Thư Cho Con – Giáo Già (Đại Gia đình Nguyễn Ngọc Huy)
Cái “Mánh” Đểu Của Nguyễn Tấn Dũng Và CSVN
Ngày 26 tháng 10 năm 2014
H,
Tin được nhiều cơ quan truyền thông quốc tế phổ biến cho biết người tù lương tâm Đỗ Thị Minh Hạnh được ra khỏi tù vào tối ngày 26-6-2014, nhưng vì đường từ trại tù về nhà quá xa nên đến tối hôm sau cô mới có mặt tại nhà. Được biết, non 4 năm trước, phiên tòa diễn ra vào ngày 27 tháng 10 năm 2010 đã tuyên án cô bị 7 năm tù giam về tội “phá rối an ninh trật tự nhằm chống lại chính quyền nhân dân” theo điều 89 Bộ Luật hình sự Việt Nam. Trong vụ án này 2 người bạn cùng tranh đấu với cô là Nguyễn Hoàng Quốc Hùng bị tuyên án 9 năm tù và Đoàn Huy Chương bị 7 năm tù. Tòa phúc thẩm vào ngày 18-3-2011 y án cả ba người.
Trong nhiều tháng mẹ cô là bà Trần Thị Ngọc Minh đã từ Mỹ qua các quốc gia Đông Âu, Tây Âu và Úc châu để gặp gỡ vận động các chính khách ngoại quốc kêu gọi CSVN trả tự do cho con mình và các tù nhân lương tâm khác tại Việt Nam. Bản điều trần của bà trước Quốc hội Mỹ về tình hình nhân quyền của Việt Nam đã gây được tiếng vang lớn và làm xúc động hàng triệu người.
Sau đó, nhằm lấy lòng Mỹ và các nước phương Tây, CS Việt Nam đã trả tự do cho cô và nhiều nhà hoạt động dân chủ tên tuổi khác, trong đó có Cù Huy Hà Vũ, Nguyễn Tiến Trung, Vi Đức Hồi và 2 người trong nhóm thanh niên công giáo… Được tin mẹ bị bịnh nặng, đang ở Vienna, cô đã xin với Tòa Đại sứ Áo và cơ quan xuất nhập cảnh CSVN cho đi thăm bà, từ ngày 3/9 đến ngày 18/10, vì lý do nhân đạo.
Nhưng, vào khoảng 8 giờ sáng ngày 3 tháng 9, khi cô đang làm thủ tục xuất cảnh tại phi trường Nội Bài thì công an xuất nhập cảnh lại tịch thu hộ chiếu và cho biết cô bị cấm xuất cảnh. Ngay sau đó, qua cuộc điện đàm vội vàng với thông tín viên Tường An của Đài Á Châu Tự Do, cô cho biết: “Cơ quan xuất nhập cảnh đòi giữ ở đây, không cho ra ngoài. Cục xuất nhập cảnh… không được đi, không được ra nước ngoài… Công an Lâm Đồng đề nghị công an xuất nhập cảnh không cho con ra khỏi nước Việt Nam…“.
Tin sau cùng cho biết cô đã bị giữ nhiều tiếng đồng hồ ở sân bay Nội Bài dưới sự canh gác nghiêm ngặt của công an mặc thường phục, trong đó có một công an đã từng làm việc với cô trong trại giam Thanh Xuân trước đây. Sau khi được tự do, đến ngày 12-09-2014, tin được đài RFI cho biết ngày 8-9-2014 nhà báo tự do Trương Minh Đức cùng cô Đỗ Thị Minh Hạnh, cô Trần Thị Nga và ông Trương Văn Dũng đi trên một taxi đến cơ quan điều tra Bộ Công an tại Hà Hội để hỏi về văn bản chính quyền từ chối cho cô Đỗ Thị Minh Hạnh xuất cảnh. Họ đã bị nhiều người thuộc lực lượng công an chận xe đánh đập khiến ông Trương Minh Đức phải được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện Việt-Pháp.
Từ đó, chuyện Đỗ Thị Minh Hạnh đi thăm mẹ coi như không thành, thì bất ngờ, trước chuyến công du Âu châu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cô được cơ quan xuất nhập cảnh thông báo là cô đã được phép xuất cảnh sang Áo thăm Mẹ. Do vậy, ngày 16/10 cô được đến Vienna thăm mẹ [Xem hình Cô Đỗ Thị Minh Hạnh cùng Mẹ tại Phi Trường Quốc Tế Vienna, thủ đô Áo Quốc].
Đây là hành động trái với lịnh cấm ngày 3/9. Nó làm lộ rõ cái “mánh đểu” của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, khi cho phép cô đi thăm mẹ ở Vienna. Đây là thứ “cho phép” có ý đồ. Ít nhứt cũng có 4 nguyên nhơn chính:
- Dũng muốn mua lòng các quốc gia Âu châu, nơi Dũng sẽ tới; rằng nhà nước của Dũng rất nhân đạo, tôn trọng… nhân quyền… đặc biệt đối với Đỗ Thị Minh Hạnh… không như các “thế lực thù địch” lên án…
- Dũng rất sợ các cơ quan truyền thông Tây phương gặp Dũng sẽ “hỏi khó” trường hợp của Đỗ Thị Minh Hạnh về chuyện “ngược với nhân đạo” khi cấm Đỗ Thị Minh Hạnh đi thăm mẹ ngày 3/9; cho công an công an hành hung ký giả Trương Minh Đức khi ông này cùng cô với cô Trần Thị Nga và vài người trên đường đến cơ quan xuất nhập cảnh chất vấn hành động vô “nhân đạo” của công an ngày 3/9, tại phi trường Nội Bài, Hà Nội…;
- Dũng không cho nói trước chuyến đi của cô để không có người tiễn đưa cô lên phi trường, để tránh dư luận ồn ào gây bất lợi cho nhà nước vốn rất sợ dư luận ủng hộ và thương mến Đỗ Thị Minh Hạnh;
- Rất có thể Dũng sẽ nhơn chuyện cô đi Vienna thăm mẹ rồi không cho cô trở về nước, để tống xuất cô đi như một thứ triệt tiêu thành phần chống đối có thể gây thành trào lưu nguy hại cho “lợi ích” của đảng và nhà nước, đặc biệt trên lãnh vực công đoàn.
Nhìn về chuyến đi Âu châu của Nguyễn Tấn Dũng, cái “mánh” và cái “đểu” của Dũng càng lộ rõ khi Dũng chỉ cho Thông Tấn Xã nhà nước VN tháp tùng mà không cho bất cứ báo nào đi theo, để các tin và các bài được viết phải viết theo đúng sự chỉ đạo của nhà nước… cho chắc ăn; để mọi chuyện chỉ được dùng nó để “đánh bóng” chuyến đi của Dũng, cho dầu đó là chuyến đi dự Hội nghị ASEM 10 ở Milano (Ý); thăm một số nước trong Liên minh Âu châu (EU); dành cả một tuần, từ 12 đến 18/10, để gặp Chủ tịch Hội đồng quản trị Barroso, tân Thủ tướng Bỉ Michel; gặp Thủ tướng Đức bà Merkel; và cuối cùng gặp Đức Giáo hoàng Francis tại Roma.
Theo dõi chuyến đi của Dũng người ta chỉ thấy báo chí trong nước theo lịnh Dũng ca tụng sự “thành công” của Dũng, trong khi báo chí Đức không thèm đả động tới, bởi dư luận đã quá chán chê, chẳng mấy ai chú ý tới Dũng. Các đài truyền hình lớn có uy tín như ARD và ZDF không đưa tin và phát hình; các báo lớn và có uy tín cũng không có một dòng tường thuật! Họ không muốn làm cái loa cho kẻ nói láo, háo danh và dốt nát như Dũng! Trong cuộc hội đàm ngày 12/10 với Chủ tịch Hội đồng EU Barroso Dũng đã không kí kết được Hiệp định Tự do Thương mại giữa EU-VN (EVFTA) như CSVN mong đợi.
Trước đó, dư luận thế giới nhìn chung rất mong chuyến đi của Dũng sẽ vận động được thế giới tập chú vào việc Trung quốc lộng hành ở biển đông và ủng hộ VN, nhưng Dũng lại dẫn theo phái đoàn con “gà đá” cho Trung quốc Nguyễn Chí Vịnh; đồng thời cho Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh dẫn một phái đoàn hung hậu gồm 13 tên tướng cao cấp đi Bắc Kinh bày tỏ sự “thần phục”, giữa lúc Bắc Kinh vừa xây xong phi trường quân sự trên đảo Phú Lâm như một hàng không mẫu hạm không bao giờ chìm để kiểm soát xuyên Bắc Nam Thái Bình Dương; chẳng những Thanh không phản đối lại còn lắng nghe phó Chủ tịch Trung Quốc Lý Nguyên Triều, trong buổi tiếp Thanh hôm Thứ Sáu, 17/10, lên tiếng “kêu gọi hai nước tăng cường ‘lòng tin chính trị’ và ‘xử lý các bất đồng trên biển’…”; rồi hôm sau, 18/10, lại nghe Phạm Trường Long, phó chủ tịch Quân ủy Trung ương Trung Quốc, nói thêm: “Việt Nam và Trung Quốc có lợi ích chung là chung sống hữu nghị, giải quyết thỏa đáng bất đồng và thúc đẩy sự phát triển chung…”
Điều trơ trẽn hơn hết có lẽ là chuyện báo chí CSVN ồn ào tường thuật chuyện Dũng được Đức Giáo Hoàng tiếp kiến. Xin hãy nghe đài VC VOV nói: “Ngày 18/10, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã thăm Tòa thánh Vatican, hội kiến Giáo hoàng Francis và Thủ tướng Tòa thánh Pietro Parolin. Giáo hoàng Francis hoan nghênh chuyến thăm của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, cho đây là dịp rất tốt để hai bên tăng cường hiểu biết lẫn nhau, qua đó thúc đẩy tốt đẹp hơn nữa quan hệ giữa Việt Nam và Tòa thánh; bày tỏ sự cảm phục đối với dân tộc Việt Nam và đánh giá cao những thành tựu phát triển kinh tế – xã hội của Việt Nam và đời sống mọi mặt của người dân ngày càng được cải thiện…” Bản tin VOV đã không ngượng miệng nói với giọng điệu như thể Đức Giáo Hoàng là “phát ngôn viên” của nhà nước CSVN, hay đúng hơn là của “ban tôn giáo quốc doanh”, nói rằng “Giáo hoàng Francis nhấn mạnh phải thực hiện tốt hơn nữa đường hướng”:
- Sống Phúc âm giữa lòng dân tộc;
- Giáo dân tốt phải là công dân tốt;
- Người Công giáo Việt Nam phải đồng hành cùng dân tộc Việt Nam xây dựng đất nước ấm no, hạnh phúc;
- Người Công giáo Việt Nam phải là người yêu nước…
Do đó, chuyến đi của Nguyễn Tấn Dũng diện kiến Đức Giáo Hoàng đã được nhà biếm họa Babui đưa lên mạng Đàn Chim Việt Online.net bức biếm họa sống động ngày 16-10-2014 đính kèm.
Trong khi trước đó, bản tin được đài BBC loan đi ngày 1-8-2014 cho biết:
“Phái viên Liên Hiệp Quốc (LHQ) về tự do tôn giáo đã kết thúc chuyến thăm 11 ngày ở Việt Nam, và nói có vi phạm “nghiêm trọng” tại Việt Nam. Trong tuyên bố báo chí 13 trang bằng cả tiếng Anh và tiếng Việt, ông Heiner Bielefeldt phê phán việc ông ‘bị giám sát chặt’ bởi công an, và một số người ông muốn gặp bị ‘đe dọa, sách nhiễu’… Ông nói mình tin rằng ‘vi phạm nghiêm trọng… là thực tế’ ở Việt Nam…”
Được biết, Ông Heiner Bielefeldt [xem hình] là Báo cáo viên Đặc biệt của LHQ về tự do tôn giáo hay tín ngưỡng, được Việt Nam mời thăm từ 21 đến 31/7.
Ngoài ra, thực tế còn cho thấy vụ việc đất đai của Giáo xứ Thái Hà và Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà lại “nóng” lên khi khu đất Hồ Ba Giang mà Nhà Dòng có đầy đủ giấy tờ sở hữu đang bị nhà nước CSVN “cải tạo”; mặc dầu Nhà Dòng lâu nay có nhiều đơn thư khiếu nại nhưng chính quyền không giải quyết. Nói rõ hơn là Giáo xứ Thái Hà do các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế phụ trách vào ngày 16 tháng 10 vừa qua có đơn khiếu nại khẩn cấp gửi đến chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội, ông Nguyễn Thế Thảo. Đơn khiếu nại nêu ra vụ việc khu đất Hồ Ba Giang rộng hơn 18.200 mét vuông thuộc giáo xứ Thái Hà và Dòng Chúa Cứu Thế đang bị san lấp một cách vội vã. Việc làm này theo đơn khiếu nại là bất chấp mọi qui định của pháp luật và đạo lý, xâm phạm quyền và lợi ích hợp pháp của Nhà Dòng và Giáo xứ Thái Hà.
Do vậy, hôm sau, ngày 17-10-2014, nhà biếm họa Babui cũng đưa lên Đàn Chim Việt Oline bức biếm họa đính kèm, mỉa mai một cách sống động sự hợp tác giữa CSVN và Vatican.
Tiếp theo sau chuyện thả Đỗ Thị Minh Hạnh để tiện lên đường đi Âu châu, và cũng để các giới chức trách nhiệm ở nhà chuẩn bị đón tiếp nhân vật phụ trách nhân quyền tại Bộ Ngoại giao Mỹ, ông Tom Malinowski, đến thăm Việt Nam trong năm ngày, kể từ ngày 22/10/2014, để thúc đẩy Hà Nội cải thiện thêm vấn đề nhân quyền, một trong những ưu tiên mà Mỹ đặt ra khi quyết định giảm nhẹ cấm vận vũ khí cho Việt Nam, mà theo chương trình được ấn định là ông sẽ tiếp xúc với các cấp chính quyền, lẫn các đại diện của xã hội dân sự tại Việt Nam; CSVN hối hả trả tự do cho người tù lương tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải vào hôm trước, tức ngày 21/10/2014.
Cái “mánh đểu” được CSVN hối hải thực hiện vì chỉ 1 ngày sau khi người tù lương tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải bị công an CS hối hả tống xuất khỏi VN với danh nghĩa “trả tự do”, ngày 22-10-2014, là ngày Phụ tá ngoại trưởng Mỹ Tom Malinowski [xem hình], đặc trách Dân chủ, Nhân quyền, Lao động bắt đầu cuộc đối thoại nhân quyền tại Hà Nội.
Còn nhớ, hai tuần trước khi đi Việt Nam, ông có cuộc gặp gỡ một số nhà hoạt động người Việt hải ngoại. Dịp này, khi được hỏi về mục đích chuyến đối thoại của ông với nhà cầm quyền CSVN sắp tới ông “úp mở” nói rằng bộ ngoại giao “nghe nói” Việt Nam sẽ thả một vài nhà bất đồng chính kiến nổi tiếng hiện đang ở tù. Khi được hỏi tiếp “Đó có phải Điếu Cày hay Lê Quốc Quân không”, thì chính miệng ông Malinowsky nói nguyên văn: “Đoán như thế là rất gần rồi đấy, nhưng tôi không được phép nói ra“
Và rồi cái “đoán gần đúng” đó được thể hiện hối hải khi Nhà nước CSVN và Mỹ hấp tấp thỏa hiệp cho Điếu Cày ra khỏi nhà tù, rồi tức tốc tống xuất ra khỏi nước, khiến nạn nhơn lên đường chỉ kịp mang đôi dép thô sơ, không kịp gặp vợ con để nói lời từ giã, trên chuyến bay quá cảnh Hồng Kông, đáp xuống phi trường Los Angeles.
Ngay lập tức, dư luận Mỹ tỏ ra hân hoan, bộ ngoại giao Mỹ ngỏ lời ca ngợi Việt Nam nhưng những người quan tâm không thể không thấy chút mỉa mai trong vụ việc thả tù như thế.
Thật vậy, tin ông Điếu Cày bất ngờ được CSVN trả tự do trong điều kiện chưa từng có đã gây chấn động dư luận, từ quốc nội đến hải ngoại và quốc tế. Theo tin từ gia đình Blogger Điếu Cày cho biết thì cho mãi đến lúc 10:40 phút tối ngày 21/10 từ phi trường Hong Kong ông Điếu Cày mới được gọi điện về gia đình thông báo ông đang quá cảnh ở Hong Kong, trên đường sang Mỹ. Chính vợ ông là chị Dương Thị Tân xác nhận tin này với VOA Việt ngữ:
“Cuộc gọi lúc 10:40 phút, giờ Việt Nam, ông ấy chỉ nói được mấy câu rằng ông vừa xuống Hong Kong và người ta đưa ông đi Mỹ. Ông chỉ kịp thông báo cho mọi người ở nhà biết như vậy thôi, không kịp thời gian để nói thêm. Ông bảo ông mượn điện thoại của người ta, ông chỉ nói được 3, 4 câu vậy thôi là cúp.”
Sau đó, một bức hình lan truyền trên các mạng xã hội [xem hình] cho thấy nhân viên an ninh đang đưa ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải ra sân bay Nội Bài.
Nhìn chung, đây cũng là cái “mánh đểu” của CSVN, với sự tiếp tay của… Mỹ, quốc gia vừa tiếp nhận “người tù nhân quyền” trước khi người Phụ tá Ngoại trưởng Mỹ tới VN “nói chuyện nhân quyền” với kẻ chuyên “ướp lạnh nhân quyền”, cất trong kho những “người tù nhân quyền” để làm món hàng trao đổi.
Được tin vui này, Tổ chức Phóng viên Không biên giới chuyên bảo vệ quyền tự do thông tin và báo chí trên toàn cầu, có trụ sở ở Pháp, hoan nghênh việc blogger Điếu Cày được trả tự do, nhưng lưu ý thế giới đừng quên rằng tại Việt Nam vẫn còn hàng chục blogger, ký giả mạng, và các ngòi bút độc lập đang bị tù đày nghiệt ngã chỉ vì thực thi quyền tự do bày tỏ ý kiến và thể hiện quan điểm trái với nhà nước.
Chuyến bay “tống xuất” người tù lương tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đáp xuống phi trường Los Angeles, vào khoảng 9 giờ tối ngày Thứ Ba, 21 tháng 10 2014, đưa blogger Điếu Cày đến bến bờ tự do, sau gần 7 năm sống tù đày, với những hành hạ và tra tấn dã man của chính quyền CSVN.
Chắc khó có từ ngữ nào diễn ta hết được cảm xúc của anh, của những người đã chào đón anh trong giây phút đáng nhớ đó, với hơn 200 đồng hương. Trong số này có cả Thượng Nghị Sĩ Lou Correa [xem hình Thượng Nghị sĩ Tiểu bang Lou Correa ra đón anh ở phi trường L.A., 21- 10-2014], Giám Sát Viên Janet Nguyễn, ứng cử viên Hạ Viện tiểu bang Young Kim,… những đại diện các tổ chức, đoàn thể cộng đồng, giới truyền thông Việt Nam và quốc tế… Những người yêu mến ngưỡng mộ anh đã chờ đợi ở Terminal B của phi trường quốc tế Los Angeles. Được biết, con gái của anh là cô Nguyễn Thu Hương từ Canada cũng đã có mặt để đón mừng bố.
Phi cơ đáp lúc 9:00 PM, nhưng mãi đến 10:30 PM anh mới xuất hiện. Tháp tùng anh là một viên chức của Bộ Ngoại Giao Mỹ. Mọi người ùa lại, vây quanh anh, thăm hỏi, tặng hoa. Trông anh gầy gò sau bao nhiêu đọa đầy trong chốn lao tù cộng sản. Nhưng cặp mắt của anh vẫn tinh anh, sáng bừng nghị lực.
Anh gởi lời cảm ơn đến tất cả mọi người đón tiếp anh trong giây phút đầu tiên đặt chân đến Mỹ. Anh không quên gởi lời nhắn nhủ đến những người bạn cùng đấu tranh của mình, hiện vẫn còn bị giam cầm trong ngục tù Việt Nam. Gởi lời nhắn nhủ đến những người bạn tù, anh nói:
“Thông điệp hiệu quả nhất tôi muốn gửi đến những anh em còn đang nằm trong nhà tù của cộng sản là các anh em hãy tin tưởng rằng các anh em không đơn độc. Bên ngoài vẫn có các chính phủ, các tổ chức, bạn bè quốc tế luôn luôn quan tâm, ủng hộ và bảo vệ các anh em cho nên các anh em ở trong tù ở Việt Nam hãy mạnh mẽ lên.”
Khác với việc trả tự do cho Cù Huy Hà Vũ rời nhà tù đi Mỹ trước đây, người tù lương tâm Điếu Cày Nguyễn Văn Hải được tụ do và lập tức bị công an hối hả tống xuất đi Mỹ là chuyện chưa từng thấy ở VN. Đồng thời, ở Mỹ, người ta cũng chưa từng thấy có cuộc tiếp đón người Việt nào đông đảo, sôi nổi, đầy tình thân, tràn ngập sự ngưỡng mộ, của đồng bào Việt Nam ở Nam California, không phân biệt chính kiến, phe phái. Sự có mặt của các vị dân cử người Mỹ đang cạnh tranh kiếm phiếu cũng cho thấy sức mạnh của lá phiếu của người Việt. Nó cho thấy hoạt động đấu tranh chống Tàu và dân chủ cho người Việt Nam của người yêu nước Điếu Cày Nguyễn Văn Hải sẽ không thiếu sự ủng hộ, yểm trợ của đồng bào Việt Nam hải ngoại bên cạnh quốc tế yểm trợ VN tự do, thể hiện sư phối họp tuyệt vời của 3 biến số của Phương Trình Nguyễn Ngọc Huy.
Giống như cái “mánh đểu” của Nguyễn Tấn Dũng khi cho cô Đỗ Thị Minh Hạnh sang Vienna thăm mẹ, CSVN cũng thể hiện cái “mánh đểu” đó khi trả tự do cho anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải ít nhứt cũng có vài chủ đích ghi sau:
- Chuẩn bị cho cuộc tiếp xúc giữa các giới chức trách nhiệm với Phụ tá Ngoại trưởng Mỹ Tom Malinowski đặc trách Dân chủ, Nhân quyền, Lao động, bắt đầu cuộc đối thoại nhân quyền tại Hà Nội vào ngày hôm sau, 22-10-2014.
- Không cho phổ biến vụ việc để tránh chuyện đông người đưa tiễn, vì tin chắc sự liên lạc qua các mạng lưới truyền thông sẽ mau lẹ có rất nhiều người đến phi trường, đặc biệt là các blogger trẻ, sẽ gây nhiều biến động mà nhà cầm quyền không đo lường trước được, công an khó bề trấn áp…
- Đồng thời, tống xuất Điếu Cày ra khỏi nước cũng đế bứng bật gốc cây cổ thụ “chống Tàu”, và đấu tranh cho dân chủ, ra khỏi môi trường chống đối, ra khỏi những cuộc biểu tình mà sự có mặt của Điếu Cày rất dễ thu hút sự tham dự của đông đảo giới trẻ, do sự truyền bá mau chóng của các hệ thống truyền thông điện tử, của internet, của cell phone…, từ kinh nghiệm của các blogger, mà kinh nghiệm rút được từ các cuộc cách mạng Hoa Lài, từ Mùa Xuân Á Rập…, nhứt là từ cuộc biểu tình ở Hong Kong, bắt đầu từ hôm 22/9, kéo dài mấy tuần lễ…, với sự tham dự nhiều chục ngàn người gây chấn động thế giới… [Xem hình].
Nhìn chung, CSVN rất sợ anh, chúng sợ anh trở thành lãnh tụ. Chúng lưu đày anh xa quê như một cách làm cho bạn bè, đồng chí…, nhứt là những người mến mộ anh quên con người bất khuất có tên là Điếu Cày. Từ đó, câu hỏi được nêu ra là “Nếu một người tranh đấu bị buộc ra khỏi đất nước của mình sẽ như cây bị bật gốc ra khỏi ‘đất sống’ có còn khả năng tranh đấu nữa không?”
Rất khó có câu trả lời, khi trước Điếu Cày đã có không ít trường hợp xảy ra, như Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Chính Kết… và mới đây là Cù Huy Hà Vũ… vì sự chống phá của những tên đặc công nằm vùng của CSVN ở hải ngoại có không ít, lại có quá nhiều phương tiện, và biết khai thác những yếu điểm đấu tranh của người Việt hải ngoại… Một kinh nghiệm nữa không được quên là trường hợp của Nguyễn Chí Thiện mà những nỗ lực triệt tiêu ảnh hưởng chống cộng, đấu tranh cho dân chủ của ông đã khiến những thế lực chống phá đi đến chỗ dám trơ trẽn nói con người Nguyễn Chí Thiện sống thực là “Nguyễn Chí Thiện giả”… Mặt khác, cũng rất khó có thể ngồi từ xa bấm nút để một cuộc cách mạng xảy ra…
Tuy nhiên, nghe lại lời anh nhắn gởi các bạn tù ngay từ bước đầu lưu vong, ngay khi bước chân xuống phi trường Los Angeles, Hoa Kỳ, xin được lập lại: “Thông điệp hiệu quả nhất tôi muốn gửi đến những anh em còn đang nằm trong nhà tù của cộng sản là các anh em hãy tin tưởng rằng các anh em không đơn độc. Bên ngoài vẫn có các chính phủ, các tổ chức, bạn bè quốc tế luôn luôn quan tâm, ủng hộ và bảo vệ các anh em cho nên các anh em ở trong tù ở Việt Nam hãy mạnh mẽ lên”, mọi người đều hy vọng trong thời gian sắp tới cộng đồng người Việt hải ngoại sẽ cùng nắm tay anh, cùng nắm tay nhau, để nhiều cánh tay cùng nâng cánh cho con đại bàng Điếu Cày trong giờ phút đầu tiên tập bay vào khung trời tự do dân chủ lộng gió của nước Mỹ…; để tất cả làm thành Đàn Đại Bàng tung bay, vượt đại dương Thái Bình, về quang phục quê hương dân chủ pháp trị, theo đúng ước nguyện sinh tồn của dân tộc…
Nên nhớ, tuy thế giới tự do không phải là nhà giam, nhưng nó dẫy đầy thử thách và cạm bẩy. Đối với Điếu Cày, thử thách không phải là chuyện lớn nhưng điều anh sắp gặp sẽ là những cám dỗ ngọt ngào rất đời thường. Giáo Già không dám xúc phạm anh, nhưng không thể không lưu ý là đã có những ngọt ngào từng quật ngã hàng trăm người tranh đấu. Chúng là những thanh kiếm vô hình có khả năng đâm thủng những chiếc áo giáp tự tin kiên cố. Chúng càng sắc bén hơn nếu có sự tiếp tay mài giũa của nghị quyết 36 của CSVN, của người cộng sản và tay sai đang hoạt động ở hải ngoại. Cám dỗ có thể đến bằng sự tung hô, thần tượng hóa bằng những chiếc ghế ảo tưởng quen thuộc; có thể qua những buổi nói chuyện được trả tiền, những nguồn lợi khác cũng bằng tiền và quyền lực ảo, làm tiêu diệt dần mòn ý chí nhiều người thiếu kinh nghiệm, trong môi trường chính trị đầy bất trắc ở hải ngoại. Nó bất trắc và hấp dẫn vì nó thở hơi thở dân chủ, cái mà Điếu Cày và nhiều người khác như anh ao ước được thở, được nhìn thấy… khi anh bị nhổ ra khỏi gốc rể Việt Nam. Nhưng, cho dầu thế nào Giáo Già cũng tin tưởng như Bác sĩ Mã Xái, Chủ tịch đảng Tân Đại Việt, với sự đồng thuận của Liên Minh Dân Chủ Việt Nam, do ông Nguyễn Hữu Ninh làm Chủ tịch, lên tiếng trong Bản Lên Tiếng ngày 24-10-2014, rằng:
“Đảng Tân Đại Việt tin tưởng ông Nguyễn văn Hải (Điếu Cày) sẽ hiệp lực cùng cộng đồng người Việt hải ngoại tiếp tục công cuộc đấu tranh để yểm trợ các phong trào dân chủ, các tổ chức xã hội dân sự, các nhà bất đồng chánh kiến, giới trẻ nhập cuộc trong nước, họ đã vượt qua sự sợ hải và đang kiên cường trực diện đấu tranh với nhà cầm quyền cộng sản cho một quê hương tự do trong một thể chế dân chủ pháp trị.” [xin xem toàn văn Bản Lên Tiếng trong phần phụ đính]
Chưa biết trang sách đấu tranh mới được anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải viết bằng những dòng chữ nào, nhưng điều Giáo Già tin tưởng, như Trần Trung Đạo tin tưởng, rằng:
“…Thời đại hôm nay là thời đại của những người chết đang bắt đầu sống lại và người đi đang lần lượt quay về. Anh Điếu Cày cũng vậy, trong lòng anh không có khái niệm lưu vong, anh ra đi là để quay về. Và chúng ta sẽ về. Quá khứ dù có khó khăn, hiện tại còn vất vả nhưng tương lai tươi đẹp rồi sẽ đến. Dòng sông dù còn vẩn đục nhưng nước đang trôi nên sẽ có một ngày trong. Cánh cửa đã mở. Ánh sáng đã rọi vào. Những người mang ánh sáng đang có mặt trên khắp ba miền đất nước. Họ còn ít, còn yếu nhưng họ là ánh sáng. Ánh sáng Điếu Cày.”
Hẹn con thư sau,
Giáo Già
(Đại Gia đình Nguyễn Ngọc Huy)
Phụ Đính
Bản Lên Tiếng của Đảng Tân Đại Việt
Về việc Blogger Điếu Cày bị CSVN tống xuất sang Hoa Kỳ
Ngày 21 tháng 10 năm 2014 nhà cầm quyền Cộng sản Hà Nội trục tống xuất ông Nguyễn văn Hải tức Blogger Điếu Cày, một người tù chánh trị rất được đồng hương trong nước và hải ngoại cũng như thế giới quan tâm. Ông đã đến Hoa Kỳ và được đón chào nồng nhiệt tại phi trường quốc tế Los Angeles.
1. Đảng Tân Đại Viêt xin mừng người yêu nước Điếu Cày được trả tự do, và bày tỏ sự cảm phục tinh thần bất khuất và dấn thân của Ông trong công cuộc đấu tranh cho Dân tộc và Tổ quốc, cho giá trị tự do, dân chủ và sự vẹn toàn lãnh thổ.
2. Chánh sách cố hữu vô lương và phi nhơn bản của Cộng sản Việt Nam đối với những người bất đồng chánh kiến là thủ tiêu, bỏ tù, tra tấn, tống xuất. Đảng Tân Đại Việt cực lực phản đối nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam trong việc đối xử thô bạo đối với các tù nhơn lương tâm dùng họ làm món hàng mặc cả trao đổi với Hoa Kỳ hay với nước ngoài với mục tiêu chánh trị.
3. Đảng Tân Đại Việt cùng đồng bào hải ngoại tiếp tục vận động với chánh phủ Hoa Kỳ và các quốc gia tự do, các tổ chức nhơn quyền đòi hỏi nhà cầm quyền Cộng sản trả tự do vô điều kiện cho các tù nhơn lương tâm, những nhà bất đồng chánh kiến hiện còn đang bị giam cầm.
4. Đảng Tân Đại Việt tin tưởng ông Nguyễn văn Hải (Điếu Cày) sẽ hiệp lực cùng cộng đồng người Việt hải ngoại tiếp tục công cuộc đấu tranh để yểm trợ các phong trào dân chủ, các tổ chức xã hội dân sự, các nhà bất đồng chánh kiến, giới trẻ nhập cuộc trong nước, họ đã vượt qua sự sợ hải và đang kiên cường trực diện đấu tranh với nhà cầm quyền cộng sản cho một quê hương tự do trong một thể chế dân chủ pháp trị.
Làm tại Hoa Kỳ ngày 24 tháng 10 năm 2014
TM Ban Chấp Hành Trung Ương
Chủ Tịch
Bác Sĩ Mã Xái