Chính Trị Đần Độn
“Cứ giữ im lặng để mọi người nghĩ là minh đần độn thì tốt hơn; vì một khi mình mở miệng ra thì mọi người không còn hoài nghi nữa.”
(Nguyên văn: “Better to remain silent and be thought a fool than to speak out and remove all doubt.”) – Abraham Lincoln.
Đần độn là một tĩnh từ chỉ một trạng thái của con người hay sự việc ở bên ngoài cái nghĩa bình thường đã được đa số chấp nhận (norm). Nghĩa tiếng Việt của “Đần Độn” là “Thiếu khôn ngoan.” Chữ Anh ngữ tương đương là “Stupid” (phát âm là “xì-tú-bịch”), “Ignorant” hoặc “Foolish.”
Người đần độn làm, hoặc nói ra những điều đần độn vì họ đần độn hoặc có chủ đích làm người khác phải chú ý đến mình… Cũng như trẻ con hay làm “chuyện trẻ con” để được chú ý. Chúng ta, người lớn biết suy nghĩ thì không nên làm những chuyện “thiếu khôn ngoan.”
Trong số các con vật ngu đần. Theo tôi, con heo là con vật ngu nhất vì suốt đời sống nó chỉ biết ăn, ngủ và phóng uế; mà lại phóng uế ngay tại chỗ nó đang ăn đang nằm mới gọi là ngu.
Đời sống trần tục, không có ai là hoàn hảo – vì chúng ta không phải là Thần thánh, là Phật… cho nên đôi khi cũng phạm phải những lỗi lầm (mistakes); Tuy là “Lỗi lầm” thôi, nhưng người chung quanh cũng có thể xếp “chuyện lỗi lầm” đồng hạng với “chuyện đần độn.” Một khi mình cứ tiếp tục làm mà không quan tâm đến, hoặc không sẵn lòng muốn sửa sai, thì mình chính là kẻ ngu đần thật. Người làm chuyện đần độn có lẽ chưa hiểu hết ý nghĩa của chữ “trò hề”; hoặc vì họ có quyền cao chức rộng nên không cần biết ảnh hưởng, thiệt hại của trò hề như thế nào, sẽ đi đến đâu… Cứ “vô tư” chổng mông vào mặt thiên hạ nói hoặc làm “lấy được.” Lãnh đạo csvn và đảng csvn là bằng chứng sống của tính đần độn trong cái chủ nghĩa đần độn.
Lãnh đạo cao cấp csvn tự tiện thoải mái phát ngôn những suy nghĩ, nhận định trước mặt dân chúng, quan sát thế giới giữa ban ngày trời sáng mà không cần quan tâm chuyện phải nói năng cho cẩn thận, giữ mồm giữ miệng. Chỉ vài dòng ngắn ngủi nghe rất thô thiển, dung tục, ấu trĩ, thiếu hẳn “logic” (đó là sự gắn bó chặt chẽ của các ý / điều đã được nói và chấp nhận từ trước), nghe lố bịch không xuôi tai. Sự lố bịch đã thể hiện đầy đủ các ác tính điển hình của con người cộng sản; phô bày bản chất vi-xi là một con bệnh luôn luôn “tự sướng” (có cảm giác tự tâm đắc) với việc làm của chính mình, đến mức không thể tự kiềm chế được. Họ thừa hiểu những lời vô nghĩa, “nói cho lấy được” là chuyện quá quen thuộc với nhiều người trong hàng ngũ lãnh đạo thiếu nhân tính và trí tuệ tối thiểu như họ. Tuy nhiên, từ những ngày đầu của cuộc cách mạng vô sản, sự “vô tư, thoải mái” đó đã nói lên cái truyền thống bệnh hoạn về tư tưởng, cách suy nghĩ sinh ra (còn gọi là di sản?) từ những con người tự xem mình là “cách mạng” là thành trì của xã hội chủ nghĩa vô sản này.
Thật không may cho dân Việt, số lượng con bệnh đó ở ngay trong hàng ngũ lãnh đạo ngày càng nhiều, càng trầm trọng. Ở phần dưới, người viết sẽ trưng ra một số bằng chứng, nhân vật lãnh đạo csvn đã và đang sử dụng loại ngôn ngữ đần độn, nghe muốn chết liền, để quý vị thấy rõ hơn bịnh lý của thứ bệnh “đần độn” này như thế nào.
Xã hội Việt Nam bây giờ chỉ là chỗ đầy rẫy khổ đau, nhục nhằn, uất hận, đấm ngực kêu trời, cởi áo lót tụt quần xì kêu oan không thấu… vì dân Việt đang trả cái nợ vì đã mù lòa, nhẹ dạ đi hùa theo sự dối trá và tàn bạo của lãnh đạo cs, chứ đâu có phải là chỗ vinh quang, ấm no, tự do, văn hóa gì đâu?
Điểm mặt lại những thành phần lãnh đạo csvn hiện nay, chúng ta thấy chúng chỉ thuộc quanh quẩn một trong 3 cái “Ệ” như sau:
Hậu duệ – con cháu dòng giống thế hệ thứ 2, 3 của trùm cộng sản.
Quan hệ – có quan hệ bà con gần xa gần, là bạn bè của trùm cộng sản.
Tiền tệ – hạng giầu có sẵn tiền của, đã hối lộ để mua các chức cao cấp trong chính quyền cộng sản.
Câu hỏi đặt ra là tại sao cán bộ các cấp lãnh đạo csvn lại hay có kiểu phát ngôn đần độn giống y như nhau?
Chẳng riêng gì người viết, nhiều người trong chúng ta cũng nhận ra có hai nguyên nhân khiến lãnh đạo cũng như cán bộ đảng các cấp tại Việt Nam hay phát ngôn một cách đần độn.
Nguyên nhân thứ nhất: Sự ngu dốt cố hữu thiên phú. Nói cách khác là họ đần độn thật chứ không phải họ giả vờ. Đại đa số các bộ csvn tiên khởi như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, Lê Duẫn, Đỗ Mười,… đều xuất thân bần cố nông, thất học hoặc có trình độ học thức rất thấp, lang bạt kỳ hồ, du thử du thực, làm những nghề tay chân khiêm nhường như bồi tầu, thợ thiến heo, phu cạo mủ cao su, thợ đường sắt, cướp cạn… Nhờ tính quỷ quyệt, luồn lọt phục vụ khá đắc lực cho các thế lực cs quốc tế; họ được các lực lượng võ trang, phong trào cộng sản quốc tế có chủ tâm bành trướng chủ thuyết cộng sản giúp đỡ để có cơ hội “cướp chính quyền” và độc quyền lãnh đạo dân tộc Việt… Rồi qua những bài bản tuyên truyền loại “quy luật muôn đời” của cộng sản hoặc vì qua thói quen mặc cảm bần nông, họ đã tự đề cao gần tới trời. Họ cứ tưởng thật họ là thành phần ưu tú, là đỉnh cao của trí tệ (?) trong xã hội cho nên hay nói năng lên lớp để răn giảng người khác, nhưng lại không hiểu là chính mình đang nói gì. Nếu họ biết xấu hổ thì có lẽ cũng đở đần hơn rồi!
Nguyên nhân thứ hai: Sự ngu dốt cố tình. Họ không ngu chút nào mà chỉ cố tình giả đần độn. Đây là trường hợp của một số lãnh đạo csvn hậu duệ (thế hệ thứ 2, 3) hoặc lớp lãnh đạo sản phẩm của tiền hối lộ (lãnh đạo mua chức). Họ có ăn có học hơn lớp cộng sản cha anh tiên khởi. Họ có cơ hội sống tiếp cận và nhìn đọc thấy đời sống văn minh của thế giới tự do không cộng sản; nhưng họ cũng làm y như thế; tức là cũng phát ngôn đần độn chịu không nổi, để chứng tỏ là họ có truyền thống cách mạng, đang hiên ngang đứng cùng hàng ngũ đỉnh cao trí tệ (?) với lớp cs tiền bối. Có như vậy mới tỏ là mình là người của phe ta, biết cách giữ đúng cương lĩnh đần độn của đảng cs. Đây là loại đần độn trá hình nhưng gian ác gấp bội.
Nhìn vào cấu trúc và ý nghĩa của một số câu nói đần độn chúng ta sẽ thấy cùng một sự lủng củng đến độ phải buồn cười. Một sản phẩm như thế có lẽ chỉ có thể xuất phát từ một thứ óc heo không có khả năng sắp xếp những ý nghĩ đơn giản thành một câu đơn giản rõ ràng. Đôi khi có những tâm sự cuội, loại lấy nước ốc đánh bóng xã hội chủ nghĩa, được điểm thêm vào cái ngôn ngữ ngớ ngẩn. Thấy mà tội nghiệp cho sự cố gắng “động não” của mấy anh vi-xi. Tất cả nhìn giống như một nồi cháo heo có kèm theo một ít lông (hair!) heo nuốt không vô. Tất cả rất xứng đáng là những đỉnh cao của sự ngu dốt.
Cái oái oăm của sự đần độn này là lãnh đạo cs thường không bao giờ chỉ lên tiếng 1, 2 lần để lấy đủ tiếng ngu. Họ như loại bò ăn cỏ, nhai đi nhai lại nhiều lần, ngày này qua ngày khác; và nếu chẳng may gặp được những câu triết lý ngu xuẩn vô tiền khoáng hậu (chẳng hạn như câu “Cuộc chiến thắng thần thánh…”) về hoàn cảnh đất nước, thanh niên, về tình yêu đảng như nói ở trên được đồng loạt các truyền thông lề phải phụ họa phóng đại thêm, kéo theo thêm 1 loạt những bài viết thiếu hẳn cái thông minh tối thiểu, hoặc để cố tình sỉ nhục sự thông minh của người dân Việt; chỉ tổ làm cho cái ngu bi đát của lãnh đạo cs đi đến chỗ hết thuốc chữa. Nói cách khác, triệu chứng ung thư tư tưởng ngu này là thứ bệnh lý nguy hiểm. Đối tượng mắc phải thứ loạn ngôn này thường đã có đủ sẵn trong người các loại nan y có trên hành tinh.
Nếu thấy cần phải xả bớt tâm sự ngu đần của bản thân, điều đó không ai cấm, nhưng đừng biến nó thành một phim bộ dài lê thê mà tập nào cũng như tập nào. Ngu vừa phải sẽ được quần chúng dễ dãi thông cảm. Ngu mạn tính mà lại là xuất phát từ cấp lãnh đạo thì sẽ trở thành“thảm họa.” Lãnh đạo loại này trước hay sau cũng sẽ đưa đất nước xuống hàng chó ngựa…
Người Việt ta có câu “Thà làm đầy tớ thằng khôn hơn làm thầy thằng dại”, nhưng trong cái hoàn cảnh chính trị đần độn này, dân Việt đành phải nhắm mắt đưa chân chịu làm đầy tớ mấy thằng ngu mới châm!
Phát ngôn đần độn của lãnh đạo csvn thì có nhiều lắm; nhưng người viết chỉ dẫn chứng một số trường hợp tiêu biểu của các quan “cực” lớn cách mạng như sau.
1- Hồ Chí Minh
Hồ Chí Minh Năm 1945
Ngày 17-7-1966 (cách đây 49 năm), qua “Đài Phát thanh Tiếng nói Việt Nam,” Hồ Chí Minh đã lần đầu tiên gởi đi lời kêu gọi “Chống Mỹ cứu nước.” Cũng trong lời kêu gọi này, còn có kèm cả câu nói “Không có gì quý hơn độc lập tự do.” Hai câu nói này đã trở thành khẩu hiệu gian trá thôi thúc cả dân tộc bước vào cuộc chinh chiến hoàn toàn vô nghĩa và như thực tế của ngày hôm nay đã chứng minh 2 thực tại rõ như ban ngày: – Đánh là đánh cho Liên sô và Trung quốc; – Có ai sáng mắt để dám nói là đã thấy quyền tự do trong một đất nước đã độc lập…
Phải chống Mỹ vì “Mỹ đã xâm lược Việt Nam!” Có phải thật như vậy không? Nhìn lại, trước khi đến Việt Nam (1965), Mỹ đã có mặt tại các nước Đức, Nhật, Nam Hàn và Đài loan. Mỹ đã giúp các quốc gia này trở thành độc lập, tự do, và phú cường. Không thấy quốc tế hay dân Đức, Nhật, Nam hàn và Đài loan lên án Mỹ xử sự như là đội quân chiến thắng, đã bóc lột hay xâm lược lãnh thổ của kẻ chiến bại hoặc quốc gia được giải phóng nào. Trong khi đó, Liên sô “vĩ đại” cũng lấy danh nghĩa “cách mạng vô sản anh em,” “giải phóng dân tộc” y như csvn để chiếm hàng loạt các quốc gia nhỏ xung quanh làm thành Liên bang Sô Viết; đồng thời dùng sức mạnh quân sự và ảnh hưởng chính trị để uy hiếp, cộng sản hóa các quốc gia nhỏ, yếu kém ở Đông âu. Ở Á châu, Trung cộng ngay sau khi củng cố bạo quyền ở lục địa, đã nhanh tay chiếm đóng Tây Tạng, lấn chiếm biên giới với Ấn Độ và Liên Sô. Như vậy, thì người Mỹ mới đặt chân đến miền Nam Việt Nam năm 1965 liệu có phải là những bước chân “xâm lược” như csvn hô hào?
Hôm nay, dưới áp lực mỗi ngày một nặng thêm về chủ trương thôn tính biển đảo của Trung cộng; csvn càng ra sức o bế, ve vãn, lấy lòng Mỹ bao nhiên thì càng chỉ tổ phô trương cái đường lối chính trị đần độn mà Hồ chí minh và cscn đã ra rả cổ võ. Qua các diễn biến của thời cuộc, có lẽ csvn chưa đủ can đảm “tự chửi bố mình” bằng cách thay bốn chữ “Chống Mỹ Cứu Nước” thành “Rước Mỹ Cứu nước” mới phải, mới thật chính xác. Cả một lũ hề diễu dở csvn ngu còn hơn lợn làm sao có đủ đởm lược để thẳng thắn sửa sai.
Nên để ý là các câu nói mà chính HCM tự chế ra như “Chống Mỹ Cứu nước” thì sai bét … nhưng một số câu HCM nói nghe có luận lý (logic) có thông minh một chút thì khi nhìn kỹ lại chỉ toàn là đồ ăn cắp. Thí dụ:
– Cóp-pi từ Bản Tuyên ngôn độc lập Hoa Kỳ
“Chính sử của đảng cộng sản và nhà nước XHCN Việt Nam” đã khẳng định là “Bác Hồ” đã “tự ý soạn thảo” ra và đọc “Tuyên ngôn độc lập nước Việt Nam dân chủ cộng hòa” trên lễ đài sáng 2 tháng 9 năm 1945 tại Quảng trường Ba Đình, Hà Nội như sau:
“Hỡi đồng bào cả nước,
Tất cả mọi người đều sinh ra có quyền bình đẳng. tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy, có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc…”
(Trích “Hồ Chí Minh toàn tập”)
Trong khi bản “Tuyên ngôn độc lập của Hoa kỳ” công bố năm 1776 đã được viết là:
“All the peoples on the earth are equal from birth, all the peoples have a right to live, to be happy and free.”
(Declaration of Independence of the United States of America 1776)
– Cóp-pi của lời của TT Kennedy đọc trong buổi nhậm chức Tổng thống Hoa kỳ ngày 20 tháng Giêng năm 1961.
“Bác Hồ đã dạy: Nhiệm vụ của thanh niên không phải là đòi hỏi nước nhà đã làm gì cho mình; mà ngược lại, phải tự hỏi mình đã làm gì cho nước nhà?”
(Trích nguyên văn bài diễn văn Nguyễn Phú Trọng đọc trong Ngày Đại hội Liên Hiệp Thanh niên tại Hà nội ngày 29 tháng 12 năm 2014).
Trong khi bài diễn văn của Tổng Thống John Kenny đọc trong ngày nhậm chức có đoạn:
“And so, my fellow Americans: ask not what your country can do for you — ask what you can do for your country.”
(John F. Kennedy’s Inaugural Address, January 20, 1961.”
2- Nguyễn Phú Trọng
Nói đến Nguyễn Phú Trọng là người dân phải nhắc ngay hai chữ “Trọng Lú.” Tôi chưa biết có lú thật không? Đọc lý lịch của Nguyễn Phú Trọng thì thấy là hắn một Tổng bí thư TƯ đảng csvn có bằng cấp cao nhất trong số các cựu Tổng bí thư đảng csvn từ trước – Bằng Tiến sĩ Chính trị học (chuyên ngành xây dựng Ðảng). Voila! Bằng cấp thuộc loại “chuyên ngành xây dựng đảng” thì có cũng như không! Cái “Chứng chỉ đẩy rác ra đầu ngõ” coi bộ còn có tính cách xây dựng thực tiễn hơn.
Qua lịch sử cận đại, các đảng cs quốc tế cũng xây dựng và bành trướng y như đảng csvn cứ lần lượt rụng tùng, ra đi không có trật tự.
Theo kế hoạch, Nguyễn Phú Trọng với tư cách nguyên thủ quốc gia sẽ đến thăm hai nước Cuba (ngày 11 và 12 tháng 4, 2014) rồi ngay sau chuyến thăm Cuba sẽ bay đến Brazil (ngày 13–15 tháng 4, năm 2014). Tuy nhiên, Nguyễn Phú Trọng đã từ Havana Cuba bay thẳng về Việt Nam. Quan sát viên quốc tế phải ngạc nhiên, thắc mắc tại sao lại có chuyện thay đổi kỳ cục như vậy?
Hình như có cái gì “đột xuất” trong chuyến thăm Cuba này của Trọng lú: Trong tuyên bố chung Việt Nam–Cuba được đưa ra vào ngày 12/4/2014, TBT Nguyễn Phú Trọng và Chủ tịch Cuba Raul Castro cùng nhau ca ngợi “sự ưu việt của chủ nghĩa xã hội” đối với chủ nghĩa tư bản và khẳng định tình đoàn kết của hai nước Việt Nam–Cuba; và Nguyễn Phú Trọng còn vớt thêm một chiêu sau kẻng là “khẳng định với Fidel Castro rằng hình ảnh của ông luôn ‘là biểu tượng cao đẹp’ trong trái tim ‘mỗi người Việt Nam!’ (sic) Có lẽ vì 2 vấn đề lỗi thời (quá đát!) này (“Sự Siêu Việt của Xã hội chủ nghĩa” và “Fidel là biểu tượng cao đẹp”) làm cho Tổng thống Brasil là Bà Dilma Roussef hú vía; phải vội vàng thông báo “nóng” xin hủy bỏ cuộc gặp gỡ, tiếp đón Nguyễn Phú Trọng. Kết quả, Nguyễn Phú Trọng phải cuốn cờ đỏ sao vàng từ Havana. Dù sao cũng bớt đi được một bản thông cáo chung Việt Nam–Brasil khập khiễng.
Ngay sau khi trở về Việt Nam, Trọng Lú vội vàng xin yết kiến Tập Cận Bình để đàn em được “trải lòng” với đàn anh về vụ Biển đông, Vụ giàn khoan Hải Dương–981 (“HD-981”); thì lập tức Tập Cân Bình chê Nguyễn Phú Trọng đần, từ chối không tiếp. Nhục thật!
Tổng Bí thư T.Ư. Đảng csvn Nguyễn Phú Trọng lại tìm cách khác để lú tiếp chẳng hạn Trọng phát biểu tại “Đại hội VII Hội Liên Hiệp Thanh Niên Việt Nam” tại Hà Nội, ngày 29 tháng 12 năm 2014 có đoạn:
(nguyên văn)
“… Hội Liên hiệp Thanh niên Việt Nam cần tiếp tục cùng với Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh làm tốt công tác giáo dục, định hướng thanh niên, góp phần xây dựng một lớp thanh niên mới có tâm, có trí, có tài, có tính tự trọng và tự chủ.. Có “tâm” là có lòng yêu nước, yêu chế độ; yêu thương bản thân, gia đình…”
Hay thật. Trọng Lú ngay giữa ban ngày phô trương cái bản tính gian lận của csvn, của một tay giang hồ tráo bài ba lá qua câu:
“Thanh niên có ‘TÂM’ là có lòng yêu chế độ?”
Chữ Tâm mang sắc thái tôn giáo rất đậm. Chẳng hạn, Đạo Phật nói về “Tâm” rất nhiều. Tâm là “cái lòng” trong sạch, cái ý muốn hướng thiện (nhận thức lẽ thiện và nỗ lực thực hành điều thiện). Nguyễn Du cũng đã diễn giải quan niệm về cuộc đời trong “Truyện Kiều” qua những bước đi tuần tự của tài năng và số phần đố kỵ. Sau cùng, theo Nguyễn Du, chỉ có sự “Tu Tâm” mới cải hóa được số phận đã được định sẵn:
“Thiện căn ở tại lòng ta
Chữ TÂM kia mới bằng ba chữ TÀI.”
Đằng này, chữ Tâm bị Trọng lú trơ trẽn hấp diêm là “lòng yêu chế độ” – cái chế độ cs vô thần đã cổ xúy việc “Giết. Giết nữa. Bàn tay không ngớt nghỉ” mới thốn d…
Dân Việt bây giờ còn có mấy ai quan tâm đến những gì Trọng lú nói. Không cần phải nghe cũng biết Trọng lú sẽ nói gì trước hội nghị, phiên họp, ra mắt, đại hội… vì hầu hết chỉ là bổn cũ soạn lại.
3- Phùng Quang Thanh / aka Phành Quang Thung.
Đại tướng Phùng Quang Thanh tại diễn đàn Đối thoại Shangri La lần thứ 13 tại Singapore
Anh Phùng Thanh nhà ta từ tên tuổi cho đến hình dáng, ngôn ngữ y chang một anh tầu bán hủ tíu. Nhiều người thắc mắc làm sao mà xì thẩu béo phị cổ rụt này có thể có cơ hội trèo cao lên tới Tướng 4 sao, kiêm Tổng trưởng quốc phòng, kiêm Tổng Tư lệnh Quân độn nhân rân, kiêm lung tung… ngang háng với Võ Nguyên Giáp. Hay là xì thẩu này mua chức Tướng này?
Chuyện Trung cộng uy hiếp các nước láng giềng như Việt Nam, Nhật, Phi Luật Tân, Đài loan… ở biển đông làm công luận thế giới phải lên tiếng; và Hải quân cùng với ngư dân Việt Nam đã điêu đứng; mất mạng, tài sản, biển đảo… Thế mà ngày ngày 1 tháng 6 năm 2014, đại diện cho Việt Nam, Bộ trưởng Quốc phòng, Đại tướng Phùng Quang Thanh phát biểu tại diễn đàn đối thoại Shangri La lần thứ 13 tại Singapore như sau:
“Quan hệ của Việt Nam và nước bạn Trung Quôc vẫn tốt đẹp?!”
Trước đó, vào năm 2010, Phùng Qung Thanh cũng có gây “chấn động” trong và ngoài nước qua lời phát biểu ngu không chịu nổi là:
“Trên biển Đông là yên tĩnh, tôi chỉ huy quân đội hằng ngày, hằng giờ, tôi nắm tình hình hoạt động của chúng ta hết sức bình thường. Vẫn làm, vẫn hoạt động kinh tế bình thường, hàng hải bình thường, du lịch bình thường, làm ăn bình thường và không có vấn đề gì trở ngại cả.”
Và:
“… các nhà báo cũng phải chú ý không để cho các nước khác kích động vấn đề này, người ta sử dụng vấn đề biển Đông để kích động, chia rẽ quan hệ Việt Nam – Trung Quốc, chia rẽ quan hệ giữa Đảng, Nhà nước với nhân dân chúng ta.”
(Nguồn http://laodong.com.vn/…/khong-nen-lam-nong-tinh-hinh-bien-d…)
Mẹ kiếp! Mặc dù đã nghe qua lời phản đối của Thủ tướng Nhật (Thủ tướng Shinzo Abe lên án Trung cộng cố y đe dọa an ninh và lãnh thổ các nước láng giềng) và nhân viên chính quyền Nhật; Tổng thống Phi Luật Tân (Tổng thống Benigno Aquino so sánh sự hiếu chiến của Trung cộng ở Á châu với Hitler ngày trước ở Âu châu) và nhân viên chính quyền Phi luật tân. Ngay cả người ngoài cuộc tranh chấp ở biển Đông, Bộ trưởng quốc phòng Mỹ Chuck Hagel đã đưa ra những lời chỉ trích mạnh mẽ nhằm vào Bắc Kinh vì các hành động “đơn phương, gây mất ổn định” của nước này để khẳng định các về các vấn đề tranh chấp với Trung cộng trên biển Đông, về các tuyên bố của Trung cộng về chủ quyền ở Biển Đông. Trong các bình luận thẳng thắn khác thường, ông Hagel đã cảnh cáo rằng Washington sẽ không ngồi yên nếu các nguyên tắc cơ bản của trật tự quốc tế bị thách thức.
Vậy mà một vị đần tướng tổng trưởng quốc phòng, chỉ huy quân đội nhân rân anh hùng loại khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng của csvn lại phát ngôn đần độn không khác gì một con heo. Con chó còn biết sủa vài tiếng khi thấy trộm vào nhà; còn con chó đần tướng béo phị, cổ rụt này thì chỉ biết vẫy đuôi mừng ăn trộm. Con chó dại Phành Quang Thung này không biết xấu hổ. Hắn còn đi xa hơn, tự nhận mình là anh em một nhà với bọn ăn cướp tầu cộng mới nhục chứ… Có lẽ các lính Hải quân của vi-xi không có chuyện gì quan trọng để làm ở Gạc-ma cho nên xếp hàng rồi tự lăn ra chết hàng loạt ở đảo; hoặc ngư dân đánh không được cá cho nên chán nản tự đâm chém vào người, tự đập chìm tầu cá cho đỡ giận… Dưới con mắt của lãnh đạo csvn, đó cũng là “chuyện bình thường” thôi có gì mà phải ồn ào.
Ngoài ra, báo “Thanh Tra” còn trích nguyên văn lời phát biểu của Phùng Quang Thanh hôm 29/12/2014 tại cái gọi là “Hội nghị của Chính phủ với địa phương triển khai Nghị quyết của Quốc hội về nhiệm vụ kinh tế – xã hội và dự toán ngân sách Nhà nước năm 2015.” Trong đó, Phùng Quanh Thanh bày tỏ sự quan ngại trước xu thế người Việt Nam càng ngày càng ghét Trung cộng, điều mà người đứng đầu lực lượng quân đội nhân dân anh hùng cho rằng sẽ là “chuyện nguy hiểm cho dân tộc”:
“Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc.”
Chà chà! Đần tướng Phùng Quang Thanh tiếp tục “ní nuận” theo cái ‘tư duy” của chủ “nghĩa đần độn” là khi có sự xung đột giữa hai nước cs xảy ra thì cần phải “hết sức bình tĩnh, tin tưởng tuyệt đối vào Bộ Chính trị, Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ”:
“Chúng ta tăng cường hợp tác để hạn chế mặt phải đấu tranh, nhưng đấu tranh cũng để hợp tác. Đấu tranh không thể để đỗ vỡ, xung đột.”
Thật là cái “quy luật muôn đời” nghịch lý của cs. Thay vì Phùng Quang Thanh bày tỏ sự lo lắng trước dã tâm xâm lăng thâm độc của Trung Cộng, lo lắng cho sự tồn vong của đất nước thì đồng chí Thanh lại rụt cổ “cảm thấy lo lắng” khi người thấy dân Việt Nam càng ngày càng tỏ ra ghét Trung cộng. Hay là đồng chí Thanh béo quá cổ rụt, không quay được cho nên không còn thấy phải trái là gì? Thành thật bái phục dại tướng rụt cổ… Dại tướng đã có công kéo cả một hàng ngũ quân đội nhân dân anh hùng rụt cổ theo. Còn tinh thần đâu? Có thấy địch đâu? mà đánh với đấm… Có lẽ nghề ngỗng thích hợp với phong cách của Phùng Quang Thanh là cai ngục (vì không cần phải nói chuyện văn hoa, thuyết phục); hay tài tử đóng phinh hoạt họa thú vật (vì hắn không cần phái mất công hóa trang nhiều).
Một lần nữa, bộ trưởng Phùng Quang Thanh đã lộ rõ bộ mặt hèn nhát, nâng bi, nịnh bợ của một kẻ hèn hạ thân Tầu. Bởi lẽ chỉ có Tầu cộng mới cảm thấy lo lắng khi bị người khác ghét. Chuyện dân Việt ghét Tầu cộng cũng đủ khiến bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh lo sợ, thì không hiểu đến khi lâm trận thực sự với Tầu thì ông đại tướng rụt cổ sẽ cầm quần như thế nào đây? Đại chướng gì mà tư cách kém cỏi quá. Phát ngôn đần độn của hắn làm cả một quân đội, một dân tộc bị nhục lây. Có phải Phành Quang Thung là một gián điệp của Tầu cộng trồng ngay tại chính quyền csvn… Dân Việt còn trông cậy quái gì vào cái gọi là quân đội nhân dân chỉ huy bởi tên gián điệp Tầu này nữa hở trời?
3- Nguyễn Thị Doan
Nguyễn Thị Doan sau một phiên họp Quốc hội CS
Mới đọc và nhìn qua hình ảnh của chị Nguyễn Thị Doan, phó chủ tịt nhà nước csvn, tôi cứ tưởng lầm chị chính là nhân vật “Chị Doãn” như đoạn văn của Vũ Trọng Phụng viết trong tiểu thuyết “Lấy vợ xấu” mô tả dưới đây:
“Chị Doãn là một người đàn bà, có cái nhan sắc của một người đàn ông không đẹp trai…”
Chị tuy xấu người nhưng lại rất can đảm. Xem ra chị Doan còn to gan hơn cả Lê Văn Luyện, dám “chém gió” ào ạt, coi nhân dân, trí thức Việt nam chỉ to bằng củ… khoai lang luộc, với lời phát ngôn đáng ghi vào lịch sử loài vật. Chị Doan Phó chủ tịch nước viết trên báo “Nhân dân điện tử” hôm 5/11/2011 như sau:
(nguyên văn)
“Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, biết kế thừa những tinh hoa dân chủ của các Nhà nước pháp quyền trong lịch sử và đã, đang phát triển lên tầm cao mới, khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản”
Có thật là “(Dân chủ ở nước ta) cao hơn gấp vạn lần dân chủ tư sản?!”
Chị cho nhà cháu nhờ tí. Xin hỏi nhỏ là hôm đó chị có ấm đầu hay đau trĩ gì hông mà chị “phát cuồng” đến thế? Tôi xem “lý lịch trích ngang” của chị thấy chị từng lấy bằng Tiến sĩ kinh tế (PhD in Economics) từ xứ xa xôi diệu vợi Bún-Gà-Ri (Bulgaria) nhưng tôi thấy chị sao lại tối dạ, ngu dốt đến thế! Không biết óc ở trong sọ của chị có lẫn với phân xanh hay không mà chị nói liều và đần như vậy.
Chị Doan là ví dụ điển hình cho thành ngữ dân gian: “Nói Lấy Được!” Cá mè một lứa. Chuyện của chị chỉ có thể xẩy ra ở nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, định hướng kinh tế thị trường!
Chỉ mong trong những năm sắp tới, nếu lãnh đạo csvn đần độn chưa bị dân chúng đưa hết cả lũ vào ống cống, người dân có thể thoải mái bàn luận về chính trị và than phiền về những cái sái trái của chính phủ như dân các nước các nước tư bản đang làm bây giờ là hạnh phúc rồi; Còn chuyện “dân chủ gấp vạn lần” đúng là…. vãi thật. Chị Doan “bệnh” đến như thế này mà câu nói của chị được in phát rộng rải trên báo lề phải thì dân đã hiểu rõ báo lề phải là loại báo gì rồi.
5- Nguyễn Sinh Hùng
Có dư luận cho rằng Nguyễn Sinh Hùng là con cháu (hậu duệ) dòng họ Nguyễn Sinh ở Nam Đàn Nghệ an, dòng họ trên khai sinh của Hồ Chí Minh. Cũng có thể có lý vì Hồ Chí Minh thuở nhỏ có tên cúng cơm là Nguyễn Sinh Cung con của ông Nguyễn Sinh Sắc. Nhưng theo Hoàng Cầm (ngày 21 tháng 11 năm 2006) Nam Đàn Nghệ an là cả một vùng lớn có rất nhiều người mang họ Nguyễn Sinh; thì chưa chắc gì Sinh Hùng và Sinh Cung đã là họ hàng… Hoàng cầm nói gì thì nói, thực tế cho thấy me-xừ Sinh Hùng này được đảng csvn cất nhắc lên chức rất nhanh.
Nguyễn Sinh Hùng hiện giữ chức Chủ tịch quốc hội csvn, chức vị cao nhất trong ngành lập pháp cs (nếu ngành này có thật sự lập ra pháp luật cs).
Theo như báo chí ghi lại, trong một buổi chất vấn của Quốc hội sáng ngày 12 tháng 6 năm 2010 về vấn đề phải “xử lý các cán bộ tham ô, sai trái” Nguyễn Sinh Hùng tuyên bố :
“… Cách chức đi, kỷ luật đi, thì lấy ai mà làm việc các đồng chí?”
Báo “Pháp luật” có lời thanh minh cho Nguyễn Sinh Hùng, phản biện là báo chí đã không đăng đúng nguyên văn và đăng không đầy đủ lời nói của Nguyễn Sinh Hùng. Nguyên văn phải là:
“Thủ tướng đã có chỉ đạo rồi, ai sai sẽ bị xử lý trách nhiệm. Tuy nhiên, mức kỷ luật còn tùy thuộc vào kết quả kiểm tra. Nếu luật pháp còn kẽ hở, phải bịt lại… Cán bộ sai thì phải sửa nhưng phải cân lên đặt xuống. Nếu cách chức ngay, lấy ai làm việc. Pháp luật cũng có đạo lý, nếu cứ sai là dẹp thì chúng ta bầu cán bộ không kịp.”
Hay thật. Tôi thấy lời nói ngắn và nói dài có cùng ý nghĩa như nhau chứ có khác nhau chỗ nào? Có khác là chỗ cán bộ cs thối ít hay thối nhiều thôi…
Lời kết
Tôi thật ra không kỳ thị hay dị ứng gì về các tuyên bố của lãnh đạo csvn. Đần độn / Ngu là việc và chuyện riêng tư của cs. Tôi sống ở xứ tự do, đôi khi đọc nhằm những lời tuyên bố loại này cũng xem như đọc chuyện vui giải trí, để xả “stress.” Riêng người dân Việt trong nước có lẽ đã quá chán ngán vì phải nghe, đọc hàng ngày cái thứ tuyên bố tuyên mẹ bệnh hoạn, đần độn như vậy. Tôi có một lời khuyên “hữu nghị” là quý vị lãnh đạo csvn hãy cứ âm thầm ngu xuẩn, chớ nên ồn ào bố láo quá nhiều. Điều đó không mang lại ích lợi gì cho đất nước và ngay cả đối với bản thân mình.
Hãy suy nghĩ vài phút trước khi phát biểu một câu nói nào đó. Sự đần độn dù vô tình hay cố ý đều biến mình thành kẻ ngu đi truyền bá cái “ngu học” đến những người chung quanh. Dần dà biến cả một khối dân Việt thành một dân tộc đại ngu.
Những luận điệu dối trá như “Chủ Nghĩa Xã hội là thiên đường,” “Chủ nghĩa Tư bản bóc lột, thối nát đang đứng bên bờ vực thẳm…” ai ai cũng biết thừa là chuyện vớ vỉn, đần độn; nhưng thực ra dân Việt Nam ngay cả nhiều người có học sống ngoài Bắc, vẫn tin tưởng là có thật; kể cả chuyện “Mỹ đã lên mặt trăng” chỉ là sản phẩm tưởng tượng của Holywood. Bây giờ lãnh đạo csvn gởi con cháu sang du học ở Hoa kỳ mới thấy sự thật không phải như thế.
Thật tội nghiệp cho dân Việt. Bây giờ dân ở trong nước mở truyền hình, Internet, Báo, đài… ra thì chỉ nghe những phát ngôn đần độn loại này; ngoài ra có thêm “thông tin” về các cuộc thi Hoa hậu, chuyện Lê Văn Luyên sát thủ hay Ngọc Trinh cởi truồng là hết.
Hàng ngày phải đụng đầu với những cái chính trị đần độn này thì sống cũng như là chết mà biết thở!
Trần Văn Giang
Orange County
Ngày 15 tháng Giêng năm 2015