệt hại đối với mình và chúng tôi sẵn sàng tuyên chiến với nhà cầm quyền một khi họ bước vào đường cùng trong sự khốn cùng về hành xử đối với nhau.
Xin được nhắc lại để tránh thiệt hại về tài sản lớn đối với tôi như vài hôm trước thì tôi nghĩ ít nhiều mình cũng có những sơ hở, chủ quan. Sau này chúng tôi sẽ đi thành nhóm đông người hơn, hay đồ đạc trước khi đi đến trại giam tôi phải gửi lại nơi nào đó…chứ không như vừa rồi. Còn những biện pháp để giữ sức khỏe và tính mạng của mình thì tôi nghĩ thường xuyên tập trung đông người đi hơn trong các vụ việc.”
Theo những nhà đấu tranh và hoạt động cho nhân quyền tại Việt Nam, tất cả những hành động trấn áp mang tính bạo lực chỉ làm cho họ thêm cương quyết và đoàn kết với nhau mà thôi.