30 Năm Tưởng Niệm GS Nguyễn Ngọc Huy – Lê Minh Nguyên
Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy qua đời ngày 28/7/1990 trên bước đường tranh đấu ở Paris, Pháp quốc.
Trong bút tích cuối cùng của GS vào cuối tháng 7, ông viết:
“Tôi là người có đức tin mạnh, do đó, tôi hy vọng rằng do sự cầu nguyện của chính tôi, của các tu sĩ bạn và của các chiến hữu, tôi có thể cầm cự với bệnh trạng vài ba năm nữa.
Đó là thời gian đủ để chúng ta giải phóng được dân tộc khỏi ách cộng sản, và sau đó tôi sẽ còn đóng góp được vào việc thiết lập một Hiến Pháp vừa bảo đảm được các quyền tự do của người dân, vừa bảo đảm được sự ổn định của chính quyền cần thiết cho cuộc phát triển kinh tế.
Sau đó tôi sẽ rời chánh trường, nếu còn sống sót thì sẽ viết về các nhận định về các ưu và nhược điểm của dân tộc VN, phân tích vì sao một dân tộc thông minh dũng cảm mà lại bị đưa vào cảnh khốn cùng đến mức lọt vào hàng chót trong các nước trên thế giới.
Mục đích là giúp các thế hệ VN tương lai tránh các sai lầm để bảo đảm sự tồn tại lâu dài và một vị thế tốt đẹp trên trường quốc tế xứng đáng với sự thông minh dũng cảm của dân tộc ta.”
Mơ ước của ông là một nước Việt Nam tự do, dân chủ, độc lập, hoà bình và trung lập. Một nước Việt Nam văn minh, thịnh vượng, sánh vai cùng những quốc gia dân chủ văn minh khác trên trường thế giới.
Thương tiếc, tưởng nhớ GS Nguyễn Ngọc Huy, không gì bằng chúng ta hãy tiếp nối, tạo sự tiếp nối, để hiện thực những ước mơ vẫn còn dang dỡ của GS Huy.
GS Nguyễn Ngọc Huy còn là thi sĩ Đằng Phương, với những lời thơ của ông làm cho chúng ta ấm lòng vì có cảm giác như là ông đang ở đâu đó bên ta để khích lệ chúng ta.
Vả lại dầu xa mấy núi sông
Dầu còn tái hội nữa hay không
Hồn ta vẫn ở bên nhau mãi
Vẫn sống trong tim những bạn lòng
Chủ Nghĩa Dân Tộc Sinh Tồn, mà GS Huy đã phát triển từ sự sáng tạo của Đảng Trưởng Trương Tử Anh, có nói về sự sinh tồn ngàn năm. Khi mọi người vẫn còn nhớ và nhắc về một người nào, thì người đó đã trở thành bất tử, và trong ý nghĩa đó, GS vẫn sinh tồn và bên cạnh chúng ta.
Đọc tập thơ Hồn Việt của thi sĩ Đằng Phương, chúng ta rung động trong nghẹn ngào theo vận nước nỗi trôi, những anh hùng dân tộc Việt Nam sao mà hy sinh và gian khổ quá! Họ sống cuộc đời đầy máu lệ! Họ xây dựng giang san, bảo vệ tổ quốc trong sự nghiệt ngã của từng hoàn cảnh. Đọc lịch sử, nhìn cuộc đời GS Huy ta không ngăn được giọt lệ lòng!
Tôi có dịp gần với GS Huy trong những năm khi mới sang Hoa Kỳ. Ở cạnh nghe ông diễn thuyết ban ngày, chia sẻ tâm sự với ông ban đêm, mới thấy sự hy sinh tranh đấu của ông. Khi nói chuyện ban ngày, ông luôn luôn lạc quan, khuyến khích mọi người nhìn về một tương lai sáng lạng cho Việt Nam, ông hà hơi tiếp sức, truyền sinh lực và hùng khí tranh đấu cho người nghe. Ban đêm tâm sự, ông nói rằng nếu có sự chọn lựa cho cá nhân thôi, thì ông muốn đi tu, nhưng đi tu sao được khi anh em đang đi tù cải tạo và đất nước đang bị đặt dưới ách gông cùm của cộng sản!
Có lần đến Albany thủ đô của New York thăm Thuý Tần con gái GS. Tần để tôi ngủ trong phòng của GS, nằm trên chiếc giường mà GS đã từng nằm, trên bàn bên cạnh giường là hai hủ tro cốt của GS và Chị Ba. Trong lòng tôi lúc đó thật là cảm xúc, một cảm xúc hết sức đặt biệt mà không sao có thể diễn tả trọn vẹn cho được. Tôi cảm thấy thật gần, gần GS trong một thế giới huyền bí và linh thiêng. Tôi cảm thấy may mắn, may mắn vì người ngủ trong phòng GS, nằm trên giường GS, bên cạnh tro cốt GS và Chị Ba, chắc thường chỉ trong gia đình và rất ít khi ngoại lệ.
GS Huy và các bậc đàn anh đã nằm xuống, nhưng ước mơ vẫn còn dang dỡ. Những bước chân đi trước đầy khổ đau và bất hạnh. Chúng tôi, những bước chân sau, nguyện tiếp nối và xây dựng sự tiếp nối để đưa dân tộc vượt qua nỗi bất hạnh, tiến tới bến bờ vinh quang, cho xứng đáng với sự thông minh và dũng cảm của dân tộc ta mà GS đã nhận xét trong bút tích cuối cùng của ông.
Ba mươi năm trong mùa tưởng niệm, xin hồn thiêng của GS Nguyễn Ngọc Huy phù hộ cho dân tộc và đất nước Việt Nam.
Lê Minh Nguyên